Đọc truyện Nữ Phụ Là Vợ Nam Chính~ – Chương 9: Kháng nghị làm nhân tình!!
Hắn hung hăng hôn môi cô! Điều đó thật đáng ghét! Hắn không có quyền!
Chát Vết đỏ ửng hiện lên mặt hắn.
Cô phẫn nộ! Đồ chết bầm! Di Di cầu anh thì anh vứt đi như một con chó! Yeah! Một Con chó trung thành bị chủ đá đi không thương tiếc! Và giờ! Xem này! Hắn cưỡng bức cô! Đây là quấy rối tình dục! Sao bà tác giả không cho hắn vào trại giam nhỉ? Chó chết! Chỉ vì hắn là nam chính?
– Thượng Cung Thiên! Anh tỉnh lại! Tôi không phải Nguyễn Nhạc không phải tình nhân của anh! Chúng ta! Đã chấm dứt! Hãy xem anh đang làm gì! Tôi cần sự tôn trọng!
Đúng vậy…hắn đang làm gì? Lên cơn như một con thú hoang với cô. Hắn đã chấm dứt mối quan hệ này rồi mà?
-Khốn khiếp! Nguyễn Nhạc, cô ta đang khóc sướt mướt ngoài kia. Anh đi giải quyết đi, tổng giám đốc!!!
Cô gằn từng tiếng, đầy bực tức và chán ghét với hắn.
Đẩy cửa xe ra và liếc qua con thỏ đang oa oa khóc kia. Kinh bỉ và bước đi, cô ta không làm gì ngoài việc cho tuyến lệ họat động! Sự ngu ngốc của Bạch Thỏ!
– Chúng ta về công ty, Lý Thường Nhu.
-Đi thôi.
Chiếc xe chạy đi chỉ để lại đám bụi đường, làm Nguyễn Nhạc bị sặc khói và ho khan liên tiếp.
-Thiên…
Nguyễn Nhạc lên xe, run rẩy gọi hắn, cô hy vọng hắn sẽ ôm cô vào lòng như trước kia. Có quá nhiều thứ đi lệch quỹ đạo, cô sợ hắn sẽ bỏ cô đến với Di Di…
-Nguyễn Nhạc…không sao, anh xin lỗi…anh không khiềm chế được…
Hắn nhắm mắt, vô lực nói.
Ôh, hắn đang bị sao nhỉ? Hắn đã làm một hành động ngu ngốc! Đúng vậy, Di Di không là gì cả, cô ta không là gì cả!
Ngón tay dài vô thức chạm lên môi bạc, hắn nhớ cô, nhớ mỗi đêm bên cô. Có lẽ hắn bị bệnh. Ôi trời!
Chiểc xe trắng rời khỏi vị trí, hướng về công ty QUEEN BEE.
……
-Này, Di Di cô định đi!? Không thể…bình tĩnh nào…
– Tôi chán lắm rồi, hắn là kẻ bắt cá hai tay! Hắn sắp kết hôn rồi, đúng là một thằng đàn ông tồi!
…..
Sao cũng được, cô dùng lý do này rời khỏi nam chính. Sau đó làm một ái an nhàn nhân vật quần chúng, thế là ok, đỡ rắc rối! Dính vào Main Characters thật khủng khiếp!
-Di Di, cô đi đâu?
Hắn kéo cô lại, cô xuống gara cùng chiếc hộp làm gì vậy? Thoát khỏi hắn? Không được…
– Rời khỏi đây! Không chịu nổi anh!
– Xin lỗi..
Hưh? Bước chân cô khựng lại. Đây, là lần đầu tiên cô nghe hai từ này bởi miệng hắn đấy! Khó tin quay mặt đối diện với hắn. Nào, chị muốn nghe em khai báo!
– Di Di, tôi đã làm không phải. Tôi cam đoan, sau này…sẽ không có chuyện này nữa!
Khỉ chó thật đấy, một người đàn ông như hắn lại đứng đây, cúi đầu và sủa như một con chó mong chủ nhân ở lại! Hắn bị gì vậy biết! Cô phải ở bên hắn…đó là suy nghĩ của hắn bây giờ, đầu óc chỉ muốn níu kéo cô.
Nguyễn Nhạc đứng bên cạnh, cả người cô run rẩy, Thượng Cung Thiên…anh…tại sao? Đúng! Là do hồ ly tinh bỏ bùa anh ấy!
Cô bước lại gần, ôm chặt lấy tay anh, gọi tên anh cô không muốn mất anh đâu…
Di Di nhìn Main Charaters, nữ chính sướt mướt, đầu cô lại nhức nhối, ôi…tình cảm của Di Di thân chủ vẫn điều khiển tâm trí cô, oang…oang… Cô hành động như một bà điên, cô đã hơi quá lố rồi…rất nhiều cảm xúc xâm nhập đầu cô. Cơn đau nhức truyền tới.
Phịch! Thùng carton rơi xuống, cô cũng theo đó ôm đầu…đau….đau quá…
_Round_
Ps: :] Vote nga~