Nữ Phụ Văn Của Anime

Chương 177: Thanh Long Shin-ahkết Thúc


Đọc truyện Nữ Phụ Văn Của Anime – Chương 177: Thanh Long Shin-ahkết Thúc


Khi đế quốc Kai rút lui, nhóm chiến đấu bị các binh lính Hỏa Long vây kín.
Tứ Long quá nổi, giờ ai cũng biết luôn rồi.
– Còn…!cô nương này…
Mọi người lại hướng mắt đến nữ nhân đang chậm rãi lau máu trên thanh kiếm của mình.
– Xin chào, lần đầu gặp mặt mọi người.

Ta là Thủy Long, là con rồng bị lãng quên trong truyền thuyết!_ Chiaki mỉm cười, thong thả dùng một tay xách váy và cúi đầu, tư thế tiêu chuẩn như những vị tiểu thư khuê các.

Con rồng nước cũng hóa nhỏ, quanh quẩn bên cạnh cô.
Chỉ là, khi tộc trưởng Hỏa tộc đương nhiệm xuất hiện thì việc Yona là vua Hiryuu chuyển thế cũng bắt đầu có vấn đề rồi.
Không sớm thì muộn, chắc chắn Yona sẽ trở lại ngai vàng thôi.
Chiaki nhún vai, không quan tâm nữa.

Cô bắt đầu đi trị thương cho những binh lính bị thương nặng.

Tất cả mọi người đều ngơ ngẩn nhìn tia sáng dịu dàng từ trong lòng bàn tay của cô gái ấy, cảm nhận được nguồn sinh lực trong cơ thể mình.
Chiaki lôi toàn bộ chakra trị thương ra, nhanh chóng sơ cứu và băng bó cho những người kia.
Khi mọi người đều đã tạm thời nghỉ ngơi sau khi tất bật, lúc này cô gái nào đó mới đứng lên.

Chỉ là…
Một dòng điện đột ngột xẹt qua đầu, khiến cho đại não ngừng hoạt động trong thoáng chốc.


Cô gái trẻ mắt tối sầm, đổ sập xuống đất, may mắn được Shin-Ah nhanh chóng tiếp được.
Chiaki mất ý thức trong chốc lát, sau đó cô vội vàng lảo đảo tiến đến một góc khuất vắng người mới đổ sụp.

Chuyện gì thế nhỉ? Chỉ mới lúc nãy cơ thể cô như một con rối đứt dây vậy, không thể khống chế được.

Ý thức Chiaki vẫn tỉnh táo, nhưng lại chỉ có thể trơ mắt nhìn bản thân mình ngã xuống.
“Akira, chuyện gì xảy ra với cơ thể tôi thế này?” Ngồi xụi lơ trên nền đất, cô gái nào đó cố sức cử động thân thể của mình, cất lời hỏi hệ thống của mình.

Chết tiệt! Đến giờ vẫn không thể cử động bình thường được.
“Ký chủ, cô mau chuẩn bị đi, tối nay chúng ta sẽ rời khỏi đây!” Trong giọng nói của Akira có sự gấp gáp kỳ lạ, Chiaki hơi cau mày nhưng vẫn gật đầu.
Ngày hôm ấy, cô nương nào đó đặc biệt lăng xăng bên cạnh nhóm Yona, nhất là Shin-Ah.

Cơ hồ mọi người cứ có việc gì là cô ấy sẽ giành lấy luôn vậy.

Mọi người tỏ vẻ ngạc nhiên xen lẫn khó hiểu, nhưng Chiaki chỉ mỉm cười mà giúp đỡ mọi người.
Jae-ha thường hay đứng bên cạnh rũ mắt nhìn cô, đôi mắt lóe lên ánh sáng khó hiểu.
………………………
Tối ngày hôm ấy, Chiaki quyết định đánh đòn dứt điểm.
– Yona, mọi người dù sao cũng không ra khỏi phòng, có muốn cùng ta tới một nơi không?_ Cái mặt cười của cô tươi như thể chưa từng cười ấy, nhìn qua lại có cảm giác tiếu diện hổ (hổ biết cười).
Chỉ chờ mọi người gật đầu một cái, cô gái nào đó lập tức niệm ấn, để pháp trận dịch chuyển xuất hiện trước chân tất cả mọi người.
Ánh sáng bạc dịu dàng bừng lên, sau đó đột ngột tắt phụt.


Chớp mắt một cái, nhóm Yona đã nhìn thấy mình đang đứng bên một sườn núi, cúi đầu có thể trông rõ thành trì nơi mình đang ở.

Địa điểm khá gần.
Chiaki mái tóc đã xõa tung, chấm đất, mềm mại như rong biển.

Bộ kimono dưới ánh trăng, màu xanh biển dịu dàng đến độ gần như trong suốt.

Cô ngước mắt nhìn mặt trăng tỏa sáng xinh đẹp, chậm rãi mỉm cười.
Nhằm lúc mọi người đang thả lỏng tâm tình, ai đó lập tức tấn công.
– Tsuki, tôi thích cậu!_ Chiaki mỉm cười nhìn chàng trai đang đứng trước mặt mình.
Toàn bộ những người ở đó chấn động.

Shin-Ah cũng không ngoại lệ, anh lập tức cúi đầu nhìn người bạn từ nhỏ của mình.
– Thích cậu, chính là loại thích sau này muốn gả cho cậu ấy.

Tsuki, tôi muốn gả cho cậu, nếu có thể, muốn sinh con cho cậu._ Chiaki nghiêng đầu cười, nụ cười càng lúc càng trở nên nhu hòa.
Tất cả mọi người đều bị đánh bất ngờ đến ngơ ra, không hiểu vì sao đột ngột cô gái này lại nói với họ điều đó.
– Chiaki, muội sắp rời đi đúng không?_ Jae-ha dường như đang nghĩ gì đó, bỗng nhiên cất lời như vậy.
Anh cũng không biết vì sao đột nhiên mình lại thốt lên như vậy, chỉ là trong lòng cuộn trào cảm giác bất an, chợt nói lên điều ấy.
Mọi người lại quay lại nhìn Lục Long, rồi lại nhìn cô gái vẫn đang đứng tách biệt với mọi người.

Chiaki nghe vậy không phản bác, chỉ cười thật khẽ.


Hiển nhiên đây có nghĩa là ngầm đồng ý.
Ánh trăng lung linh từ trên trời rọi xuống, trong một khoảnh khắc, cơ thể cô gái nhỏ trở nên trong suốt!
– Ta vẫn muốn được ở cùng với mọi người, cùng mọi người giúp đỡ công việc.

Nhưng mà, thời gian của ta đã hết rồi.

Ta cũng rất luyến tiếc, luyến tiếc Tsuki và Jae-ha lắm! Tsuki, nếu được, tôi thực sự rất muốn, gả cho cậu!_ Chiaki nhẹ nhàng gỡ chiếc mặt nạ của Thanh Long, khẽ khàng vuốt ve gương mặt của người trước mắt.
Con rồng nước tý xíu vẫn chưa chịu biến mất, nó bùi ngùi rúc vào lòng mọi người.

Trừ Yona và Hak, vẫn cứ bày sắc mặt cho họ xem.
Chiaki nhìn mọi người đang vuốt ve con rồng nhỏ, nụ cười trên mặt lại càng thêm tươi cười rực rỡ.

Đôi mắt xanh như một viên lam ngọc khẽ cong cong, sự dịu dàng cơ hồ có thể tràn ra thành nước.
Shin-Ah nhìn thấy hình ảnh này, vô thức ngẩn người, sau đó vội vàng quay sang nhìn người khác.
– Tsuki!_ Chiaki làm sao có thể bỏ qua được, cô tươi cười gọi cậu.
Shin-Ah nghe thấy tiếng gọi, vừa mới chuyển đầu đã lập tức mắt đối mắt với một màu xanh ngập nước…
Đôi môi bỗng nhiên bị một cái gì đó mềm mại và ấm áp lấp kín, nhẹ nhàng cọ xát trên môi.

Cậu ngẩn người, theo bản năng vươn lưỡi liếm liếm.
Sau đó, đầu óc cậu nổ bùm khi nhìn thấy Chiaki lùi lại, môi vẫn còn dính chút nước lấp loáng!
“Độ hảo cảm của mục tiêu nhiệm vụ đã đầy, thế giới có biến động, đề nghị ký chủ rời đi ngay lập tức!” Giọng nói máy móc của Akira bây giờ lại nghe thấy một tia lo lắng.
Cơ thể nhỏ bé của Chiaki ngày một tỏa sáng, và rồi bàn chân bắt đầu biến thành những bông tuyết…
Tất cả mọi người nhìn thấy hình ảnh này, lại thêm một lần chấn động.
– Nhiệm vụ của tôi đã hoàn thành, tới lúc tôi phải rời đi rồi!_ Chiaki nhìn thấy ánh mắt ngạc nhiên của người khác, cô chỉ cười khẽ.
Cơ thể lại càng trở nên trong suốt, mỏng manh như thể đụng vào một cái là vỡ tan.

Tất cả mọi người chỉ trơ mắt nhìn cơ thể cô gái nhỏ đang dần vỡ thành những bông hoa tuyết ly ty.

Bởi vì họ không nói được gì hết.
Đồng hành cùng với cô ấy suốt hơn một năm, cuối cùng lại chẳng nhớ được chút gì về cô gái này, chỉ đành giương mắt nhìn người trước mặt tan mất kia…
Tiểu Thủy Long dụi mọi người một lượt, cuối cùng quay lại quấn quanh Chiaki, cô gái nhỏ chỉ mỉm cười nhẹ nhàng vỗ về nó.
– Ừm, nói nhiều cũng chẳng được gì.

Ta cầu chúc cho mọi người thuận lợi hoàn thành việc mình muốn làm.

Con đường phía trước chắc chắn vẫn còn rất nhiều khó khăn, mọi người…!hãy mạnh mẽ lên!_ Chiaki chắp tay làm tư thế nguyện cầu, cơ thể đã tan mất một nửa lơ lửng trong không khí…
Sau đó, đột ngột cô bị một vòng tay ôm chặt lấy!
– Em không được đi, Tanimoto Chiaki!_ Đôi mắt tử sắc luôn rũ xuống của Jae-ha giờ mở to, ánh nhìn nóng rực ấy khiến cô gái nhỏ sững sờ…
– Làm sao huynh lại biết…!tên của muội?_ Cả họ cả tên của cô, làm sao anh ấy biết được?
“Cảnh báo, cảnh báo! Thế giới bị xâm nhập trái phép.

Đề nghị ký chủ nhanh chóng rời khỏi thế giới!” Âm thanh hệ thống kêu rầm rầm trong đầu, nửa người còn lại của Chiaki dùng mắt thường mà nhanh chóng vỡ tan…
Cô chỉ kịp vươn tay, mềm mại vuốt khẽ gương mặt Jae-ha lúc này đang chực rơi nước mắt…
– Đừng thích Yona nữa, huynh sẽ không hạnh phúc đâu! Nghe lời muội, được không?_ Cố rướn người, thì thầm vào tai Jae-ha như vậy, Chiaki mỉm cười trước khi cơ thể mình tan thành những bông tuyết xinh đẹp…
Cô thực tình không lo lắng lắm, chỉ cần chờ đến nửa đêm thôi mà, người ta rồi sẽ quên mất cô thôi.
Chỉ là…!thế giới bị xâm nhập trái phép? Cả việc tốc độ tan biến của cô nhanh hơn nữa…
Chậc, bây giờ có hỏi khéo hệ thống cũng chống chế, chờ trở lại không gian hệ thống vậy.
Cho nên, lưu lại một nụ cười cho những người kia, cô gái nào đó trực tiếp tan biến vào trong đêm đen.
Không còn quan hệ gì nữa, toàn bộ mọi liên kết đều sẽ cắt đứt!
Thế là ổn rồi! Trọn vẹn ở thế giới này suốt mười bốn năm, cũng nên rời đi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.