Nữ Phụ Siêu Quậy: Nữ Chính Ta Đến Đây

Chương 9: Say nắng - giai đoạn một


Đọc truyện Nữ Phụ Siêu Quậy: Nữ Chính Ta Đến Đây – Chương 9: Say nắng – giai đoạn một

-” Ok thế nhé, bây giờ mình đi tìm hai người họ đã” Cô và Hạc Huyền Nhã đi vào công viên đi được một đường thì thấy hai bóng người ở quầy thu vé của trò tàu lượn siêu tốc, cô và Huyền Nhã không hẹn mà cùng reo:

-” A!!!! Tàu lượn siêu tốc kìa, đi chơi đi” hai đứa nhìn nhau cười cười đúng là bạn thân từ nhỏ có khác. Hai đứa lon ton chạy đi mua vé rồi đi theo sau hai người kia, tàu lượn bắt đầu di chuyển và……….uốn éo theo đường ray, trên tàu tiếng hét vang lên làm cô cảm thấy thật điếc tai nhưng cái đó không khó chịu bằng việc phải nhìn hai người trước mặt tình tứ, Thiện Hạ Nhiên từ nãy đến giờ chỉ hét rồi quay sang ôm chầm lấy Trương Minh Kiệt, còn tên kia rõ ràng là sợ vậy mà được ôm một cái là mặt phởn tưng tưng a thật muốn đấm cho phát ( T/g: Đấm đi em cổ vũ hai tay hai chân, em nhìn từ nãy đến giờ ngứa mắt lắm rồi Nhi tỷ: *bắt tay* được để chế đấm mày trước rồi đấm bọn nó sau T/g: ơ ơ….đĩa bay kìa*chỉ lên trời* Nhi tỷ: đâu đâu* ngó lên trên* T/g: *chuồn*). Kết thúc.

Cô và Huyền Nhã mặt vẫn còn cười cười:

-” Vui nhỉ mình tưởng đi theo dõi phải chán lắm cơ ai ngờ vui zậy đâu”

Cô nhìn Huyền Nhã cười mà cũng vui theo đang định nói thì hai bóng người đập vào mắt cô Oa!!!! Nam cặn bã hôm nay cũng hot ghê. Ơ!!!! sao tên quê mùa Lăng Y Thần cũng đi cùng cậu ta vậy? cô quay sang nhìn Huyền Nhã thì giật mình:

-” Má ơi!!! Nhã Nhã cậu nhìn j mà chảy cả nước miếng vậy”

Huyền Nhã giật mình như làm việc j xấu bị phát hiện a:

-” Ơ ơ….có j đâu” mồm thì nói không có j mà mắt đờ đẫn nhìn đi đâu ấy. Cô nhìn theo hướng cô nhóc nhìn thì cười gian tà:

-” Huyền Nhã ơi không ngờ cậu lại bị cảm nắng bởi tên đó đấy”

Huyền Nhã giật bắn mình:


-” Ơ có cái j đâu…..có j đâu….mà cậu định bảo mình cái j vậy?”

Cô hất mặt sang chỗ Trình Lam Nam và tên Lăng Y Thần:

-” Sao hai tên đó lại đi cùng nhau, chẳng nhẽ họ yêu nhau à?”

Huyền Nhã cũng ngớ người bây giờ mới để ý tên bên cạnh:

-” Mình cũng không biết?”

Cô kéo Huyền Nhã đến chỗ bọn họ dù sao kế hoạch của mình là thay đổi nội dung truyện mà vậy tại sao không kéo Trình Lam Nam ra nhỉ vì thực chất Trình Lam Nam chỉ là nam phụ thôi, cậu ta không hề yêu nữ chủ mà chỉ coi cô ta là bạn thôi hơn nữa…. cô nhìn sang Huyền Nhã đang nhìn Trình Lam Nam chăm chú cười nhẹ cô nhóc này bị cảm nắng bởi tên này rồi, đi đến sau lưng Trình Lam Nam vỗ vai:

-” Ê!!! Nam cặn bã cậu và tên này làm j ở đây vậy?”

Trình Lam Nam lẩm bẩm, sao giọng này giống của Thiện Thiên Nhi vậy:

-” Thiện Thiên Nhi cô…….” vừa quay lưng lại thì……:

-“…………..Xin lỗi tôi nhầm người” rồi đi luôn”

Cô kéo vai cậu ta lại:

-” Tôi Thiện Thiên Nhi nè, tôi hóa trang đấy”

-“WHAT?” Nghe tiếng hét của nữ nhân cả bọn đồng loạt quay lại nhìn chủ nhân của tiếng hét ( T/g: *PHỤT* hahaha…..Thần ca xác định mất hình tượng trong mắt Nhi tỷ rồi LYT: Hừ hừ…..chẳng phải tại nhà người sao? *mặt nổi gân xanh* T/g: Ơi mấy đứa gọi j chế, có người gọi em đi ạ* lượn*). Lăng Y Thần thấy mình làm lố quá thì cười nham nhở:

-” Hề hề….tôi hơi bất ngờ ý mà đừng để ý cứ tiếp tục đi” Trình Lam Nam nhìn cô khó hiểu:

-” Sao cô phải hóa trang?”

-” À tôi có việc nên mới hóa trang…” rồi quay sang nhìn Huyền Nhã đang nhìn Lam Nam đến sắp lòi con mắt ra thì nói:


-” Bây giờ tôi phải đi có việc cậu có thể trông con bé này được không?” Trình Lam Nam nhìn sang cô nhóc mặc đồ mùa đông trong mùa hè thì đầu mọc dấu?:

-” Đây là ai vậy?” cô cười cười quay sang tháo kính, mũ, áo khoác, khẩu trang của Huyền Nhã ra. Bây giờ cô gái chùm mặt kín mít lúc nãy thay bằng cô gái đáng yêu có khuôn mặt trái xoan, mái tóc ngắn ngang vai màu hồng nhạt để mái ngố, đôi mày lá liễu, đôi mắt hồng ngây thơ, mũi thẳng, môi đỏ mọng, làn da trắng nõn hai bên má hơi phớt hồng. Trình Lam Nam nhìn mà ngẩn người:

-” Cô là cô gái ở trên hành lang tên Hạc Huyền Nhã đúng không?”

Huyền Nhã ngượng ngùng gật đầu. Cô nhìn cảnh này không khỏi cười thầm Nhã Nhã cậu nợ mình nhé:

-” Thôi tôi đi đây nhớ chăm sóc nhóc này cẩn thận nó mà khóc là tôi thiến cậu nghe chưa? ” Câu nói này mang hai hàm ý nhưng chỉ có cô và Huyền Nhã là hiểu thôi. Trước lúc đi không quên thì thầm vào tai Huyền Nhã một câu:

-” Đi chơi vui vẻ nhớ tránh những chỗ có Thiện Hạ Nhiên ra và…..cậu nợ mình” Huyền Nhã nghe xong mặt phớt thêm hai rạng mây hồng.

Cô chạy đi tìm cặp cẩu nam nữ kia quanh khu vui chơi thì dừng lại ở quán kem, bọn họ đang vui vẻ ăn kem cùng…………..Mặc Man Phong. Chết tiệt mình đến muộn rồi!! Cô vò tóc tức giận nhưng rất nhanh mặt đã cười đểu thôi càng đông càng vui. Cô đi mua một que kem, đi ngang qua bàn bọn họ giả vờ vấp ngã làm nguyên cây kem trên tay rơi xuống váy Thiện Hạ Nhiên làm cô ta hét ầm lên:

-” Á!!!! TRỜI ƠI MẮT CÔ ĐỂ ĐÂU VẬY HẢ? CÓ TIN TÔI………….” Cô ta nói đến đây thì mới sực tỉnh, khẽ nhìn sang hai tên kia rồi lấy lại vẻ yếu đuối giả tạo:

-” Tôi đỡ cô nhé, cô có sao không? Đi phải cẩn thận chứ!!!” Cô ta phủi quần áo cho cô, nhìn mặt cô ta thản nhiên thế nhưng cô biết rằng cô ta rất tức giận vì lực phủi áo ở tay cô ta rất mạnh nó giống như là đánh cô chứ không phải phủi. Nhưng hai tên đần kia thế mà không nhìn ra còn lo lắng cho Thiện Hạ Nhiên rồi nhìn cô với ánh mắt kinh tởm nữa chứ Ôi Má ơi!!! mấy người tai lòi mắt đui à!!!cô ta vừa rống đó!!! là rống đó!! dù là một khoảng khắc ngắn nhưng cũng phải nhìn ra chớ!!!!. Cô cũng giả vờ luống cuống:

-“T…tôi thành thật xin lỗi…..cô có sao không……Trời ơi!!! váy cô bị bẩn rồi kìa!!! tôi thật hậu đậu mà!!!! ” Cô với lấy tờ giấy cố tình lau làm sao cho vết kem kia lan ra khắp váy. Thiện Hạ Nhiên mặt đen thui, người run lên bần bật vì giận dữ, cố gắng gắn ra từng tiếng với giọng nhỏ nhẹ nhất, ánh mắt như muốn giết cô:

-” C…cô không cần lau nữa tự tôi lau được mà” Cô vẫn cố tình lau:


-” Không thế sao được, là tại tôi làm bẩn váy cô mà” còn khuyến mãi thêm mấy cái rơm rớm nước mắt nhưng nếu nó nằm ở trên khuôn mặt thật của cô thì sẽ đẹp hơn còn khi kết hợp với khuôn mặt này thì trông cực kinh khủng a ( T/g: *Nổi da gà* Nhi tỷ diễn quá đạt nên thành lố rồi Nv truyện: *cầm dép đập đập vào tay* thế cưng muốn sao, cho bầu bạn với dép nhé T/g: Nố nồ nô em lượn* phắn*). Thiện Hạ Nhiên không chịu được nữa nên gạt thẳng tay cô ra chạy vèo vào Wc nữ để lại hai thanh niên mặt đơ ra chẳng hiểu cái j, cô vẫn chưa kết thúc vội, quay sang nhìn hai tên kia sợ hãi:

-” T…Tôi thành thật xin lỗi…..t…tôi sẽ đền bù cho cô ấy” Hai tên này nhìn cô từ trên xuống dưới rồi ánh mắt hiện lên sự kinh bỉ. Trương Minh Kiệt nói:

-” Người như cô đến quần áo còn không có thì đền bù kiểu j?” Mặc Mạn Phong cũng lên tiếng:

-” Cô cút, có trả được thì cũng không xứng” ( T/g: hờ hờ….anh cứ đợi đấy, chả biết là ai không xứng)

Cô luống cuống:

-” V…Vâng tôi đi đây”

Vừa ra ngoài, cô cười như điên Haha…trời ơi…..n….nhìn mặt cô ta….b…buồn cười quá mọi người nhìn cô như sinh vật lạ rồi tránh xa 20 mét ( T/g: Em tưởng Nhi tỷ đi tiêm phòng rồi chứ, hóa ra là chưa à, bảo sao bây giờ bệnh dại tái phát Thiên Nhi: *cầm giầy* mày chết đi). Cô cười đến lúc sái quai hàm thì dừng lại Giai đoạn một: Thành công

—————————————————————————————————–

( T/g: ta chả đủ 2 chương rồi nhé, đừng đến đòi nợ)


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.