Bạn đang đọc Nữ Kiếm Khách vs Tứ Vương Gia: Chương 57
Đó chính là ý nghĩ xuất hiện đầu tiên mỗi khi hắn nghĩ đến nàng….
Vì thế, hắn mỉm cười….
Nhưng nụ cười này cũng chợt biến mất rất nhanh khi hắn cảm nhận thấy thân thể nàng đang run lên từng hồi…nàng rất lạnh….
Vũ Hàn quay người sang nói với Phục Ảnh :
“..Ngươi ở lại dọn dẹp những vết máu này…Nhớ đừng để lại bất cứ dấu vết nào..” Hắn rất hiểu thế cục giang hồ hiện nay..Hắn biết, nàng có võ công không hề tầm thường, còn có thể được gọi là cao thủ, người có thể gây cho nàng thương tích như vậy chắc chắn sẽ nằm trong Ngũ đại môn phái…
Nếu suy đoán của hắn là đúng, thì họ sẽ sớm tìm đến đây thôi….
“Vâng, thỉnh Vương gia về phủ” Phục Ảnh cung kính…Tuy trong lòng còn nhiều điều khó hiểu khi trông thấy thái độ của Vương gia với Yến Vĩ Điệp cô nương, song, hắn luôn luôn tuân theo lệnh của Vương gia…Một khi Vương gia không muốn nói, hắn tuyệt đối không dám hỏi…
Vũ Hàn gật nhẹ đầu, hắn trìu mến nhìn xuống thân thể đang nằm gọn trong lòng hắn…Khẽ vuốt vài sợi tóc đang che lại dung nhan nàng…. cảm nhận thân thể nàng đang không ngừng run lên, trái tim hắn nhói đau.. Cánh tay rắn rỏi của hắn siết chặt lấy tấm lưng mảnh mai yếu đuối của nàng, để đầu nàng tựa vào bờ vai hăn… hơi ấm từ từ lan tỏa….
Khung cảnh lúc này trong ánh mắt người ngoài.
Một vị công tử tuấn tú , sắc mặt tràn ngập vẻ ưu thương, trên tay hắn đang ôm chặt lấy thân thể của một thiếu nữ.
Bạch y thiếu nữ đang mang trên người nhuốm đầy huyết hồng, vẻ mặt lạnh băng, đôi môi không ngừng rung động, cả người tỏa ra hàn khí.
Hai thân hình, một rắn rỏi, một yếu đuối tựa vào nhau, tỏa ra không khí xung quanh một cảm giác ưu thương, bi thống, đến độ khó nói nên lời….
Vũ Hàn quay người bước đi, dùng khinh công nhanh chóng quay về phủ của mình…..
Lúc này…ở Hoàng cung
Mọi người bên trong cung đều một phen tá hỏa khi thấy Hoàng thượng cứ đi đi lại lại trước cửa Minh Phượng cung, chốc chốc lại lớn tiếng nạt nộ thị nữ , thái giám gần đó..
Dáng vẻ bồn chồn , lo lắng cực độ, Vũ Thần đã hoàn toàn đánh mất đi khí phái của vị quân vương….Giờ đây hắn đang mang hình ảnh của một vị phu quân đang chờ nương tử sinh con….
Từng giọt mồ hôi lạnh lăn dài hai bên thái dương..
Hắn đang sợ….hắn hoảng hốt khi không biết hiện giờ nàng đang ra sao….có nguy hiểm đến tính mạng không ?..hắn và nàng vừa có cơ hội gặp lại..hắn không thể mất nàng được…hắn muốn ở bên cạnh nàng…muốn nắm lấy bàn tay ấy…..