Đọc truyện Nữ Phụ! Nổi Loạn Đi! – Chương 24
Sự kiện của năm đã chính thức bắt đầu để chọn ra một người hát hay nhất
Mọi người có trong danh sách chuẩn bị rất kỹ cho sự kiện này, ngoài cover hát ra họ còn phải vừa chơi một loại nhạc cụ nào đó mới được ghi điểm
Linh Vũ ngước nhìn sân khấu đang náo nhiệt, trên bục là một nữ sinh dáng người thanh thuần trên tay cô ta là một cái guitar fender fa
Ngọc Khiết bắt đầu gảy đàn, bài cô ta chuẩn bị là bài Ngược Lại của Mã Ngâm Ngâm
Luôn muốn có thể thông qua đôi mắt anh
Đi tìm kiếm sự ngang ngược trước kia của bản thân
Không hề nghĩ đến thế nhưng lại lạc vào
…
Giọng hát ôn dịu cùng với tiếng guitar phát ra mặc dù cách gảy guitar vẫn còn lỗi nhưng ai quan tâm chứ hát hay là được rồi
Rất nhanh mọi người đều chìm đắm trong ca khúc kể cả Linh Vũ
Cô phải công nhận mỗi lần nữ chính lên sân khấu là phải có hào quang ánh sáng
Lộng lẫy đến chói mắt!
” Bạn học Đám có thấy Từ Minh Triệt anh ta đâu không? Sắp tới phiên biểu diễn rồi mà vẫn không thấy ” Một nam sinh đeo kính hốt hoảng nói
” Làm sao tôi biết được ” Linh Vũ vẫn nhìn lên sân khấu không để tâm tới nam sinh
Nếu như anh ta đã không muốn thì thôi ép làm gì nữa.
” Tiếc thật! Tôi nghe nói nếu được giải nhất thì sẽ có một chuyến đi chơi ” Một nữ sinh bên cạnh nuối tiếc
Linh Vũ: “…” Thì ra mấy người chỉ lo không được đi chơi
Màn biểu diễn của Ngọc Khiết kết thúc, ai nấy cũng vỗ tay nhiệt tình mặc dù guitar vẫn còn lỗi
” Và tiếp theo là người đại diện lớp E lên biểu diễn ” MC ra thông báo
Một lúc sau
Minh Triệt chậm rãi cầm chiếc đàn guitar đi lên sân khấu, sắc mặt không được tốt cho lắm
” Anh ta…chẳng phải là thành viên cũ của 4S sao? ”
” Là cái người hay gây gổ, phá hoại đó sao? ”
” Không biết lại phải nghe tiếng hét chói tai đó hay không haha…. ”
Nhiều lời bàn tán vang lên tất cả đều là không tốt, Minh Triệt biết nhưng nhịn xuống
Tiến tới micro, ngồi xuống đặt guitar lên rồi rũ mắt gảy một âm làm mọi người chú ý vào
Thấy không còn ồn ào nữa Minh Triệt bắt đầu gảy tiếp, giọng hát đã khá lâu không được cất vang lên
Cảm giác quen thuộc lẫn lạ lẫm
Những câu chuyện cũ kỹ lặp lại
Tất cả chỉ là hoài niệm
…
” Đây chẳng phải là bài Trống Rỗng sao? ”
” Anh ta hát cũng hay đấy chứ! ”
Mặc dù ghét cũng phải công nhận!
Linh Vũ ngạc nhiên ngước mắt nhìn
Anh ta…thật sự hát bài đó
Một năm anh sống mơ mơ màng màng
Một năm qua anh chẳng có gì đổi khác
Sau khi em đi thế giới của anh
Trống rỗng biết bao
…
Mọi người câm nín không thể nói gì thêm nữa, Không biết từ anti có thể trở thành fan được không
Chẳng sao đâu dù lòng càng đau thêm
Bỗng một dây đàn bị đứt, thân thể Minh Triệt cứng đờ
” Làm sao anh ta dừng lại vậy? ”
” Hay là quên lời? ”
Ở bên khác
” Tuấn Lãng à cậu chơi ác quá đấy ” Hạo Hiên cười đùa nói
” Ai quan tâm chứ! ” Tuấn Lãng nhếch môi dựa lưng vào tường
Để xem ngươi sẽ làm gì tiếp!
Tiếng guitar khác tiếp tục vang lên ở đằng sau sân khấu đang bước tới gần
Mơ mơ màng màng trải qua một năm như thế
Dường như cũng chẳng gì thay đổi
Thế giới của em sau khi anh đi
Chỉ còn lại trống rỗng
Một giọng nữ nhẹ nhàng vang có chút thần bí, có chút non nớt, có chút trầm…