Nữ Phụ Tiên Lộ Gập Ghềnh

Chương 8:Rời đi


Đọc truyện Nữ Phụ Tiên Lộ Gập Ghềnh – Chương 8:Rời đi

Cơn cuồng phong qua đi,cảnh vật làm Hạ Vũ lạnh run người.Vân ca vẫn đứng tại chỗ,trên mắt phượng hiện lên sự tinh quang.Trái lại,tên pháp sư trưởng thôn mời tới thật chật vật.Quần áo hắn rách nát,bên bờ vai còn lộ ra những vết thương lớn nhỏ khác nhau,đều chảy máu.Mặt hắn trắng bệch không biết vì mất máu hay vì sợ hãi.Hạ Vũ cũng không quan tâm đến hắn,mà quan tâm đến Vân ca.Cùng một cấp bậc,ca ca lại kém tên pháp sư một cái pháp bảo,vậy mà có thể dồn được tên đó vào cảnh chật vật,mà xem ra ca ca cũng chưa ra hết toàn lực.Đây là đánh vượt cấp trong truyền thuyết nha,nàng có một ca ca rất ngưu
-“Làm sau có thể,khí linh của ta đâu rồi,ngươi…người dám hủy đi khí linh của ta,ta cùng ngươi liều mạng…”Tên pháp sư gào lên,hai mắt đỏ bừng.Hắn vội lau vết máu khóe miệng,tay đưa lên niệm chú,một loạt các niệm chú phức tạp hơn lần trước gấp bội,máu cũng không phải chỉ một giọt mà cuồn cuộn chảy theo pháp chú
Trương Hùm thật không tin được,hắn sở ra chiêu kia đã mang chín thành công lực,muốn một kích tất sát,lại còn chưa tin tưởng bèn gọi theo cả khí linh ra hỗ trợ.Nhưng thật không ngờ,nhất chiêu ấy không hề gây thương tích cho tên tán tu kia,hắn tựa như chẳng quan tâm,phẩy tay một cái cứ như vậy bãi bỏ.Khí linh bị diệt thật khiến hắn căm phẫn.Mười năm,mười năm qua hắn tránh tu sĩ,lại không được giết người,vì tăng lên tu vi đành suốt năm tháng ở nơi âm u,cô độc.Nhưng hắn nhẫn được bởi chỉ cần khí linh ngưng thành quỉ linh,hắn trở về thế giới tu chân cũng không phải không thể.Lại nhìn vũng máu dưới đất,đó là khí linh,là mười năm gian khổ,là hi vọng của hắn.Hắn còn sống làm gì,không lẽ lại mất mười năm?Lại nghĩ,thời gian hắn có,nhưng pháp bảo ở đâu để khí linh cư trú mới là vấn đề,hắn coi như cũng là phế rồi.Vậy hắn cũng không thể rơi như thế,ít ra tên tán tu kia phải đi theo làm nệm nưng

Nghĩ là làm, Trương Hùm quyết định sử dụng đến bí pháp lão ma đầu Hoàng Y Kị đã dạy để bảo vệ bản thân khi gặp kẻ địch mạnh.Bí pháp có thể xuất ra một chiêu vượt qua hai cấp uy lực,nhưng chiêu thức này cũng chẳng kém đồng quy vu tận là bao,địch chết mình cũng tổn hại tám chín phần.Nó nguy hiểm bởi cần đại lượng máu cùng linh lực của tu sĩ,lại đi ra năm mươi năm sinh mệnh,sau khi sử ra tu vi cũng tụt đi hai tầng.Với Nguyên Hùm lúc này hắn sao nghĩ đến điều đó,hắn chỉ muốn giết sát tên tán tu kia cho hả giận.Luyện khí năm tầng,hắn có tin tưởng,vì vậy tay bấm niệm càng nhanh
-“Huyết tinh hợp linh” Trương Hùm hô lên,sau đó vô lực ngã nhào xuống đất,thân thể chỉ còn đôi mắt là cử động,mở to như cố nhìn xem kết quả của kẻ thù
Hạ Vũ nhíu mày thật chặt.Không ngờ tên kia cũng dám lấy mạng để sử xuất ra chiêu này.Có lẽ đây là bí pháp đáy hòm của hắn.Không cần nói Hạ Vũ cũng biết bí pháp là cái thứ đồ chơi gì,nó là nhất kích mạnh nhất,lá bài chưa mở cuối cùng.Nhìn đại lượng máu đang dần dần biến loãng,tan vào không khí thành màn khói hồng hồng,nàng biết chiêu này và chiêu trước không cùng cái cấp bậc.Vân Ca nhất sao có thể đỡ được.Lại nói nàng cũng không tin như tiểu thuyết miêu tả những người đấu pháp vượt cấp có thể nhẹ nhàng vượt qua như thế.
Nhìn không khí xung quanh đang dần dần đỏ,Hạ Vân cũng nhíu mày.Thấy vậy đang định lôi kéo ca và nương nhân lúc pháp thuật chưa thành hình,hay là nên bỏ trốn ra xa,lại thấy Hạ Vân chỉ nhíu mày một cái,vội bay lên trên không,chớp mắt nhắm lại,tay bấm quyết nhanh chỉ còn tàn ảnh,sau đó mạnh mở mắt,từ mi tâm của Vân ca ngưng thực ra một tiểu viên cầu,rực rỡ như mặt trời .Tiểu Mặt trời vừa ra sân,làn sương cũng như có cảm giác lo lắng,vội vàng chững lại

-“Thu” Vân Ca hét to,tiểu mặt trời ngay lập tức xông vào trung tâm đám hồng sương.Đám hồng sương cũng không ngồi yên,tụ tập vào một chỗ,sát khí dâng cao làm thành một cái lốc xoáy,nơi nào đi qua cũng để lại những rãnh sâu.Dân làng nằm bất động như dính phù chạy không được,bị cuốn vào cơn lốc,huyết tinh bắn tung, cuộn vào cơn lốc làm nó càng đỏ hơn
Mặt Hạ Vân cũng nhíu chặt,hắn không nghĩ tên ma tu cũng giám giết người thường.Phải biết, nếu tu sĩ giết người thường sẽ xúc động cấm chế khiến cho hồn phi phách tán,đừng mơ tưởng lại được luân hồi.Nói vậy phải càng nhanh giải quyết mới tốt,cơn lốc kia tựa như ăn huyết mà lớn vậy.Hạ Vân vội bấm tay.Linh lực từ tay hắn truyền tới mặt trời khiến nó bừng sáng.Cơn lốc cũng ngay lúc này dừng lại,cả thân mình vặn vẹo như độc xà bị thương đang cố gào rú.Nó lăn lộn,uốn lượn,lại cuộn lại,nâng lên rồi hạ xuống, mà lúc này tiểu nặt trời cũng không thấy tăm hơi.Cuối cùng “đoàng” một tiếng,cơn lốc vỡ vụn,huyết tinh từ bên trong bắn ra khắp nơi,ở trung tâm lại rực sáng một đốm nhỏ,đúng là tiểu mặt trời

Hạ Vũ thở phào.Xem ra các tác giả đại nhân cũng không phải toàn là loạn bút,người có năng lực đấu vượt cấp thật là không thể coi thường.Nếu nàng có chút năng lực kia thì thật tốt,đúng là tự nhiên được không vài cái cấp bậc còn gì
-“Hạ Vân,diệt hắn nhanh rồi mau thu thập rời đi,xem ra nơi này chúng ta không ngốc cư trụ được nữa rồi”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.