Nữ phụ, cô ấy ngày càng phá của

Chương 19


Bạn đang đọc Nữ phụ, cô ấy ngày càng phá của – Chương 19:

Chương 19:
 
Tạ Tứ xã giao xong, anh đứng ở lối vào khách sạn của buổi tiệc rượu gọi điện thoại cho cô nói cô đi ra ngoài.
 
Anh dựa vào cửa xe, lười biếng nhìn cửa khách sạn đóng mở. Trong tầm mắt anh đột nhiên xuất hiện một bóng người màu vàng rực rỡ. Dưới ánh đèn sáng chói của khách sạn, bóng dáng đó càng đặc biệt chói mắt.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Đó là Hi Tửu trên đầu đội một vòng lá vàng, bước đi trong tư thế cực kỳ kiêu sa. Vòng lá vàng trên đầu cô đung đưa trái phải theo nhịp điệu tiết tấu bước chân của cô.
 
Chibi Hi Tửu trước mặt cô càng kiêu ngạo hơn. Hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang dựng lên một tấm biển bằng vàng lớn, trên đó viết ba chữ lớn: Cây rụng tiền.
 
Tạ Tứ đùa nghịch cái bật lửa trong tay, liền hiểu rõ ý tứ của Hi Tửu một lớn một nhỏ kia. Cây rụng tiền, sau đó khóe môi cong lên.
 
Anh nói tại sao lại không nhìn thấy hồ ly nhỏ này.
 
Hóa ra là đi lừa tiền của người khác.
 
Xem ra đào hố rất thuận lợi.
 
Tạ Tứ đoán đúng. Hi Tửu đã thành công trong việc đánh lừa Tạ Quân và Tô Lan, để cho bọn họ nghĩ rằng vì để đối phó với Tạ Tứ, cô đã đến tiệm thuốc tùy tiện mua một loại kem trị nấm, và cô nhận ra nó sẽ là xu thế cho mùa tới.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tạ Quân còn cố ý cho cấp dưới đi thăm dò kem trị nấm Hỏa Đắc Khoái, quả nhiên giống như lời Hi Tửu nói, quả nhiên tình hình rất tốt.

 
Hơn nữa lĩnh vực kem trị nấm chân này, quả nhiên trong giới bọn họ không có người nào đi đầu tư cả.
 
Tạ Quân đã quyết định chi một nghìn vạn. Anh ta dã tâm bừng bừng nghĩ, nếu như làm thỏa đáng, anh ta có thể độc quyền lĩnh vực này trong tương lai, độc hưởng lợi tức trong đó.
 
Tô Lan càng không nghi ngờ gì, cô ta cực kỳ tin tưởng tình tiết trong tiểu thuyết gốc, tin tưởng thể chất cá koi* đầu tư của Hi Tửu, chỉ cần cô nhìn trúng dự án gì thì nhất định sẽ thu được lợi nhuận.
 
*Thể chất cá koi: Nghĩa là cuộc sống suôn sẻ, may mắn khiến người khác ghen tị.
 
Cô ta ở giữa giật dây, Tạ Quân cũng không thể quên điểm tốt của cô ta được.
 
Chỉ là Tô Lan không ngờ là Hi Tửu cũng xuyên sách, mà cô còn hoàn toàn trái ngược với nguyên thân trong cuốn sách.
 
Theo chân Hi Tửu, nếu nguyên thân là một con koi, thì cô chính là một con rùa* thuần chủng.
 
*Con rùa: hán việt là Vương bát. Ở đây tác giả chỉ là vương bát đản, nghĩa là đồ khốn nạn.
 
Cho dù có triển vọng tốt như thế nào, dự án nổi tiếng ra làm sao, chỉ cần Hi Tửu nhìn trúng, vậy thì chỉ có một kết quả, đó chính là – Lỗ.
 
Hơn nữa còn là lỗ đến to!
 
Trước khi xuyên sách, có đôi khi Hi Tửu cảm thấy tiền quá nhiều, tiêu không hết, cho nên đi đầu tư. Mỗi lần cô đầu tư, người phụ trách dự án đó đều run sợ.
 

Tô Lan và Tạ Quân vậy mà tìm cô nói cô chọn một dự án… Hi Tửu buồn cười chết đi được. Bọn họ thật là can đảm.
 
Điều thú vị hơn là sau khi Tạ Quân đọc được những thông tin liên quan đến kem trị nấm chân Hỏa Đắc Khoái, còn tin tưởng 70 – 80% thiên phú đầu tư của cô, rất sợ cô quay đầu đi giúp Tạ Tứ, cho cô thêm ba trăm vạn. Hẹn cô hai đơn hàng nữa, với điều kiện là cô không được giúp người khác tìm dự án trước khi hoàn thành hai đơn hàng của anh ta.
 
Chuyện nhỏ, không có vấn đề gì!
 
Hi Tửu vui vẻ đồng ý.
 
Lên xe, Hi Tửu sờ hai tấm ngân phiếu trong túi xách, tâm tình vui sướng như bay lên trời.
 
Lại có thể ném tiền phá của nữa rồi ~
 
Tạ Tứ dừng xe chờ tín hiệu, nhìn thấy chibi Hi Tửu ngồi ở phía trước xe, vui vẻ cầm một xấp tiền giấy trong tay ném ra ngoài.
 
Lúc đầu anh không cảm thấy gì. Nhưng khi có tín hiệu kết thúc, lái xe, anh mới nhận ra có điều gì đó không ổn.
 
Xe càng chạy, tiền càng bay.
 
Bầu không khí bỗng nhiên trở nên rất bi thương.
 
Tạ Tứ chịu đựng cả quãng đường mới không ném chibi Hi Tửu đang rải tiền và Hi Tửu thật ra khỏi xe.
 

Bởi vì đã quá muộn, Hi Tửu không livestream, chỉ muốn đi shopping. Sáng hôm sau, trời vừa sáng Hi Tửu đã thức dậy, quản gia nói cho cô một tin tức tốt, hôm nay Tạ Tứ có việc ở công ty, có thể ngày mai cũng không về được.
 
Hi Tửu ngoài mặt bình tĩnh xoay người lại, đưa lưng về phía quản gia, làm động tác oh yeah + tay nắm quyền. Nhưng mới làm được nửa đường, Tạ Tứ từ trong phòng ngủ đi ra, nhìn thấy dáng vẻ hoạt bát quá mức của cô, hơi nhíu mày.
 
Hi Tửu lập tức đặt tay xuống bụng dưới, khẽ gật đầu với Tạ Tứ: “Ông xã, chào buổi sáng.”
 
Chibi Hi Tửu cầm một cái đồng hồ quả quýt lắc qua lắc về trước mặt Tạ Tứ, lẩm bẩm: “Anh không nhìn thấy gì, không nhìn thấy…”
 
“Tôi nhìn thấy rồi.” Tạ Tứ vung tay lên, lười biếng bắt chước động tác lúc nãy của Hi Tửu.
 
“Anh ta nhìn thấy rồi!” Chibi Hi Tửu kêu lên một tiếng thê lương rồi lao vào khe hở trên sàn nhà.
 
Tạ Tứ chỉnh khuy măng sét, đi về phía Hi Tửu, lười biếng mà kiêu ngạo hỏi: “Tôi không ở nhà, em rất vui sao?”
 
“Không phải. Lúc nãy em đang vận động cánh tay và cơ mặt. Đó là động tác mà em học được trên Internet, có thể thúc đẩy tuần hoàn máu, làm chậm quá trình lão hóa.” Hi Tửu nắm lấy cánh tay của Tạ Tứ, chớp chớp đôi mắt xinh đẹp: “Ông xã không có ở nhà, em rất buồn.”
 
Chibi Hi Tửu ngồi trên vai, cũng lộ vẻ mặt buồn rầu: “Buồn quá thì phải mở đại tiệc. Mời thật nhiều tiểu thịt tươi đến, mới vui được.”
 
Tạ Tứ nhìn xuống gương mặt “Ông xã không có ở đây, em phải làm gì bây giờ” của Hi Tửu, cũng hiện lên vẻ mặt “Vợ à, em buồn như vậy anh phải làm sao đây”: “Để không làm em quá mức đau buồn, anh quyết định sẽ gọi video với em vào thời gian rảnh rỗi…”
 
Anh cúi người, thở nhẹ nhàng bên tai Hi Tửu: “Anh không phiền, trong lúc gọi video, sẽ làm một vài chuyện để Tửu Tửu có thể giải tỏa nỗi nhớ thương.”
 
Giọng nói của anh thật sự rất êm tai, không gì có thể so sánh được, đó chính là loại giọng từ tính phát ra từ tận xương tủy.
 
Loại giọng này nổi tiếng nhất khi nói những lời không đứng đắn.
 
Gương mặt Hi Tửu cực kỳ xấu hổ, vì vậy đờ đẫn cả ra.

 
Chibi Hi Tửu mặc đồng phục cảnh sát, còng tay Tạ Tứ: “Tạ tiên sinh, tôi nghi ngờ anh đang tham gia vào các hoạt động khiêu dâm, đã nắm đủ bằng chứng.”
 
Tạ Tứ đưa tay bóp má Hi Tửu: “Em hãy ngoan ngoãn ở nhà, anh sẽ kiểm tra bài thường xuyên.”
 
Kiểm tra bài thường xuyên?
 
Hi Tửu suýt nữa trợn tròn mắt nhìn anh. Rõ ràng là anh đi công tác làm việc, tại sao lại biến thành kiểm tra bài cô chứ?
 
Cô rất thật thà và trung thực, vừa nhìn là biết người đứng đắn. Có cái gì mà kiểm tra?
 
Tạ Tứ còn đặc biệt dặn dò Hi Tửu mỗi ngày sao chép chủ nghĩa Mác-Lenin, chờ anh quay về kiểm tra.
 
Hi Tửu cảm thấy mình sắp không kiềm chế được cơn cuồng bạo của mình rồi.
 
Mác, Mác, Mác, sống chung với Mác luôn đi!
 
Cô mới nghĩ đến đây, Tạ Tứ vừa định đi ra ngoài đã bị một đám người đàn ông nước ngoài có râu to xồm xoàm giống y hệt như trong sử sách ôm vào lòng, người đàn ông nước ngoài nói tiếng Trung tiêu chuẩn: “Ông xã ~ Em là Mác nhỏ bé mà anh nhắc đến mỗi ngày đây. Chúng ta sống chung đi~”
 
Tạ Tứ: …
 
Chủ nghĩa Mác-Lenin cái gì. Tạ Tứ vừa rời đi, Hi Tửu liền đi ra ngoài.
 
Cô vẫn còn một cái tủ quần áo rộng hai trăm mét vuông đang chờ được lấp đầy.

 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.