Nữ Nhân Của Vương Ai Dám Động!

Chương 87: Bản Vương Không Cho Phép!


Bạn đang đọc Nữ Nhân Của Vương Ai Dám Động! – Chương 87: Bản Vương Không Cho Phép!


Edit: Trần Thị Nhiệt
Giúp nàng! ấn vài cái thử xem?
Ý của hắn lẽ nào là! Giống như nàng ấn cho cô nương vừa rồi?
Phượng Cửu Nhi gần như phun một một ngụm máu ra ngoài, lời này của Cửu hoàng thúc không chỉ khiến người ta kinh ngạc muốn chết, mà còn dọa chết người ta không đền mạng.

Bỗng nhiên, hắn ném một cuốn sách nhỏ qua, rơi xuống bên chân nàng.

“Đây là cái gì?” Phượng Cửu Nhi nhặt lên, tùy ý lật xem.

“Chính Quân viện? Long Võ Quân? Đội quân dưới quyền Cửu hoàng thúc sao?”
Trong cuốn sách này, tất cả đều là khoa của học viện, xuất hiện đầu tiên chính là Long Võ Quân.

“Chính Quân viện toàn là một đám đàn ông vạm vỡ, chọn cái khác.



Mặc dù Long Võ Quân là đội quân của hắn, nhưng, muốn một tiểu nha đầu nàng ngày nào cũng ở cùng với một đám đàn ông, không hiểu sao hắn cảm thấy! hơi khó chịu.

“Nếu ngươi biết y thuật, vậy thì đến Trữ y viện đi.

” Cửu hoàng thúc nói
“Trữ y viện, là nơi cung cấp nhân tài tương lai cho thái y viện?”
“Đúng.


“Ta đây mới không muốn đi.

” Nàng luôn có lòng tin vào y thuật của mình, nhưng, đến Trữ y viện, thì tương lai chỉ có thể vào cung làm nữ y quan.

Trên thực tế, cũng chỉ là xem bệnh cho mấy vị phi tần, công chúa trong hậu cung, rồi đại thần, thiên kim mà thôi.

Không phải nàng coi thường bệnh nhân nữ giới, mà là, chí hướng của nàng không chỉ như vậy.

“Cửu hoàng thúc, ta muốn lên chiến trường!” Bảo vệ quốc gia, cứu người chết và người bị thương, đây mới là cuộc sống mà nàng muốn.

“Làm càn.

” Nữ tử lên chiến trường, có thể làm gì chứ?
“Trên chiến trường toàn là ánh đao biển máu, nguy hiểm trùng trùng, gϊếŧ người đổ máu, ngươi đi làm gì?”
“Ta có thể làm quân y, có thể cứu người.

” Người ta có nhiệt huyết yêu nước thương dân, hắn hiểu cái gì?

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, bây giờ nàng vẫn chưa có bao nhiêu cảm tình với Bắc Mộ quốc này.

“Tóm lại, bản vương không cho phép!” Chiến Khuynh Thành phất ống tay áo một cái, “Dừng xe.


! Phượng Cửu Nhi cứ như vậy mà bị ném xuống xe, lần này, không phải là Trữ y viện, mà là, Tín Đức viện!
Phượng Cửu Nhi lật xem cuốn sách nhỏ Cửu hoàng thúc cho nàng, cuối cùng cũng tìm thấy phần giới thiệu của Tín Đức viện.

Tín Đức viện này, trong phần giới thiệu nói là nơi học tập Tứ thư ngũ kinh, Tam tòng tứ đức! Mẹ nó! Đây không phải là nơi phá hủy cả đời nữ tử à!
Tín Đức viện, căn bản chính là lập lên cho mấy vị công chúa tiểu thư!
Cửu hoàng thúc vậy mà lại ném nàng xuống trước cửa một học viện hoàn toàn không có bất kỳ tác dụng thực tế nào này, cho dù là tức giận, cũng không thể hại nàng như vậy chứ!
Tên khốn đó! Quả thực quá đáng lắm rồi!
“Vị cô nương này, muốn đến Tín Đức viện báo danh phải không?” Thị vệ giữ cửa cao giọng hỏi.

“Không phải!” Phượng Cửu Nhi giống như gặp quỷ chạy nhanh như bay.

Tam tòng tứ đức, ai mà thèm học chứ, chẳng có chút tiền đồ nào, tương lai còn phải giúp chồng dạy con, phi!
Đi qua Tín Đức viện chính là Thiên Văn viện, là nơi chuyên nghiên cứu về thiên văn địa lý.


Trước đó mọi người xếp hàng ở ngoài cửa chính chờ đợi, chính là muốn nhận lấy cuốn sách nhỏ này, sau đó, mới quyết định muốn đến viện nào báo danh.

Đương nhiên, không phải cứ báo danh là có thể nhập học, mọi người còn phải trải qua tuyển chọn nữa.

Những người được chọn sẽ được nhận ngay tại chỗ, người không được chọn sẽ ghi tên vào cột chờ xử lý.

Đến lúc đó, sau khi các viện chọn xong nhóm đầu tiên, nếu như chưa chọn đủ, thì sẽ bổ sung thêm.

Nếu như đã chọn đủ rồi, vậy thì sẽ không trúng tuyển nữa, họ sẽ đến những viện chưa đủ nhân số tuyển chọn.

Hôm nay ở sân viện Thiên Văn đã chật ních người, xem ra người đến báo danh ở Thiên Văn viện cũng không ít.

Phượng Cửu Nhi cầm bản đồ đơn giản trong cuốn sách, tiếp tục tìm kiếm chỗ của Chính Quân viện!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.