Đọc truyện Nữ Nhân Cổ Đại Thật Đáng Sợ – Chương 18: Xuất dục dụ hoặc
Chương 16: Xuất dục dụ hoặc
*sức hấp dẫn sau khi tắm xong
“Như Băng tỷ tỷ, vừa rồi tỷ làm gì ngắt lời ta a?” Trong phòng khách điếm, Mạnh Hiểu Dư hỏi Hàn Như Băng đang uống trà .
“Tiểu gia hỏa kia, vừa rồi ngươi làm gì mà tức giận như vậy a?” Hàn Như Băng không trả lời mà hỏi lại.
“Cái này còn phải hỏi sao? Vừa rồi chưởng quỹ kia, rõ ràng là lừa tiền a. Khách điếm rách nát mà ở một tháng đến tám trăm lạng bạc. Đây cũng quá đắt đi, hắn cho đây là khách sạn năm sao a?” Nghe Hàn Như Băng hỏi Mạnh Hiểu Dư oán trách trả lời.
“Ha ha, đây cũng là chuyện không còn cách nào a! Chung quy cũng là vì Anh hùng đại hội, cho nên có rất nhiều người trong giang hồ đều tới Phú Vân Thành. Vì vậy khách điếm đều hết phòng, giá cả tăng lên cũng là rất bình thường a.” Sau khi Hàn Như Băng nghe Mạnh Hiểu Dư phàn nàn, cười cười nói.
“Nói thì nói như vậy, không sai, thế nhưng mà cái giá này cũng quá cao đi.” Mạnh Hiểu Dư vẫn như cũ lầm bầm nói.
“Được rồi, tiểu gia hỏa, không phải lúc vừa vào thành ngươi liền la hét mệt mỏi sao? Hiện tại cũng đừng suy nghĩ nhiều như vậy, chúng ta xuống lầu ăn một chút gì trước đi, sau đó gọi tiểu nhị nấu chút nước nóng. Ngươi vui vẻ tắm một cái, sau đó ngủ một giấc thật tốt đi!” Hàn Như Băng nhìn mặt Mạnh Hiểu Dư vẫn có chút không vui, sau đó an ủi nói.
“Ân, ta muốn tắm một cái thật đã sau đó lại ngủ một giấc thật ngon. Bù lại hết những lần mất ngủ trước đó.” Nghe Hàn Như Băng nói xong, Mạnh Hiểu Dư lập tức vui vẻ đáp lại, hoàn toàn vứt bỏ khuôn mặt buồn bực vì giá phòng quá đắt.
============== đường phân cách khoái hoạt ===============
La la lá là là lá là là la la lá
La la lá là là lá là là la la lá
………
(Bài Hát Lúc Tắm – Mạc Văn Úy. Thứ lỗi ko dịch nổi mấy bài hát thiếu nhi T.T)
mp3.zing /video-clip/-Bai-Hat-Luc-Tam-Mac-Van-Uy/ZW6IIAW0.html
Ngay lúc Mạnh Hiểu Dư ngồi trong thùng tắm, vừa thoải mái tắm rửa vừa hát “Bài Hát Lúc Tắm”, tiếng đập cửa vang lên. Mạnh Hiểu Dư hoài nghi nhìn về phía cửa, sau đó liền nghe được giọng của Hàn Như Băng từ ngoài cửa truyền đến.
“Tiểu gia hỏa tắm xong chưa? Ta vào nha.”
“A, là Như Băng tỷ tỷ a, Như Băng tỷ tỷ chờ một chút ta, lập tức tắm xong.” Mạnh Hiểu Dư nghe thấy giọng Hàn Như Băng, hồi đáp. Sau đó liền nhanh chóng từ trong thùng tắm đi ra, cầm khăn mặt lau khô nước trên người. Sau đó để qua một bên, trước đó nàng nhờ tiểu nhị đi mua một khăn tắm lớn màu trắng, dùng nó quấn quanh người liền đi mở cửa.
Hàn Như Băng lúc này đang đứng ở ngoài cửa, chờ đợi Mạnh Hiểu Dư tắm xong ra mở cửa cho nàng. Lúc này tâm tình của nàng rất tốt, vừa rồi ở trong phòng muội muội ở kế bên, nàng liền nghe tiểu gia hỏa hát bài hát thú vị kia, cho nên hiện tại tâm tình của nàng rất tốt . Chẳng qua là khi nàng nhìn thấy tiểu gia hỏa chỉ bọc một khối khăn lông màu trắng thật lớn ra mở cửa cho nàng, hiện tại nàng không biết nên hình dung tâm tình của mình như thế nào.
“Như Băng tỷ tỷ, tỷ sao thế?” Mạnh Hiểu Dư nhìn thấy Hàn Như Băng từ lúc đi vào cửa liền thất thần, không khỏi tò mò hỏi.
“A, không có gì. Nghe thấy Mạnh Hiểu Dư hiếu kỳ hỏi, Hàn Như Băng lấy lại tinh thần vội trả lời.” Sau khi trả lời vấn đề của Mạnh Hiểu Dư xong, Hàn Như Băng lại đánh giá Mạnh Hiểu Dư hiện tại. Mái tóc có vẻ ngắn hơn so với nữ tử bình thường rối tung ở sau lưng, tóc cắt ngang trên trán đã được cố ý tu bổ che khuất toàn bộ trán, phía dưới đôi mày liễu đen nhánh, lại dài mỏng. Dưới chân mày là một đôi mắt mỹ lệ mà linh động, có thể là bởi vì vừa mới tắm rửa qua, trong hai mắt tiểu gia hỏa phủ một tầng hơi nước thật mỏng. Khiến cho đôi mắt vốn đã tràn ngập linh khí của tiểu gia hỏa so với bình thường càng thêm câu người. Dưới cái mũi thẳng mà xinh xắn là đôi môi mỏng càng thêm ướt át đỏ tươi hơn ngày thường. Nhìn xuống chút nữa, Hàn Như Băng không thể không thừa nhận. Cổ cùng xương quai xanh của tiểu gia hỏa vô cùng mỹ lệ cùng gợi cảm. Xuống chút nữa chính là tiểu sơn phong* bị cái khăn tắm màu trắng kia che khuất, phần eo thon gọn nhỏ nhắn cùng với sơn cốc thần bí ở giữa hai chân. Xuống chút nữa chính là hai chân thon dài mà trắng nõn trần trụi bên ngoài.
*gò núi nhỏ
Hàn Như Băng phát hiện Mạnh Hiểu Dư lúc này so bình thường thiếu đi một phần non nớt, tăng thêm một phần gợi cảm cùng dụ hoặc. Nhìn Mạnh Hiểu Dư như vậy, trong lòng Hàn Như Băng dâng lên một loại suy nghĩ muốn đè ép tiểu gia hỏa dưới thân, hung hăng chà đạp. Nhưng ý nghĩ thế này chỉ vẻn vẹn kéo dài hai giây, liền bị Hàn Như Băng hung hăng đè xuống . Đồng thời Hàn Như Băng cũng ở trong lòng hung hăng phỉ nhổ mình một phen, nàng đang nghĩ bậy bạ gì thế? Bản thân cùng tiểu gia hỏa đều là nữ a! Sao mình có thể sinh ra loại ý ngbẩn thỉu kia chứ?
===========================================
Đang phân vân xem có nên chỉ up mấy chương H trên bachgiatrang ko? 😀