Đọc truyện Nữ Phụ! Nổi Loạn Đi! – Chương 48
Tin tức được lan ra khắp trường, tất nhiên Ngọc Khiết bị rất nhiều người chỉ trích, ghen ghét
Mới bước tới trường cô ta vừa bị đám nữ sinh bao vây ném đá nhưng cũng may là có bọn Tuấn Lãng, Hạo Hiên ở đó lên không thể làm gì được chỉ biết chửi thầm trong lòng
…
Linh Vũ bình thản đi vào cổng trường như không có việc gì xảy ra
Có điều đám học viên nhìn cô với ánh mắt e ngại, lo sợ nhiều lúc họ muốn tới gần cô nói gì đó nhưng lại thôi
Có lẽ bọn họ cảm thấy áy náy
” Linh Vũ… ” Giọng nói phát ra từ góc bên phải
Ngự Kỷ đút một tay vào túi, một tay giơ cao vẫy gọi
” Có việc gì? ” Linh Vũ chậm rãi đi tới
” Hôm trước…cảm ơn cô…” Ngự Kỷ nhỏ giọng, hơi cúi đầu
” Không có gì. Nhờ vụ đấy mà tôi đã lật được mặt con ả ” Linh Vũ hướng mắt nhìn tới chỗ Ngọc Khiết đang vô cùng thảm, rụt rè đi vào lớp
Ngự Kỷ: “…”???
” Vậy…nhờ cô chuyển lời với Minh Triệt là…Tôi xin lỗi… ”
” Được ” Linh Vũ gật đầu hiểu ý
” Em gái cậu khỏe chưa? ”
” Con bé cũng tốt hơn nhiều rồi nhưng nà nó vẫn còn sợ hãi và ám ảnh vụ đó… ”
” Vậy lần sau tôi sẽ tới thăm con bé! ” Linh Vũ mỉm cười nhẹ
” Được… ” Ngự Kỷ gãi đầu, khuôn mặt có chút hồng
” Gặp sau nhé ” Linh Vũ vẫy tay chào
Cho đến khi thấy bóng Ngự Kỷ đã đi vào lớp B thì ngừng lại
” Đã nói với nhóc là không lên quá quá thân với thằng nhóc đó rồi mà ” Minh Triệt không biết đứng sau lưng cô khi nào, mặt có chút nhăn lại trầm giọng nói
” Tại sao chứ? ” Linh Vũ khó hiểu
Minh Triệt trầm mặc một lúc, đưa tay vò đầu Linh Vũ
” Thôi bỏ đi, vào lớp ” Minh Triệt đút tay vào túi đi trước
Linh Vũ vuốt lại cái đầu bị vò rối bời của mình
Anh ta bị cái gì mà trông giống với đứa trẻ giận dỗi vậy?
” Phải rồi lão đại, anh là người đăng tin tức thứ hai sao? ” Cô nhanh chóng đuổi theo
“…Đúng vậy ” Minh Triệt nhỏ giọng
” Cảm ơn nhé! Vì đã giúp tôi trả thù ”
” Lâu lâu nhóc cũng được một câu có ý nghĩa nhỉ ”
Linh Vũ chỉ thấy nửa mặt Minh Triệt đang nhếch miệng cười
Có vẻ anh ta đang vui…
Vậy là mình dỗ thành công rồi sao? Đúng là lạ thật.
…
Tại Lớp A-S
” Xem ai kìa tụi bây! Haha ” Đám nữ sinh xúm lại thành một nhóm cười đùa nhìn về phía Ngọc Khiết
Ngọc Khiết tái mặt nhìn vào chỗ ngồi của mình. Mặt bàn thì toàn vỏ bánh và rác, có nhiều chữ viết nhăng viết cuội. Trên ghế toàn là vỏ kẹo cao su
” Đáng đời! Nghĩ rằng có giọng hát đó là có thể quyến rũ được nam thần sao? Cô ta tự cao quá rồi! ”
” Còn tớ cứ tưởng nó thuần khiết lắm ai ngờ là một đứa gian ác bắt cóc trẻ em haha! ”
“…”
” Ai làm cái này?! Mau đứng dậy dọn dẹp! ” Tuấn Lãng đi tới tức giận gằn giọng
Mọi người trong lớp bỗng im bặt liếc nhìn nhau
” Không nói? Vậy đừng để tôi phải điều tra ra! ”
Mặc cho Tuấn Lãng uy hiếp thế nào bọn họ không một ai đứng lên vì vốn dĩ bọn họ thật sự không có làm. Lúc tới đã thấy thế rồi
” Mấy người! ” Tuấn Lãng siết chặt tay không làm gì được
Tài sản của Thịnh gia sắp cạn kiệt ai mà sợ anh ta nữa chứ! Chỉ còn tia hy vọng duy nhất Hạo Hiên!
Ở cuối góc lớp
Như Mỹ như không có chuyện gì xảy ra vui vẻ bấm điện thoại
[Kẻ Bám Đuôi] Lớp cô thế nào rồi?
[Như Mỹ] Họ loạn hết lên rồi! Và không ai phát hiện ra cả
Giẻ rách thật tội nghiệp!
[Kẻ Bám Đuôi] Tốt lắm, đây là tất cả thông tin cá nhân của Đức Thành kèm theo đó là một tệp ảnh của anh ta cho cô hết đấy
Như Mỹ nhếch miệng cười
[Như Mỹ] Cô thật tốt!
[Kẻ Bám Đuôi] Không có gì! Dù sao lần trước cô cũng đã giúp nhóm bọn tôi rất nhiều và xin lỗi vì lần trước lỡ hất nước vào người cô…
[Như Mỹ] Không sao tôi không để ý! Lần sau nếu tìm được ánh nóng của Thành ca nhất định phải đưa tôi đấy!
Ở lớp E
Linh Vũ: “…”
Không ngờ Như Mỹ cô ta…Lại biến thái như vậy!
Mình vừa mới giao dịch với một một kẻ biến thái a
Thật tội lỗi a~