Đọc truyện Nữ Phụ Trở Lại: Nữ Chủ, Nam Chủ Cút Sang Một Bên! Tránh Đường Cho Bổn Tiểu Thư – Chương 10
Bữa tiệc được mở ra một cách long trọng, tất cả những thương gia, nhà quyền thế đều đến tham dự buổi lễ này. Dĩ nhiên là sẽ có đầy đủ các nam chính trong hậu cung nữa. Chiếc du thuyền màu trắng lộng lẫy hiện ra sau những ánh đèn vàng giữa biển cả xanh thẳm. Trước khoang lớn, để hàng loạt siêu xe, cây cầu bắc đến du thuyền thảm đỏ trải dài. Phóng viên xung quanh đầy dẫy. Hai nam mặc áo đen đứng trước cửa lễ nghi mời mọi người vào trong. Bên trong lại càng lộng lẫy, xa hoa hơn, xa hoa tới mức, nghĩ rằng đây là tiên cảnh! Mọi người đang ồn ào, náo nhiệt, uống rượu, trò chuyện cùng nhau. Một cô gái trẻ trung, xinh xắn, gương mặt v-line, đôi má ửng hồng, làn môi đỏ mềm mại, đôi mắt màu xanh dương, mặc bộ váy rem hoa màu trắng tinh khiết, ngây thơ, mái tóc búi lên gọn gàng, thanh cao hệt như một thiên thần, khiến cho người ta muốn bảo vệ. Cô bước từng bước xuống dưới cầu thang, khiến tất cả phải ngước nhìn. Và đó không ai khác chính là nữ chính lăng yên của chúng ta. Mấy người khách xì xào:
“THật là đẹp, quả là lăng đại tiểu thư, danh tiếng vô cùng, không những thông minh, lại còn xinh đẹp”
“phải phải, mà bộ váy cô ấy đang mặc hình như là trên thế giới chỉ có 5 chiếc!”
“thiên ơi, thật sao?”
Lăng yên mỉm cười:
“Chào các vị quan khách, cảm ơn các vị, vì đã đến tham dự buổi tiệc này”
Mọi người vỗ tay. Còn ánh mắt mấy nam chủ sáng ngời nhìn cô ta. Cô ta mỉm cười, hài lòng với việc này, nhìn xung quanh, Nhan y hàn đâu? sao không thấy Nhan y hàn đâu? Hay là cô ta sợ không đấu lại mình, nên không dám tới? Hư! Biết điều như vậy là tốt. Tránh để tôi phải dùng thủ đoạn với cô.
Đột nhiên, tất cả đang bình thường, lăng yên đang định tiếp tục nói, mọi người phải ngay lập tức quay về phía cửa. Một cô gái đang bước vào. Cô mặc bộ váy hở vai màu bằng lăng tím nhạt, váy xẻ tà ngang đùi, lộ ra đôi chân ngọc ngà trắng nõn. Mái tóc xoăn buông xõa, trên đầu kèm theo kẹp cài tóc hình hoa, nhẹ nhàng tinh tế. Tay đeo vòng ngọc màu tím sang trọng, thanh cao Gương mặt trái xoăn, đôi mắt đen, rất rất đen, tới mức người khác không thể rời mắt. Những ngũ quan khác trên gương mặt cô thì tuyệt vời! Không có từ nào để tả.
“Trời, cô gái này là ai vậy?”
“Còn đẹp hơn cả lăng yên đó chứ!”
“Uầy, hình như bộ váy cô ấy đang mặc nghe nói là thiết kế độc quyền của nhà thiết kế nổi tiếng wiliam.”
“Mà hình như vòng đeo tay của cô ấy. Hình như là đồ cổ thời chu. Rất quý hiếm”
Nhìn thái độ của họ bây giờ, cô than dài trong lòng. Chỉ là thay đổi hình tượng thôi mà, có cần phải ngạc nhiên tới mức đó không? Mới vào đây, cô đã bị nhìn với ánh mắt này.
“Y Hàn”
Tiếng gọi ngọt sớt vang lên. Lăng yên chạy về phía cô nắm tay. Mọi người ngạc nhiên. Cái gì, y hàn, cô ta là nhan đại tiểu thư đỏng đảnh đây sao? Không đùa đó chứ?
Lại được cái con bé này nữa. Cô mỉm cười. Gạt tay cô ta ra:
“Chúc mừng xinh nhật”
Lăng yên trong chớp nhoáng tỏ vẻ khó chịu. Sau đó lại mỉm cười:
” được rồi. Bây giờ chúng ta bắt đầu bữa tiệc nhé”
Nhạc bật lên. Từng cặp bắt đầu nhảy. Ngay lập tức cả ba tên nam chính: Đường hàn, lâm lục quân, hàn minh. Cô ta mỉm cười, huớng ánh mắt đắc thắng về cô. Cô nhìn thấy ánh mắt này. Cười đểu một cái. Đồ trẻ con, lão nương không thèm chấp! Sau đó quay người đi. Lăng yên vừa ngạc nhiên lại vừa tức giận! Xì khói trên đầu luôn ròi.
Cô ngồi ở một góc. Uống nước hoa quả, ăn đồ ăn, không quản chuyện thiên hạ. mặc xác người ta nhìn mình với ánh mắt kì dị
“Con cái nhà ai mà xinh ghê ta”
Nghe cái giọng này là biết đứa nào rồi!
Cô mỉm cười.
Lương diệu hi mỉm cười, bước đến trước mặt cô. Hơn nữa, còn tay trong tay với một hotboy a! Cô ngạc nhiên, dùng giọng điệu phỏng đoán:
“Đây là…”
Lương diệu hi dự định trả lời, thì bị ai đó cướp mất:
“Chào em gái, tên anh là mạc phong. Là bạn trai tương lai của diệu hi”
Lương diệu hi bực mình đánh anh một cái.
“Nói nhảm!”
Sau đó quay sang cô:
“Anh ấy chỉ là bạn thôi”
Cô mỉm cười. Cô bé này coi người ta là bạn, nhưng người ta một mực chung tình lại không nhận ra. Lương diệu hi à lương diệu hi, cậu có phúc như vậy lại không biết nắm giữ, tới lúc mất rồi đừng có trách. Thôi vậy, mình ở đây cũng cản trở đôi tình nhân này, tránh mặt đi cho lành. Nghĩ vậy, cô mỉm cười:
“Nè, tớ đi vệ sinh chút nhé”
“cậu sao vậy? không khỏe à?”
Cô lắc đầu
“không. chắc ăn nhiều đồ quá, nên hơi đau bụng chút”
lương diệu hi gật đầu:
“vậy cậu đi đi”
Cô mỉm cười, quay người bước đi. Nhưng thực ra là đi ra ngoài khoang tàu đứng.
gió biển thật mát quá. dễ chịu thật a. Cô dang tay thật rộng, hít thở không khí trong lành.
“y hàn, thì ra cậu ở đây”
Một giọng nói ngọt sớt vang lên. Cô quay đầu lại, lăng yên bước đến, nụ cười đầy ác ý.
*chuyên mục phỏng vấn*
Tg:” Hêlố. Chào các bạn, ta là tác giả, cũng là mc của chương trình phỏng vấn này. lần đầu làm dẫn chương trình, nên mấy chế đừng nhém đá nha! thôi, bỏ qua chuyện nhảm đi! bây giờ giới thiệu khách mời hôm nay nè! tèn ten…cho một tràng pháo tay chào mừng Nhan Y hàn và lăng yên nha!”
Nhan Y Hàn: Chào các đọc giả, ta là Nhan y hàn! đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, gọi ta là nhan tỷ đi ha!
lăng yên: Chào mọi người, tên ta là lăng yên!!! gọi ta là lăng tỷ nhé!
tg: Chào nhan tỷ, chị cho em biết, cảm giác của chị khi xuyên không và được làm nhân vật chính?
nhan tỷ: Xuyên không thì ta cảm thấy vui vì có nhiều tiền để tiêu. ta còn dự định khi nào tìm được cách trở về, sẽ mang ít tiền của nhà đó về nữa á! Nhưng mà về chuyện nữ chính… ta là nữ chính à? ta tưởng ta xuyên không vào nữ phụ thì vẫn là nữ phụ chứ?
tg: Chuyển sang hỏi lăng tỷ cho nó lành. lăng tỷ, chị cho em biết cảm giác khi bị cướp ngôi nữ chính?
lăng tỷ: Cay, quá cay! Tự nhiên lại bị cho làm nữ phụ, sau một đêm yên tĩnh! Đều tại con tg nhà ngươi hết á. Nạp mạng đi, trả lại danh hiệu nữ chính cho ta!
Tg: Oaoaoa, nữ chính cứu mạng! Nhan tỷ cứu mạng!
Nhan tỷ: tự sinh tự diệt, tự làm tự chịu, ta đây đi ngủ. à mà quên, nói lời tạm biệt giùm tác giả đã. Chào các chế, kì sau phỏng vấn sẽ là lương diệu hi với mạc phong nhé!