Nữ Phụ Báo Thù

Chương 49: Dạ tiệc


Đọc truyện Nữ Phụ Báo Thù – Chương 49: Dạ tiệc

Kể từ sau chuyện kia của nhà họ Lý rùm lên, mẹ bị uất ức ở chỗ khác thì đều trút hết đến trên người nhà mình. Nhất là tội nghiệp mình, mấy ngày nay mẹ không ngừng lẩm bẩm Lý Mạn Dao ở bên cạnh cô, so sánh Lý Mạn Dao với mình, Lý Tĩnh Quân đã sớm chán ghét đối với những thứ này.

Mấy ngày nay, cô đều ở bên cạnh chị Uyển Nhược. Kể từ sau chuyện lần đó, chị Uyển Nhược cũng không bởi vì chia tay với Lý Kính Đào mà xa lánh cô, ngược lại gần gũi cô hơn nhiều, loại thời gian gần gũi cùng một chỗ hiếm có này là Tĩnh Quân nằm mơ cũng không mơ được. Thật vất vả có cơ hội như vậy, Tĩnh Quân đương nhiên sẽ không để bất kỳ kẻ nào phá hư việc này, cho dù là mẹ của cô cũng không thể.

Dù sao Tĩnh Quân rất rõ ràng lần này cũng chỉ là cô trộm được, đời này e rằng sau khi bỏ lỡ lần này cũng sẽ không có thêm cơ hội như vậy. Từ trong miệng Uyển Nhược, Tĩnh Quân đã biết được một tháng sau Uyển Nhược sẽ phải rời khỏi thành phố S, về phần sau này khi nào trở về lại không có một thời gian cụ thể. Ngược lại, Lý Ngọc Lam không ngờ con gái mình lại dám chống đối mình. 

Trải qua mấy ngày nay, không chỉ là tâm tình Lý Thủ Thành sắp sửa sụp đổ, mà bà thừa nhận so với Lý Thủ Thành mà nói còn thêm rất nhiều, quá nhiều. Mặc dù, bà là một đứa con gái, nhưng Lý Ngọc Lam lại chưa từng buông tha gia sản của cha, bản thân cũng không kém so với anh cả, càng mạnh hơn rất nhiều so với em trai, cho tới nay bản thân đã tốn hết suy nghĩ lấy lòng cha. Thật vất vả, lòng cha từ từ thiên vị đến trên người của mình, trong qua trình thực hiện kế hoạch lớn lần này, cha đã nhiều hơn mấy phần khen ngợi đối với bà, nhưng kết quả lại như vậy, dù như thế nào Lý Ngọc Lam cũng không tiếp nhận nổi sự thật này.

Bà muốn cứu vãn cục diện một lần nữa, nhưng duy nhất có thể nghĩ đến là sự trợ giúp của con gái bà, nhưng hoàn toàn không được bất kỳ tác dụng gì. Trước kia còn tưởng rằng con gái say đắm đối với cô gái kia chỉ là một lúc hồ đồ, dù sao thân phận bọn họ như vậy, vốn là không thể gánh chịu hậu quả như thế. Những chuyện này theo con gái từ từ lớn lên cũng sẽ dần dần biến mất, nhưng hôm nay nhìn Lý Mạn Dao lại nhìn một chút đứa con gái này, Lý Ngọc Lam kiêu căng tự mãn hoàn toàn không cách nào tiếp nhận con gái của mình không sánh được con bé mồ côi đó.

Rõ ràng quan hệ với Trương Hạo Đình là bà vun vào, là bà muốn giới thiệu con gái mình lui tới với anh ta, nhưng trước mắt con gái không có bất kỳ tiến triển nào, mà con bé đê tiện kia lại quan hệ thân mật với Trương Hạo Đình. Lý Ngọc Lam vừa nghĩ tới thái độ lúc mẹ nói cho bà biết tin tức này, lại càng ngày càng trở nên bất mãn đối với con gái mình.


“Con lại còn dám mạnh miệng, có phải cánh cứng cáp rồi hay không? Đừng quên mẹ con là ai, con có thể có ngày hôm nay đều dựa vào ai, là ai cho con cuộc sống bây giờ, nếu như không có mẹ, làm sao con có thể sẽ giống như bây giờ?”

“Được rồi, tốt lắm, hai mẹ con các người ầm ĩ cái gì? Tĩnh Quân còn không nói xin lỗi với mẹ con, mấy ngày nay mẹ con đã đủ bực bội rồi, con cũng đừng chọc mẹ con tức giận nữa. Hôm nay, mẹ con vốn là muốn dẫn con đi tham dự dạ tiệc từ thiện, hai tấm vé vào này là người khác mời cha và mẹ con tham dự. Nhưng cha có chuyện không đi được, con hãy cùng đi với mẹ con, ngoan, nhanh đi thay quần áo.”

Chồng của Lý Ngọc Lam là một người hiền lành, thấy hai người phụ nữ giằng co, vội lên giảng hòa. Tình cảm của Lý Tĩnh Quân và cha rất tốt, thấy cha mở miệng hừ một tiếng bị cha đẩy đi ra khỏi phòng khách.

“Đều bị ông làm hư rồi, cha cũng vậy, vốn loại chuyện như dạ tiệc từ thiện này đều là tôi đi cùng với cha, lần này vừa khéo lại báo cho anh cả. Nếu như không phải là tôi có mấy phần tình mọn, lấy được hai tấm vé mời, vậy tôi lại phải mất hết mặt mũi ở trước mặt những người kia. Nếu như Tĩnh Quân có một nửa bản lãnh của con bé mồ côi đó, tôi cũng sẽ không còn rầu rĩ ở nơi này, cha cũng sẽ không đối với tôi như vậy.”

Thấy Lý Tĩnh Quân rời khỏi tầm mắt của mình, Lý Ngọc Lam lại trút ra lửa giận về phía người đàn ông bên cạnh.

“Được rồi, về mặt sự nghiệp Trương Hạo Đình đúng là nhân tài hiếm có, nhưng tôi thoạt nhìn anh ta cũng không thích hợp với con gái nhà chúng ta. Con bé này là chúng ta yêu thương từ nhỏ lớn lên, loại người như Trương Hạo Đình không phải con gái của chúng ta có thể nắm giữ được.


Bà cũng không muốn thấy bộ dáng con gái khóc rống rơi nước mắt tương lai. Thậm chí đặt vấn đề gặp được ngay từ nhỏ, trên đời cũng không phải là chỉ có một người đàn ông thích hợp như Trương Hạo Đình, tương lai chúng ta nhất định có thể tìm được người tốt hơn. Lại nói, không phải là bà quên lúc trước cha đã làm cái gì đối với nhà họ Trương, nếu như Trương Hạo Đình kia biết rõ chân tướng thì sẽ làm ra cái gì đối với nhà họ Lý chúng ta, cũng không ai biết được. Chẳng lẽ bà thật sự chịu cho con gái mình đi chịu đựng những thứ này.”

Lý Ngọc Lam nghe được lời người đàn ông nói, trở nên trầm mặc bà cũng không phải là một người mẹ nhẫn tâm, đúng là không nghĩ tới những thứ này, có lẽ thật sự là con gái của bà không có may mắn, vậy chuyện này cũng quên đi thôi.

Có điều chuyện con gái và Uyển Nhược đó tuyệt đối không thể tiếp tục như vậy. Nghe được vợ nhắc tới việc này, người đàn ông đúng là không có vô cùng kinh ngạc gì đó, “Tôi đã sắp xếp việc này ổn thỏa rồi, qua ít ngày con bé kia sẽ rời khỏi nơi này, sớm nhất cũng phải nán lại ở nơi khác thời gian năm, sáu năm, chỉ cần con bé kia rời đi, con gái của chúng ta cũng sẽ từ từ trở lại bình thường. Được rồi, chuẩn bị một chút dạ tiệc từ thiện buổi tối, vợ tôi nhất định là một người sáng chói nhất trong đó.”

“Cái này như thế nào?” Tan lớp trở về từ trường học liền lên xe của Trương Hạo Đình tiếp đó như là thay quần áo chải tóc, Mạn Dao giống như một người đầu gỗ mặc cho một nhóm người trang điểm cho cô. Thật vất vả đến lúc đã uể oải rồi, rốt cuộc những người đó hết bận rộn động tác trên tay, Mạn Dao có thể đứng lên từ trên ghế.

“Có phải là không đẹp hay không?” Mạn Dao có chút lo lắng kéo váy trên người, khi thấy trong mắt người đối diện thật giống như có chút không vui, có chút lo lắng mở miệng hỏi thăm. “Các người lui xuống hết đi.” Mặc dù đã sớm biết Mạn Dao là một mỹ nữ, nhưng hôm nay thế này cũng đã khiến Trương Hạo Đình cảm thấy nhịp tim lại giống như ngừng ở giờ phút này, cả người không biết hô hấp. 0di33xn0dafnl330fys0doon Giờ phút này, Trương Hạo Đình có hối hận trước nay chưa có, tại sao lại muốn mời cô cùng tham gia buổi dạ tiệc này, hiện tại lại cho thư ký của mình mang lời kia đã không kịp chuẩn bị. Mạn Dao xinh đẹp như vậy không nên xuất hiện ở trước mặt mọi người, chính là nhất định phải xuất hiện, cũng không nên lại là loại mỹ lệ chói mắt làm những người khác thấy được này.


“Bả vai có chút lộ, thêm vào áo choàng nhỏ này sẽ khá hơn một chút.” Sau khi những người khác rời đi, Trương Hạo Đình lại cầm áo choàng nhỏ chọn lựa ra từ trên giá áo bên cạnh trực tiếp khoác lên trên vai Mạn Dao.

“Không bằng chúng ta không đi tham gia bữa tối, em đẹp như vậy, anh không bỏ được?” Vuốt áo choàng trên vai, trên mặt Mạn Dao thêm một vệt phấn hồng, thiếu chút nữa đã quên mất người đàn ông này nhỏ mọn, chỉ là người đàn ông này có thể nói ra lời ngây thơ như vậy, mặc quần áo như vậy cũng sẽ không làm mất mặt của người trước mắt. Dạ tiệc từ thiện là ở trong khách sạn lớn nhất sang trọng nhất của thành phố S, trước khi Trương Hạo Đình và Mạn Dao đến, đã có rất nhiều người đến nơi này, thấy bóng dáng Trương Hạo Đình và Mạn Dao đến, tất cả đều nhìn về hai người chậm rãi đi tới.

“Hạo Đình, vị này là?” Người mở miệng hẳn là rất quen với Trương Hạo Đình trực tiếp gọi tên Trương Hạo Đình.

“Chú Niên, đây là bạn gái của cháu, Lý Mạn Dao. Mạn Dao, vị này là chủ tịch bất động sản Đằng Nguyên. Những năm này, anh được chú Niên chăm sóc không ít.” Trương Hạo Đình trực tiếp làm rõ quan hệ với Mạn Dao ngay trước mặt những người khác. Mạn Dao bị đối phương kéo cánh tay, nụ cười trên mặt cứng ngắc một chút, tiếp đó khôi phục bình thường, chào hỏi với chú Niên.

“Hạo Đình, chúc mừng, chờ tiệc cưới của hai người các cháu đấy. Đi, mọi người bên kia đều chờ cháu đấy!” “Ah, Lý Mạn Dao, cái tên này rất quen, giống như cùng một cái tên với cháu gái của Lý lão?” Sau khi chào hỏi với mấy người bên kia, một người trong đó nhìn người kia vội vàng chỉ ra quan hệ của cô và Lý Vạn Sơn.

“Vương tổng thật là tinh tường. Mạn Dao chính là cháu gái của Lý đổng, vốn là tôi còn muốn cho mọi người một ngạc nhiên bất ngờ, ai biết Vương tổng anh lại có ánh mắt như thế.”

“Ha ha, xem ra là tôi lắm mồm, nên phạt, nên phạt.” Đàn ông tán gẫu ở nơi này, Mạn Dao rất xứng chức làm bình hoa, duy trì nụ cười khéo léo ở bên cạnh Trương Hạo Đình. Dạ tiệc như vậy, chuyện chủ yếu nhất chính là trao đổi tình cảm, đừng thấy những người này nói dường như đều là tán gẫu chuyện nhỏ, nhưng có thể một câu nào đó trong lúc lơ đãng lại giấu giếm dạng huyền cơ gì đó, tương lai Mạn Dao rất muốn thi triển quyền cước về mặt sự nghiệp tự nhiên sẽ không bỏ qua loại cơ hội học tập này, nghiêm túc nghe những người này tán gẫu.


“Ah, Lý lão tới?” Đám người Trương Hạo Đình tán gẫu một lát, thì thấy bóng dáng của hai cha con Lý Vạn Sơn. “Các vị, xin lỗi không tiếp được nữa, tôi đi bên kia chào hỏi trước.” Dẫn theo cháu gái của Lý Vạn Sơn, cho dù Trương Hạo Đình không muốn cũng phải lên tiếng chào hỏi với Lý Vạn Sơn.

“Hạo Đình, Mạn Dao, sớm như vậy đã đến. Mạn Dao, mấy ngày nay làm phiền cháu chăm sóc, trong nhiều đứa cháu gái như vậy thì ta thương yêu Mạn Dao nhất, lần trước ta nghe được Mạn Dao nhắc tới thực tập ở công ty của cháu, ta còn muốn gọi điện thoại cho cháu, chào hỏi cháu một chút, sau lại suy nghĩ một chút những chuyện này mà chào hỏi với Hạo Đình cháu ngược lại có vẻ xa cách. Hạo Đình, về sau con bé Mạn Dao này chỗ nào làm không tốt, cháu kiên nhẫn dạy bảo một chút, con bé học rất nhanh.”

“Mạn Dao, con cũng phải cố gắng học tập bên cạnh Hạo Đình, đừng để cho ông nội thất vọng mới phải.” Lý Vạn Sơn thấy hai người nắm tay đi tới, mặt vô cùng từ ái nhìn Mạn Dao, dặn dò.

“Ông nội, con biết rõ, con sẽ cố gắng làm việc.”

“Lý lão, ngài quá khách khí, cháu sẽ chăm sóc Mạn Dao thật tốt, dù sao Mạn Dao là bạn gái của cháu, cháu không chăm sóc cô ấy, lại chăm sóc ai kia nữa đây!” Ánh mắt của Trương Hạo Đình nhìn Mạn Dao tràn đầy dịu dàng, chọc Mạn Dao ngượng ngùng cúi thấp đầu xuống, giữa hai người ngọt ngào chung đụng hoàn toàn không kiêng kỵ, khiến trong mắt Lý Vạn Sơn lóe lên vẻ tàn khốc.

“Mạn Dao, sau khi dạ tiệc chấm dứt, con và Hạo Đình cùng đi ông, ông nội có một số việc muốn nói với các con một chút.” Mặc dù Lý Vạn Sơn đã đoán được quan hệ hai người bọn họ, nhưng hành động không che giấu chút nào muốn làm làm rõ quan hệ giữa bọn họ của Trương Hạo Đình lại không để cho Lý Vạn Sơn dự đoán được. Giao thiệp liên hệ với Trương Hạo Đình nhiều lần như vậy, Lý Vạn Sơn cũng thêm mấy phần nghi ngờ đối với hành động của Trương Hạo Đình.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.