Bạn đang đọc Nữ phụ, cô ấy ngày càng phá của – Chương 11:
Chương 11:
“Lúc em đang chọn một món quà bất ngờ cho anh, anh ta đột nhiên ngăn em lại, nhất định đòi ăn trưa với em. Em không muốn xung đột với anh ta ở trong trung tâm thương mại, ảnh hưởng đến danh tiếng của anh, vì vậy em đã phải chịu khổ ăn bữa trưa với anh ta.”
Hi Tửu nói rất dễ nghe: “Không ngờ đến lúc đang ăn trưa, anh ta lại đưa ra yêu cầu không thể vô lý hơn với em. Anh ta muốn em làm cơ sở ngầm của anh ta, ở bên cạnh giám thị anh. Em lập tức từ chối anh ta!”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tạ Tứ yên lặng nhìn Hi Tửu.
“Nhưng anh ta uy hiếp em. Nói nếu em không giúp anh ta, anh ta sẽ tìm cách đuổi em ra khỏi nhà họ Tạ, còn muốn nói với mọi người là phương diện kia của anh không được, em có một chân với anh ta nữa. Để cho người khác nghĩ anh đang bị đội nón xanh.” Hi Tửu nâng đôi mắt mờ sương lên nhìn Tạ Tứ đầy trìu mến: “Em không đành lòng việc anh bị người khác cười nhạo, nhưng em cũng không thể làm được chuyện phản bội anh. Vì vậy, em chỉ có thể giả vờ đồng ý với yêu cầu của anh ta, sau đó trở về ly hôn với anh.”
Hi Tửu hít mũi, đôi mắt xinh đẹp hiện lên vẻ buồn bã và không muốn: “Mặc dù em rất yêu anh, nhưng chỉ cần em còn ở bên cạnh anh, em sẽ trở thành điểm yếu của anh. Em không muốn vì thế mà ràng buộc đôi cánh của anh. Anh vốn sinh ra thuộc về bầu trời. Vì vậy, đi đi, hãy bay đi đi. Em sẽ luôn đứng ở chỗ này nhìn anh.”
Tạ Tứ ngẩng đầu lên nhìn thấy một “Anh” đã biến thành người chim đang hạnh phúc bay trên trần nhà.
Còn chibi Hi Tửu đang ngồi trên mặt đất nhoẻn miệng cười, còn cầm một đống tiền xòe ra.
Tạ Tứ thu hồi ánh mắt nhìn Hi Tửu: “Nếu đã thu mua em, vậy Tạ Quân có đưa tiền cho em không?”
Hi Tửu làm động tác lau nước mắt.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
A a a a a, chẳng lẽ Tạ A Cẩu không cảm động trước sự hy sinh của cô sao?
Tiền bạc cái gì?
Đây chính là cô tự đào hố chôn mình.
Tạ Tứ nhìn thấy phản ứng của Hi Tửu, liền biết mình đã bắt được đuôi cáo nhỏ của cô: “Hi Tửu?”
Hi Tửu bất đắc dĩ lấy một chiếc thẻ ngân hàng từ trong túi ra: “Anh ta đưa cho em một tấm thẻ.”
Tạ Tứ nhìn chiếc thẻ: “Trong đó có bao nhiêu tiền?”
Trái tim của Hi Tửu như sắp vỡ ra: “Năm trăm vạn.”
Tạ Tứ đưa tay lấy tấm thẻ. Hi Tửu vừa ôn nhu cười, vừa cầm chặt chiếc thẻ không chịu buông ra.
Tạ Tứ thông qua tấm kính phản chiếu của tủ sách ở phía sau Hi Tửu, thấy anh đã biến thành một con chó lớn cắn chặt chiếc thẻ.
Chibi Hi Tửu còn ngồi bên cạnh vuốt đầu anh: “Tiểu Tứ ngoan, buông chiếc thẻ ngân hàng của mẹ ra.”
Tạ Tứ cười cười, tưởng anh là chó sao?
Được lắm.
Tạ Tứ hơi dùng sức. Hi Tửu không chịu được, nhưng cô luyến tiếc buông tay, bị kéo lảo đảo cả người, trực tiếp ngã vào lòng Tạ Tứ.
“Bảo bối, thích chiếc thẻ ngân hàng của người đàn ông khác đưa đến vậy sao?” Hơi thở của Tạ Tứ quét qua cổ cô.
Giọng điệu càng quyến rũ, ý cười trong mắt càng nguy hiểm.
Cuối cùng Hi Tửu cũng tỉnh táo lại trước cám dỗ của đồng tiền, vội vàng buông tay, oan ức nói: “Không phải. Ngoại trừ thứ mà anh cho em, em không muốn bất cứ thứ gì từ những người đàn ông khác.”
Tạ Tứ dùng chiếc thẻ ngân hàng nhẹ nhàng nâng cằm Hi Tửu lên: “Còn nữa, không có gì phải sợ Tạ Quân. Chúng ta không cần ly hôn.” Chiếc thẻ trượt xuống làn da của Hi Tửu đầy ẩn ý: “Người của tôi, tôi có thể bảo vệ được.”
Vì vậy, ly hôn bị ngâm nước rồi?
Trong lòng Hi Tửu tràn đầy hối hận, chớp mắt hai cái, nắm lấy tay Tạ Tứ: “Ông xã, em tin anh. Nhưng mà Tạ Quân tìm em, thật ra cũng là một cơ hội rất tốt.”
Tay cô trượt xuống cánh tay của Tạ Tứ, lặng lẽ tiến đến tấm thẻ trên tay anh: “Cứ để em giả vờ nhận tấm thẻ này, giả vờ làm theo lời Tạ Quân, để anh ta nghĩ tất cả những tin tức anh ta nhận được từ em là tin thật. Như vậy không phải anh sẽ cướp được tiên cơ sao?”
Tạ Tứ nhướng mày: “Ừm, kế hoạch này không tệ.”
Hi Tửu mỉm cười: “Vì để Tạ Quân tin tưởng em thực sự đã bị mua chuộc, chiếc thẻ này liền…”
Đầu ngón tay cô vừa chạm vào tấm thẻ, Tạ Tứ liền thu chiếc thẻ lại.
Hi Tửu mở to mắt nhìn trừng trừng chiếc thẻ lướt qua ngón tay của cô.
Đúng lúc đó, một đoạn nhạc nền xúc động vang lên: “Anh về sớm đi ~ Một mình em không chịu nổi ~ Anh nhanh trở lại ~ Cuộc đời này vì có anh mà tuyệt vời hơn~~~”
Tạ Tứ câm lặng nhìn chibi Hi Tửu tê liệt ngã xuống đùi Đại Hi Tửu, nhìn về phía tấm thẻ trong tay anh, kết hợp với âm nhạc. Đầu tiên là thâm tình đưa tay lên ý bảo không cần đi. Sau đó là đau khổ hai tay đặt trước ngực, hai tay tạo thành hình trái tim, mà trái tim kia, từ từ tách thành hai nửa.
Có thể nói là cực kỳ tan nát cõi lòng.
Khóe môi Tạ Tứ nhếch lên, trả lại trả thẻ cho Hi Tửu. Cùng lúc đó trái tim tách ra của của chibi Hi Tửu hợp lại, vui vẻ đi đến cầm lấy tay anh: “Đồng chí thân mến, cảm ơn anh.”
Hi Tửu cất tấm thẻ đi, lại rũ đôi mi thanh mảnh, dùng đầu ngón tay vòng quanh ngực Tạ Tứ: “Ông xã, anh đã xem phim gián điệp lần nào chưa? Người làm gián điệp rất cực khổ, không cẩn thận sẽ bị lộ ra chân tướng. Hơn nữa tim em không tốt, nếu như không bồi dưỡng đầy đủ, em có thể sẽ không chịu nổi.”
Nói xong, đôi mắt to tròn đáng thương nhìn anh chằm chằm.
Khi cô đang nói chuyện, chibi Hi Tửu bận rộn đánh máy tính, một tờ giấy dài kéo lê trên sàn.
Hi Tửu ngấm ngầm ám hiệu: “Vì vậy, năm trăm vạn có hơi túng quẫn.”
“Trái tim của em không tốt.” Tạ Tứ bừng tỉnh: “Như vậy đi….” Anh đưa tay lấy lại chiếc thẻ: “Sau này, sẽ nói dì giúp việc hầm canh tim lợn mỗi ngày cho em, bồi bổ cho em một chút. Thẻ này sẽ thu hồi lại, sợ em túng quẫn. “
Hi Tửu vội vàng kéo Tạ Tứ: “Không không không, em không túng quẫn nữa, em không túng quẫn nữa.”
Tạ Tứ không biết tại sao anh lại thích trêu chọc Hi Tửu vậy.
Rõ ràng là rất ngây thơ.
Nhưng nhìn cô rõ ràng đang tức muốn chết, mà vẻ ngoài vẫn cố nặn ra nụ cười để đối phó với anh, hoặc một bụng đầy ý nghĩ xấu xa, vồ ai đào hố ai, vẻ mặt ngây thơ vô số tội, tất cả đều làm cho tâm tình anh cực kỳ vui vẻ.
Hình như đã rất lâu rồi anh không được vui như vậy.
Tạ Tứ đưa tay lên cao khỏi tầm với của Hi Tửu, nhìn Hi Tửu vì đồng tiền mà cố gắng.
Cô chuyên chú lấy lại tấm thẻ, không để ý khoảng cách giữa cô và anh càng ngày càng gần, gần đến mức chỉ cần cô cúi đầu xuống, chóp mũi của cô có thể chạm vào chóp mũi của Tạ Tứ.
Da của cô vô cùng mịn màng, hơi ửng hồng, đôi mắt sáng ngời, giống như một vũng nước trong trong bóng đêm.
Đôi môi đầy đặn ửng hồng khẽ hé mở, lộ ra chiếc răng khểnh.
Đầu lưỡi phấn hồng.
Tạ Tứ đột nhiên đưa tay ra ôm eo cô, giọng nói khàn khàn: “Này.”
Hi Tửu cuối cùng cũng khôi phục lại lý trí, cúi đầu, suýt chút nữa chạm vào mũi của Tạ Tứ.
“Em sắp chạm vào những thứ không nên chạm vào rồi.” Ánh mắt Tạ Tứ bình tĩnh giải thích.
Hi Tửu cúi đầu xuống, phát hiện đầu gối của mình đang chạm vào bụng của Tạ Tứ.
Cô, thực sự quá thiếu tiền, nhìn thấy tấm thẻ kia, đôi mắt cô liền phát sáng.
Bỏ quên tất cả, chỉ muốn có được nó.
Hiện tại bình tĩnh lại, cô mới phát hiện vùng da đầu gối của mình nóng như thiêu như đốt.
Tạ Tứ thấy Hi Tửu ngây người, tưởng cô xấu hổ.
Nhưng hơi nghiêng đầu nhìn thấy chibi Hi Tửu lưng đeo balo nhỏ, ngồi xổm trong đám nấm, sột soạt hái nấm: “Cô gái nhỏ hái nấm, sột soạt sột soạt, tất cả ánh sáng…”
Tạ Tứ: ……
Cuối cùng, Tạ Tứ đưa cho Hi Tửu hai chiếc thẻ. Một cái là của Tạ Quân, chiếc thẻ còn lại là anh đã chuẩn bị cô: “Mật khẩu là ngày sinh của em.”
Mật khẩu là ngày sinh của cô?
Đây là cố ý chuẩn bị cho cô đúng không?
Hi Tửu cảm động nhận lấy, dính chặt vào phía sau Tạ Tứ, đem hết sức lực khen ngợi anh, khiến cho Tạ Tứ phiền muốn chết, xách cô đi học thuộc chủ nghĩa Mác-Lenin.
Nước mắt của chibi Hi Tửu thiếu chút nữa làm ngập toàn bộ thư phòng.