Đọc truyện Nụ Hôn Của Quỷ – Tiểu Ni Tử – Chương 6
CHƯƠNG 15
NỤ HÔN ĐẦU KHI TÉ NGÃ
T^T lật qua lật lại cả buổi tối trên giường như rán bánh, mơ mơ hồ hồ mở mắt ra, phát hiện thấy ánh nắng đã len vào phòng như một cậu bé nghịch ngợm.
Haizzz, mệt quá-! Chưa bao giờ thấy ngủ mà cũng mệt như bây giờ, tôi uể oải vặn mình rồi lồm cồm bò dậy rất miễn cưỡng. Tất cả đều do cái tên Kim Thuần Hy chết tiệt mà ra, dám từ chối tôi, tôi sẽ cho anh biết tay! Hứ! “Thợ săn ác quỷ” tôi không phải chỉ là hư danh đâu!
“Tịnh Mĩ, lát nữa tớ sẽ đến nhà cậu, tớ có chuyện muốn nói đấy.” Tôi gọi cho Tịnh Mỹ – chuẩn bị cầu cứu nó.
“Không vấn đề, đến đây đi!” Đúng là bạn tốt, nhận lời vô cùng thoải mái.
“Ừ! Bye bye ~!” (^o^)/ Tốt quá! Có thể ăn các món mà mẹ Tịnh Mỹ nấu rồi, còn tiện để thảo luận “kế hoạch tác chiến” từng bước từng bước nữa chứ! Ha ha!
Vừa đến nhà Tịnh Mỹ, tôi thấy rõ ràng cô nàng trang điểm rất xinh đẹp đang chuẩn bị đi với bố mẹ.
Chết tiệt! Sắp đi rồi sao lại còn bảo tôi đến nhà chứ, sao không nói sớm!
“Đi chung với tớ!” Tôi vừa định ngoác mồm ra thì Tiễn Ni đã lôi tôi đi.
“Nếu cậu có việc phải đi thì cứ bảo tớ, không đến là được chứ gì, sao còn bảo tớ đến?”
“Thì nghe cậu nói trong điện thoại là có chuyện mà.” Tịnh Mỹ nói chuyện lúc nào cũng ngắn gọn đúng trọng tâm.
“Ừ ừ, tối hôm qua tức chết đi được, Kim Thuần Hy dám cự tuyệt tớ!”
“Ô ~, chẳng phải cậu muốn bỏ cuộc đấy chứ?”
“Làm gì có chuyện! Tớ không bỏ cuộc đâu, dù có phải toác đầu chảy máu cũng phải cưa đổ được anh ta! Hứ ~~”. p(>o_Í…?? Kỳ quá, sàn sân khấu ở đây đặc biệt quá vậy, hơi mềm, hơi ấm, lại còn hơi săn chắc…?? Còn nữa, sao môi tôi ướt ướt, nóng nóng, hình như đang đặt trên một vật gì đó mềm mềm, có điều cảm giác cũng tuyệt, rất thoải mái, hình như… hình như có chút kỳ diệu…
Tôi thử hé mắt ra nhìn…
*A_O**O_O**O_O**O**O O**O*
Trời ơi, tôi lúc này đâu có phải ngã trên đất đâu, mà là đang đè lên một người, mà người này là một người đàn ông, không, là một chàng trai.
Môi của tôi, đôi môi tôi yêu quý giữ gìn nhất, chưa bao giờ tiếp xúc với bất kì đôi môi nào khác (nghiêm khắc mà nói thì, không tính miệng các con vật cưng tôi thích nhé)… lại cứng đầu cứng cổ áp lên một đôi môi khác…
Điều khiến tôi kinh ngạc nhất là – cái anh chàng không biết nên gọi là xui xẻo cùng cực hay may mắn cùng cực ấy, không phải là ai khác mà chính là ác quỷ mục tiêu thứ 100 của tôi, được gọi là “bảo bối của trường” trung học Sâm Vĩnh, mà tôi gọi là “sát thủ thiếu nữ” kiêm “thiên sứ ác quỷ”…
Kim Thuần Hy!!!!!!!!!!!!!!!!!
*A_O*O_O**O_O**O_O**O***O**O*
Anh ta trợn tròn mắt nhìn tôi, tôi cũng trợn tròn mắt nhìn anh ta, tôi nghĩ hai chúng tôi đều hoảng đến độ không biết phải làm thế nào.
Xung quanh từng đợt sóng kêu gào hết lần này đến lần khác, và cả tiếng máy chụp hình lách tách mỗi lúc một nhiều, cuối cùng tôi đã hoàn hồn và bò dậy khỏi người anh ta.
Ý nghĩ đầu tiên khi tôi đứng dậy là: VỀ NHÀ!
Tôi bịt miệng mình chạy thục mạng ra khỏi nơi đó! Tôi cật lực chạy, chạy, tôi nghĩ tôi phải về nhà thật nhanh, phải nhanh nhanh về nhà, về nhà… **>_0