Đọc truyện Nụ Hôn Của Casanova – Chương 10
Đó là người phụ nữ xinh đẹp nhất miền Nam! Đẹp toàn diện. Không chỉ là vẻ đep ngoại hình đáng khao khát – nàng cũng cực kỳ thông minh. Có lẽ nàng sẽ hiểu hắn. Có lẽ nàng cũng đặc biệt như hắn.
Hắn gần như đã hét lên những từ ấy, và tin rằng những điều hắn nghĩ hoàn toàn đúng. Hắn đã thực tập rất nhiều cho nạn nhân tiếp theo của mình. Máu bắt đầu sôi sục và dồn lên trán. Hắn cảm thấy khắp cơ thể rạo rực.
Cô gái đó tên là Kate McTiernan. Chính xác là Katelya Margaret McTiernan, như cách hắn muốn gọi nàng.
Nàng vừa ra khỏi mái nhà dành cho những bệnh nhân ung thư giai đoạn cuối, nơi nàng làm việc để trang trải chi phí học tại trường y. Như thường lệ, nàng chỉ có môt mình. Bạn trai gần đây nhất của nàng đã cảnh báo rằng nằng sẽ “trở thành bà cô già xinh đẹp cho đến cuối đời”.
Còn lâu nhé. Rõ ràng, quyết định sống độc thân của Kate McTiernan là ở nàng. Gần như nàng có thể ở bên bất kỳ ai nàng muốn. Cho đến thời điểm này, hắn có thể nhận xét rằng nàng có một vẻ đẹp hoàn hảo, trí thông minh vượt trội, và giàu lòng trắc ẩn. Mặc dù vậy, Kate là một cô nàng mọt sách. Nàng toàn tâm toàn ý học tập và làm việc trong bệnh viện.
Mọi thứ ở nàng đều chuẩn mực, và hắn ngưỡng mộ nàng về điều này. Mái tóc quăn dài duyên dáng ôm lấy gương mặt nhỏ. Đôi mắt màu nâu sẫm, lấp lánh khi nàng mỉm cười. Nụ cười ấy thật lôi cuốn, khó lòng cưỡng nổi. Nàng có vẻ ngoài thuần Mỹ, nhưng không nhàm tẻ. Nàng có một cơ thể săn chắc nhưng luôn tỏ ra mềm mại nữ tính.
Hắn đã từng nhìn thấy bao gã đàn ông tán tỉnh nàng – những nam sinh hấp dẫn, ngay cả vị giáo sư hoạt bát, lố bịch, thi thoảng xuất hiện. Nàng không khó chịu với họ, hắn đã thấy nàng bật đèn đỏ với họ ra sao, luôn với thái độ tử tế, có phần rộng lượng.
Nhưng luôn là nụ cười ấy, nụ cười tàn nhẫn, khiến bao kẻ tan nát trái tim. Nụ cười hàm ý, Tôi không rảnh. Anh sẽ không bao giờ có được tôi. Xin đừng có mà nghĩ đến điều đó. Không phải là tôi quá hoàn hảo đối với anh. Chỉ là tôi… khác anh.
Tối nay Kate Đáng Tin Cậy, Kate Tốt Bụng lại đúng giờ như mọi ngày. Nàng luôn rời khu nhà phụ dành cho bệnh nhân ung thư khoảng từ tám giờ kém mười lăm đến tám giờ. Cũng giống như hắn, nàng luôn làm việc theo thói quen.
Kate là bác sĩ thực tập nội trú năm đầu tiên tại bệnh viện trường Đại học Bắc Carolina ở đồi Chapel, nhưng nàng cũng tham gia một chương trình hợp tác ở Duke từ tháng Một. Phòng ung thư thực nghiệm. Hắn biết tất cả về Katelya McTiernan.
Chỉ còn vài tuần nữa, nàng sẽ bước sang tuổi ba mốt. Kate đã phải làm việc trong ba năm để trang trải học phí đại học và học tiếp trường y. Nàng cũng đã dành hai năm chăm sóc bà mẹ ốm yếu ở Buck, Tây Virginia.
Nàng sải những bước dứt khoát dọc Flowers Drive, hướng về nơi để xe của Trung tâm Y tế đa cấp. Hắn vừa rảo bước để đuổi kịp nàng, vừa mải mê ngắm đôi chân dài quyến rũ, mặc dù quá nhợt nhạt so với sở thích của hắn. Không có thời gian tận hưởng ánh mặt trời sao Kate? Sợ ung thư hắc tố hả ?
Nàng mang mấy quyển sách y học dày cộp sát bên hông. Vẻ đẹp song hành cùng trí tuệ. Nàng dự định sẽ trở về quê hương Tây Virginia hành nghề. Có vẻ chẳng quan tâm đến việc kiếm bộn tiền. Để làm gì chứ? Để được sở hữu mười đôi giày thể thao cao cổ màu đen ư?
Kate McTiernan bận đồng phục trường đại học như thường lệ: áo khoác trắng của trường y, sơ mi kaki, chiéc quần nâu vàng bạc màu, đôi giày đế mềm màu đen quen thuộc. Nó phù hợp với nàng. Một Kate Cá Tính. Hơi lập dị. Ngẫu hứng. Kỳ lạ và vô cùng quyến rũ.
Kate McTiernan mặc gì cũng đẹp, ngay cả trong những bộ đồ rẻ tiền trông xuềnh xoàng hết sức. Hắn đặc biệt thích sự ngạo nghễ của Kate McTiernan với cuộc sống trường học và bệnh viện, nhất là với trường y trịch thượng. Nàng thể hiện điều này trong cách ăn mặc; qua phong thái giản dị như lúc này; tất cả những gì liên quan đến phong cách sống của nàng. Nàng hiếm khi trang điểm. Nàng dường như rất tự nhiên, tới lúc này hắn vẫn chưa phát hiện ra điểm nào giả tạo hay hợm hĩnh ở nàng.
Nàng thậm chí cũng có đôi chút vụng về đến không ngờ. Đầu tuần, hắn nhìn thấy mặt nàng đỏ bừng khi vấp phải thanh chắn bên ngoài thư viện Perkins, đập hông vào ghế. Điều này khiến lòng hắn ấm ấp tột độ. Hắn có thể xúc động, có thể cảm thấy hơi ấm con người. Hắn muốn Kate yêu hắn… Hắn muốn được yêu nàng.
Thảo nào hắn lại đặc biệt và khác lạ như vậy. Đó là điểm phân biệt hắn với những tên giết người và kẻ tàn sát nông cạn mà hắn từng nghe hay đọc, hắn đọc mọi thứ về đề tài này. Hắn có thể cảm nhận tất cả. Hắn có thể yêu. Hắn biết là như vậy.
Kate nói chuyện vui vẻ với một vị giáo sư tầm 40 tuổi khi nàng đi ngang qua ông ta. Từ vị trí theo dõi của mình, Casanova không thể nghe thấy nàng nói gì. Nàng nói rất nhanh, nhưng lại tiếp tục bỏ đi, bỏ lại vị giáo sư ngơ ngẩn vì nụ cười toả sáng của nàng.
Hắn thấy cơ thể Kate lắc nhẹ khi nàng quay đi sau cuộc trao đổi ngắn ngủi với giáo sư. Ngực của nàng không quá to cũng không quá nhỏ. Mái tóc màu nâu dài dày dặn, gợn sóng của nàng ánh lên dưới ngọn đèn chập tối, lấp lánh đỏ. Hoàn hảo đến từng chi tiết.
Hắn đã theo dõi nàng hơn bốn tuần nay và biết rằng nàng là người hắn cần. Hắn đã yêu bác sĩ Kate McTiernan hơn bất cứ ai khác. Trong chốc lát, hắn đã tin tưởng vào điều này. Hắn tin tưởng mãnh liệt. Hắn gọi tên nàng thật dịu dàng – Kate…
Bác sĩ Kate.
Tích tắc.