Nữ Lưu Manh Sống Lại Ngoài Ý Muốn

Chương 71: Bộ dáng rất an toàn


Đọc truyện Nữ Lưu Manh Sống Lại Ngoài Ý Muốn – Chương 71: Bộ dáng rất an toàn

Editor: Kinh Thuế

“Bộ dáng em rất an toàn.” Dư Châu nhướn mày, trước kia cũng chưa từng lo lắng cho bản thân, bởi vì cô có đầy đủ năng lực bảo vệ tốt được cho chính mình, chỉ có cô bắt nạt người khác, người khác đừng mơ động được vào một sợi tóc của cô. Mà bây giờ, càng vậy, bởi vì, tướng mạo của cô vô cùng an toàn.

Lời nói của cô vô tâm lại khiến trong làng mấy người con trai bọn học có cảm giác kì quái.

Dư Dịch đau lòng nhìn cô, trước kia cái gì Dư Châu cũng không biết, bây giờ lớn rồi lại cảm thấy thật đau lòng. Cuối cùng cô cũng đã trải nghiệm.

Gia Dật thu hồi nụ cười trên mặt, nghiêm trang nhìn Dư Châu, thay đổi, thật sự làm cho người khác phải rửa mắt mà nhìn, bây giờ, cả người cô ấy như được ánh sáng chiếu rọi, không cách nào ngăn cản được, tuy vẫn rất béo, cả người cũng không có thay đổi gì nhiều nhưng lại khiến người khác có cảm giác, bên trong đã không còn như xưa.

Thay da đổi thịt, chính là như vậy.

Mà cậu đang chờ mong ngày cô phá kén thành bướm, chắc chắn, trong chớp mắt đó, có lẽ sẽ khiến mọi người kinh tâm động phách mà ngước nhìn.

Tả Tư Viêm suy ngẫm nhìn chằm chằm hai bên sườn mặt của Dư Châu, khóe môi khẽ cười đến cả bản thân cũng không chú ý, dường như chỉ có thể dùng từ sạch sẽ để hình dung.


Trình Vũ cuối cùng cũng ngậm được miệng lại, cả ngón tay cũng rung động, cuối cùng nắm chặt lại.

Cậu đứng lên, nhìn Dư Châu giờ đã không có ai sánh bằng.

“Dư Châu, từ nay về sau, cậu chính là lão đại của tôi.” Cậu lau mạnh mặt của mình, mạng cậu là do cô cứu, cho nên, từ nay về sau, cậu chắc chắn sẽ đuổi theo cô, bởi vì, cô rất dũng cảm, so với bất kì cô gái nào cậu từng gặp đều dũng cảm hơn, mặc kệ trước kia cô đã đối xử với cậu thế nào, hay đã từng làm cái gì, trong nháy mắt vừa rồi, tất cả đều đã tan thành mây khói, từ nay, cậu sẽ hết mực trung thành, lấy kính nể cô làm mục tiêu cao nhất.

Cô rất béo, nhưng lần đầu tiên cậu cảm thấy, cô béo như vậy cũng rất đáng yêu.

Trên mặt Dư Châu hiện lên ba đường hắc tuyến.

“Không cần, tôi không cần người hầu, lại càng chán ghét cái đuôi theo sau.” Cô từ chối hoàn toàn triệt để, cô trước kia cũng có rất nhiều tiểu đệ, nhưng, bây giờ không như trước kia, cô không muốn làm Tiểu Mộc nữa, làm Dư Châu rất tốt.

“Tôi cũng không phải vì cứu cậu mà đến.” Nói xong, cô thản nhiên liếc nhìn cậu ta, sau đó mới nhìn kẻ vẫn nằm co quắp trên mặt đất kia, “Chỉ là muốn xem sắc lang trường học rốt cuộc là kẻ nào thôi?”


“Có điều thấy rồi mới biết được cái gì là nghe danh không bằng gặp mặt, thật khiến tôi thất vọng, thì ra, cũng chỉ có đức hạnh như vậy, thật đúng là hạ thấp tôi mà, dám dùng tên ngu ngốc này so sánh với tôi.”

Cô nói xong, trực tiếp đi ra ngoài, mùi trong kho hàng này thật khó chịu, không khí bên ngoài tự nhiên mới tốt nhất, cô cũng không muốn tiếp tục ở lại chỗ này, thật quá nhàm chán mà.

Đây là sắc lang đã bị đồn đại cao gần bằng trời rồi, bất quá cũng chỉ như thế mà thôi.

Cô đi ra ngoài, hóa ra bên ngoài trời đã gần tối, hôm nay dường như trời tối nhanh hơn.

Chỉ là, cô khoanh hai tay trước ngực dựa vào trên tường, vẫn không giải thích được, lúc đầu, cô chỉ định xem người kia là ai, là cố ý, hay vô tình dẫn cô tới đây.

Rốt cuộc hắn có mục đích gì, cô hoàn toàn không đoán được.

Cô tựa đầu trên tường, bên trong còn có tên kia, mấy người bọn họ chắc sẽ xử lý tốt được, sở dĩ vẫn đứng chỗ này chờ, chỉ là bởi vì, Dư Dịch là anh trai của cô.

Những người khác mà nói, vẫn chỉ người là mà thôi.

Hai mắt nhắm nghiền lại, cô cũng không để ý thấy cách đó không xa, một người con trai trẻ tuổi nhìn chằm chằm trong kho hàng, quay đầu đi, đôi môi cực kì đầy đặn nhếch lên, trên mặt hắn là một mặt nạ màu trắng.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.