Bạn đang đọc Nữ Phụ Thì Đã Sao – Chương 50: Chính Thức Ra Mắt
Hôm nay vốn dĩ ba Lục sẽ đi làm nhưng khi nghe lão bà nhà mình nói con gái dắt bạn trai về nhà giới thiệu thì ông liền đem công việc vứt ra sau đầu chuẩn bị “đón tiếp” con rễ tương lai.
Lục Thiên Thiên và Vương Tu Kiệt nắm tay nhau bước vào, theo sau là anh chàng trợ lý Bùi Ngư “tay xách nách mang”.
“Ba, mẹ đây là bạn trai con!” Lục Thiên Thiên ôm cánh tay của Vương Tu Kiệt ánh mắt tràn ngập yêu thương nhìn anh nói.
Vương Tu Kiệt cũng tiến lên cúi người chào hỏi:
“Chào bác trai, bác gái, con là Vương Tu Kiệt là bạn trai của Thiên Thiên, hôm nay mới có dịp nên cháu sang đây thăm hỏi hai bác ạ.”
Mẹ Lục quan sát chàng rễ tương lai nhà mình bụng thì rất ưng nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra lạnh lùng hữu lễ.
Còn ba Lục thì trái ngược hoàn toàn, ông mẹ nó không ngạc nhiên còn thế nào nữa.
Không ai nói cho ông con rễ tương lai của ông lại là đối tác mới của công ty cũng không ai cho ông biết cái tên gia hỏa trước mặt là tổng giám đốc của Jewellery vậy.
Ông trợn mắt nhìn đứa con gái bảo bối đằng kia rồi quay sang nhìn bà Lục với ánh mắt đầy phê phán.
Trong lòng thầm rõ: với cái thái độ lãnh đạm kia của lão bà nhà mình thì hẳn là biết rõ mà không hề thông báo cho ông để ông thất thố như thế, rõ là bà cố ý a! Lại nghĩ, mặc dù hai công ty đang gắn liền lợi ích, Jewellery cũng đã giúp công ty mình không ít nhưng ba Lục vẫn quyết “ác liệt” một lần làm theo lão bà nhà mình a! “cao lãnh ấy mà! Tôi cũng biết!!!”
Ba Lục liền không lạnh không nóng trả lời:
“À thì ra là cậu Vương, ngồi đi!”
Lục Thiên Thiên nhìn ba mẹ của mình bày ra bộ dáng không sợ người ta chạy kia trong lòng thầm than một tiếng, ngồi kế bên Vương Tu Kiệt cầu phúc cho hắn!
Sau một màn “chào hỏi” với ba mẹ Lục thái độ của họ cũng hòa nhã với anh không ít.
Vương Tu Kiệt vốn dĩ đã tài giỏi, ngoại hình cũng xuất chúng lại không có mối tình nào nên con gái bà sẽ không phải gặp vấn đề “tình cũ”gì gì đó.
Qua cách nói chuyện cũng như ánh mắt Vân Tuyết lại cảm giác được người đàn ông này đặc biệt để ý con gái nhà mình, lại nghe được ba mẹ nuôi hắn cũng không hế khó khăn nên bà cũng không làm khó làm dễ gì! Hẳn là nên cứ thuận theo con gái.
Vân Tuyết kéo con gái vào trong để ba Lục cùng Vương Tu Kiệt ở phòng khách nói chuyện.
Lục Vĩ Kỳ hỏi Vương Tu Kiệt về mấy dự án gần đây, cậu có cách nghĩ gì? Vương Tu Kiệt dựa theo tình hình Bùi Ngư điều tra gần đây cũng có kết luận nhất định nên cũng nói đại khái với ba Lục, ngoài ra anh cũng phân tích nguy cơ cũng như lợi ích của các dự án, còn đưa ra lời kiến nghị cho ba Lục về cách có thể đạt được dự án tốt…!Sau một hồi trò chuyện ba Lục càng thêm công nhận tài hoa của Vương Tu kiệt.
Ông thầm nghĩ nếu sau này để Lục Thiên Thiên quản lý công ty mà có hắn ở kế bên nhắc nhở thì cũng an tâm hơn! Ông không cần phải lo lắng nhiều nữa, có thể yên tâm mà đưa lão bà nhà mình đi du lịch vòng quanh thế giới nha…!Vùa nghĩ đến đây tâm trạng ba Lục càng thêm vui vẻ!
Sau khi dùng bữa Lục Thiên Thiên và Vương Tu Kiệt đến công ty làm việc, ba Lục cũng thoải mái mà đến công ty.
Hôm nay Tống Dật đến công ty từ sớm, tối qua anh lại mơ thấy giấc mơ đó.
Từ ngày chiếc hộp kia xuất hiện anh liên tục mơ cùng một giấc mơ, cảm giác rất chân thật nhưng anh không thể nhìn rõ gương mặt của họ.
Anh cho người tìm kiếm địa phương “Thiên Sơn” mà mẹ mình nói nhưng chẳng có cái tin tức nào hữu ích cả.
Lúc này tinh thần anh cũng chẳng thể nào tập trung nổi! Bóng dáng người con gái rơi nước mắt đau khổ chạy đi khiến trái tim anh lại nhói nhói đau.
Anh phải mau chóng tìm hiểu vấn đề này! Rốt cuộc cô gái kia là ai???
***
Lục Thiên Thiên ngồi ở văn phòng thư ký soạn văn kiện liên nghe được tiếng một cô gái chào hỏi mình, cô ngước mắt nhìn lên thì thấy cô nhân viên quầy lễ tân ôm bó hoa hồng đứng trước mặt cô:
“Chào thư ký Lục, có người gửi hoa cho cô!”
Lục Thiên Thiên ngây ngốc trong chốc lát rồi đứng lên nhận lấy hoa từ cô gái.
Cô có chút đoán không ra chủ nhân tặng bó hoa là ai.
Cô không hề trêu hoa ghẹo nguyệt mà! “Chẳng lẽ là của Tu Kiệt” nhưng nhìn lại tấm thiệp cô liền loại bỏ cái suy nghĩ đó.
Hạo là Nghiêm Hạo!
Đúng lúc này điện thoại của cô lại vang lên thông báo tin nhắn, Lục Thiên Thiên mở tin nhắn ra:
“chị nhận được hoa chưa? Mình làm quen lại nhé chị.
Chào chị em là Nghiêm Hạo từ ngày hôm nay chính thức theo đuổi Lục Thiên Thiên chị.
Mục tiêu của em là rước chị về nhà lào “lão bà” của em! Lục Thiên Thiên em thích chị.
Rất rất thích chị.
Chị đừng vội từ chối em, em thích chị lâu như vậy rồi đến bây giờ em mới có dũng khí cùng cơ hội đường đường chính chính nói ra.
Dù cho bây giờ chị chưa có cảm tình với em đi nữa thì chị cũng đừng nhẫn tâm từ chối, em sẽ thương tâm lắm.”
Lục Thiên Thiên vừa gõ: Xin lỗi! Tôi có bạn trai rồi…!tin nhắn chưa kịp gửi đi thì lại thấy được dòng tin nhắn mới.
“Nếu đáp án của chị là đáp án em không muốn nghe thì chị đừng trả lời đừng nói gì hết!”
Lục Thiên đắn đó rồi quả quyết xóa dòng chữ vừa viết, thoát khỏi tin nhắn trở về màn hình chính cô không biết mình đã bỏ qua tin nhắn quan trọng.
“Thiên Thiên, chiều em đến nhà chị thăm chị được không? Chị không trả lời coi như đồng ý nhé!”
Nếu thích nhớ bình chọn cho tui nhé.