Bạn đang đọc Nữ Kiếm Khách vs Tứ Vương Gia: Chương 17: Bộc lộ tài năng
Bất Diệp thân người lao về phía trước, đối lập với đám vô lại kia.
“Đừng trách ta, là các ngươi động thủ trước” Bất Diệp lặng lẽ nói.
“Vút….Xoẹt” Tiếng một vật chuyển động cực nhanh trong không khí vang lên kèm theo một tiếng động lạ thường, bén ngọt.
Tiếp theo đó là tiếng hét chói tai đầy kinh hãi.
“Á …..”
Tên lao đến bên Bất Diệp đầu tiên, cả thân hình hầu như bị chẻ làm đôi. Hắn chỉ kịp hét lên một tiếng rồi chết ngay tức khắc. Máu bắn lên tung tóe tạo thành một dòng chảy trên mặt đất.
“Tam ca” Mấy tên khác thấy cảnh tượng hãi hùng như vậy thì hét lên kinh hoàng.
“Khốn khiếp, nó rút kiếm từ bao giờ vậy, sao tao không nhìn thấy” Một tên khác hoảng sợ nói.
Sử Bá Thiên cũng bất ngờ không kém. Quả thực hắn cũng không nhìn ra Bất Diệp đã rút kiếm từ bao giờ. Võ công của hắn dù không phải cao thâm nhưng cũng không đến nỗi nào , vậy mà hắn lại không thể theo kịp tốc độ đó. Chớp mắt một cái đã xử xong một tên rồi. Mồ hôi bắt đầu chảy xuống trán Sử Bá Thiên.
Trong tay Bất Diệp lúc này đích thực là một thanh kiếm. Nhưng không phải là thanh kiếm bình thường. Đó là kiếm Nhật mà các samurai hay sử dụng, còn gọi là trường kiếm (katana).Độ sắc bén của nó đã được cả giới khoa học thừa nhận, ở một tốc độ nhất định nó còn có thể chém được cả đạn đồng. Thân thể người so với kiếm Nhật càng không đáng nhắc tới
“Tiếp tục” Bất Diệp không đợi những tên kia định thần lại đã lao lên ra chiêu trước. Mỗi chiêu đều hiểm độc khôn lường, không hề khoan nhượng .Chớp mắt, dưới đất đã có 3,4 thi thể nằm la liệt, không hề nhắm mắt, máu chảy lênh láng, đỏ thẫm.
Lưỡi kiếm bén nhọn cứ thế vung lên. Nhanh. Uy lực.Mạnh mẽ.
Sử Bá Thiên kinh hồn bạt vía. Hắn không nhìn ra Bất Diệp đang sử dụng chiêu thức của bất kì môn phái nào. Tư thế tấn công lẫn cả cách phòng thủ đều rất khác lạ. Nhưng mỗi chiều đều là chí mạng, hiểm độc. Hơn nữa, thanh kiếm mà cô ta cầm trên tay hắn cũng chưa từng thấy qua. Lưỡi kiếm cong chứ không thẳng…..
Cả năm tên lúc nãy xông đến đều đã bị Bất Diệp dùng kiếm giết chết. Máu đỏ bám đầy trên thanh kiếm sáng rực. Bất Diệp vung kiếm lên hất đi những giọt máu đó…..
“Ta đã cảnh báo trước, là lỗi của các ngươi khi không nghe ta” Bất Diệp cười lạnh, phi thân đến bên Sử Bá Thiên , vung kiếm lên, ra một đòn kết liễu tính mạng.
Sử Bá Thiên nhanh chóng né sang một bên, không ngờ vẫn bị kiếm của Bất Diệp chém tới. Tạo thành một vết thương lớn trên ngực, máu nhanh chóng trào ra.
“Khốn kiếp, ta giết chết ngươi” Một tay bịt chặt vết thương, Sử Bá Thiên cầm kiếm lên , chém về phía Bất Diệp.
Hai ngươi giao đấu với nhau, thương tổn hoàn toàn nghiêng về phía Sử Bá Thiên. Kiếm của hắn còn chưa chạm được tới Bất Diệp. Còn Bất Diệp, nhờ độ dài của thanh kiếm và tài năng kiếm thuật được khổ luyện ở hiện đại , đã hóa giải được tất cả chiêu thức của hắn.
Thân thể Sử Bá Thiên đầy rẫy những vết kiếm chém, tốc độ đã giảm sút không ít.
“Chết đi” Bất Diệp lợi dụng lúc Sử Bá Thiên sơ hở, tung ra một chiêu chí mạng.
Khương Ly từ nãy tới giờ quan sát Bất Diệp, như chợt nhận ra điều gì, vội vàng xông tới.
“Keng”. Tiếng binh khí đập vào nhau.
Cái gì vậy ?- Bất Diệp ngỡ ngàng tự hỏi.