Đọc truyện Nữ Hoàng Vampire – Chương 50
Bỗng… Một bàn tay chìa ra trước mắt… Kasumi ngẩng lên…
Giật mình! Là Misun đang đưa tay ra, tỏ ý muốn giúp nó. Mái tóc xoăn đỏ hung bay phấp phới trong gió, đôi mắt lục bảo u buồn, lặng sóng, dáng vẻ kiêu ngạo, ích kỉ thể hiện rõ rệt. Quá khứ chợt ùa về…
Đầu nó nhức nhối, đau và khó chịu lắm. Hình ảnh nó chạm mặt Misun lần đầu tiên ở lớp học, hay hình ảnh nhỏ tức tối khi thấy nó được ngồi cạnh Gasun,… Tất cả như một thước phim quay chậm, dần hiện về trong tâm trí nó.
Sự thật… là giờ phút này đây… nó… đã nhớ lại tất cả!!! Tất cả những biến động, sóng gió mà 15 năm qua nó đã trải qua…!!!
– Cô… Misun…
– Đi với tôi chứ? Trở về và vạch mặt kẻ phản bội… – Cười nhẹ, Misun tiếp lời – Hứa với tôi, hãy làm anh ấy hạnh phúc… mãi mãi… nhé?
Gật nhẹ, cả hai sải bước nhanh ra khỏi khu rừng, tiến về phía chính điện hoàng cung, nơi lễ đăng cơ sắp diễn ra…
— Hoàng cung, lễ đăng cơ —
Mọi khâu chuẩn bị đã đâu vào đấy, tất cả các vampire có địa vị trên thế giới này đều đã tập trung đầy đủ ở chính điện, bây giờ tất cả chỉ còn chờ nhân vật chính mà thôi. Nhưng mà…
Đã hơn 45 phút trôi qua, Kasumi vẫn chưa xuất hiện. Gasun, Kito và chúa tể, cả 3 k ai là k giấu nổi vẻ lo lắng đang hiện hữu trên gương mặt.
Hai tiếng trôi qua…
Cả Gasun và Kito đều đã mất kiên nhẫn, huy động mọi người và đoàn ngự lâm quân tản ra đi tìm Nữ hoàng. Chính điện bây giờ vắng tanh, sâu trong cánh gà chỉ còn thấp thoáng bóng 3 người – “kẻ mà ai cũng biết là ai đấy”
– Thấy chưa, Kasama? Anh đã nói chúng ta sẽ thành công… – Kahanda lên tiếng hiểm độc, kèm theo đó là một nụ cười nhếch mép khinh khỉnh.
– Phải. Anh hai, một kế hoạch thật hoàn hảo… Rồi em sẽ trở thành Nữ hoàng thay thế nó, ha ha ha!!! – Kasama lớn tiếng cười, giọng mỉa mai, k ngừng bôi nhọ hình ảnh người em gái song sinh.
Micacy im lặng. Cô trầm ngâm, ngoài mặt có vẻ điềm tĩnh nhưng trong lòng thì đang nổi sóng.
“Kasumi, chị xin lỗi… Có phải chị đã sai khi chọn người ra đi là em chứ k phải con hồ ly tinh hiểm độc Kasama kia k hả em…???”
Rồi k biết tự lúc nào, những giọt nước mắt nóng hổi đã thi nhau lăn dài trên má cô.
“Kasumi Royal, chị đã quyết định. Chị sẽ thú nhận tất cả với chúa tể và ông nội. Chị sẽ trả thù cho em, bằng mọi giá!” – Mỉm cười, Micacy lãnh đạm bước ra ngoài, bỏ lại hai người anh, chị vô tâm kia lại. Rồi sẽ có một ngày, Micacy Hawa này cho tất cả các người biết rằng, động đến Angel của ta, k phải chuyện dễ.
— Trở lại với Misun và Kasumi —
Sau một hồi chạy maratông mệt rã, cả hai cuối cùng cũng ra khỏi khu rừng. Dặn Kasumi ngồi xuống phiến đá nghỉ ngơi, Misun tiến đến, ẩn mình bên môt cây đại thụ, rút trong ngực áo ra một sợi dây chuyền pha lê đính đá lấp lánh, dưới ánh nắng tỏa hương hoa hồng dịu mát. Đung đưa sợi dây qua lại dưới ánh mặt trời, cuối cùng trên mặt những viên pha lê cũng đã hiện ra những kí tự trong bảng chữ cái Latin.
“S”…
“A”…
“K”…
“A”…
“S… A… K… A…” – Là “SAKA” – tên của vị Nữ hoàng khai sáng gia tộc mà dòng họ vampire của cô hằng tôn kính. Tên của vị Nữ hoàng huyền thoại…
Miết nhẹ tay lên dòng chữ có khắc tên của bậc trưởng bối, miệng Misun k ngừng đọc một câu thần chú k rõ nghĩa…
Một lúc sau…
Bầu trời nổi dông, gió đông kéo đến, tạt vào mặt lá của cây đại thụ mà Misun đang đứng, thổi tung mái tóc đỏ hung của cô nàng và cả mái tóc xanh thiên thanh của Kasumi. Nó hoảng hồn, gắn chặt mình vào phiến đá để tránh từng đợt gió, Misun cũng cố nép mình vào thân cây đại thụ kia, tay vẫn mân mê mặt dây chuyền pha lê đính đá.
Gió dần dần, dần dần thổi nhẹ hơn, rồi mất hẳn.
Cả hai cùng ra khỏi chỗ nấp. Giờ đây, trước mặt họ là những dải cầu vồng sặc sỡ muôn màu, ẩn hiện đâu đó thân ảnh một người…
Ánh bạch kim chói lòa tỏa ra từ mái tóc, đôi mắt xanh lơ, sâu thẳm hút hồn, cả người toát ra khí chất đế vương cao quý…
Kia, người đang hiện diện trước mặt họ, là Saka – người đã khai sáng ra gia tộc vampire!
— Lễ đăng cơ —
Micacy cuối cùng đã tập hợp được đông đủ mọi người lại. Bây giờ, tất cả mọi người, ai cũng mong muốn biết kẻ chủ mưu là ai. Và…
– Các vị, tôi là Micacy Hawa, sau đây tôi có một số bằng chứng để có thể buộc tội hai kẻ, mà theo như mọi người, thì hai kẻ đó chính là hai trong 3 đấng tối cao nhất sau này, sau Nữ hoàng! – Ngưng một chút, cô tiếp – Tôi k biết mọi người có tin tôi hay k, nhưng Kito, Gasun, phiền hai vị hãy tìm xem, trong đám đông quan chức này… AI LÀ NGƯỜI VẮNG MẶT!!!
Đưa ánh mắt khó hiểu nhìn Micacy, cuối cùng, Kito và Gasun đành bất lực nhận lời. Giờ đây, việc họ quan tâm và lo lắng nhất chính là “Kasumi đang ở đâu? Thế nào? Và có sao k?”!!!
Chỉ có điều…
“Rầm!!!”
Vừa mới đưa mắt quan sát vài vòng quanh chính điện, họ đã bị một âm thanh với tầng số vol 100 thu hút sự chú ý…
3 bóng người đi vào… Micacy, chúa tể, Gasun, Kito và trưởng lão Maoshirow của tộc Hawa k hẹn mà cùng đứng bật dậy… Kahanda và Kasama phía sau hậu trường len lén nhìn ra cũng đều thất kinh!
Misun với mái tóc đỏ hung kiêu ngạo, đôi mắt lục bảo sâu thẳm như xoáy sâu vào tâm can người khác, vừa bước vào đã đưa ngay thân ảnh Micacy trên bục cùng Kahanda và Kasama sau cánh gà làm trung tâm nơi đáy mắt…
Kasumi theo sau, làn sóng màu thiên thanh tung bay phấp phới trong gió, đôi mắt âm băng đến cực độ khiến ai nhìn vào cũng phải rùng mình…
Rồi tiếp sau, một nhân vật mà tất cả vampire, k ai có thể quên được…
– Chủ nhân! – Các tộc trưởng, trưởng lão và cả chúa tể hay con cái hoàng tộc, tất cả đều bàng hoàng khi nhìn thấy gương mặt ấy.
Làm sao họ có thể quên… Nữ hoàng của họ, Thánh nữ muôn đời trong lòng các công dân vampire? Người mà họ đã khóc hết nước mắt tiễn đưa sang thế giới bên kia, sau trận chiến kỉ nguyên đẫm máu tranh giành sự sống với con người?
Đôi mắt xoáy sâu vào tâm can từng người, bất chợt dừng lại trước bóng dáng Kahanda và Kasama đang lén lút… Đám đông tách ra nhường đường cho cả 3, rồi chợt chết sững khi thấy hai kẻ mà cả 3 người đều đồng loạt dừng lại trước mặt chính là hai người con lớn của chúa tể gia tộc Royal – Kahanda và Kasama Royal!
Một nụ cười mỉa hiện ra rõ rệt trên khóe môi Saka, giọng lạnh như băng dồn dập chất vấn:
– Ra vậy… Thật k ngờ… – Dừng lại vài phút, đôi mắt đấng tối cao thấp thoáng ý cười nhạo, khinh bỉ – Ngày ấy, ta đã cứ nghĩ rằng chỉ có con người mới có thể độc ác mà chà đạp đồng loại mình như thế. K ngờ… Ngay chính em ruột mà các ngươi cũng k tha! Ta thật sai lầm khi chọn ngươi làm cái bóng cho con bé, Kasama ạ! – Thở dài, Saka tiếp tục, nhưng ánh mắt bây giờ thật khác ban nãy, nó u buồn và lãnh đạm chứ k còn vẻ khinh khỉnh nhìn đối phương như trước – Ngay từ khi mới sinh ra, số mệnh đã chỉ định con bé là hậu duệ của ta, và hai ngươi thì là vampire bảo hộ cho con bé. Nhưng ta lại k thể tin, chính các ngươi mới chính là kẻ đã đang tâm đẩy con bé vào chỗ chết…
Khán phòng chính điện giờ đây im ắng đến lạ thường, tưởng chừng tất cả có thể nghe rõ tiếng thở và tiếng tim đập của nhau, nhưng sự thật luôn phũ phàng…
“Ba!!!” – Misun tiến tới giáng vào mặt Kasama một cái tát. Máu từ khóe miệng chảy ra, lênh láng.
Saka tiến tới, từng bước… từng bước… K nhanh cũng chẳng chậm, dùng đế của chiếc giày cao gót 10 phân nhọn hoắc giẫm thẳng lên đầu nhỏ, chẳng màng đến tiếng hét thê lương xé toạc bầu không khí của cô bé, đôi mắt trợn to hết cỡ của Kahanda, chúa tể và mọi người cùng cái nhếch môi khinh khỉnh của Misun, đôi mắt im ắng, phẳng lặng như tờ của Micacy và Kasumi…
Tiếng gió gào thét rung chuyển cả đất trời, để lại một mảng hoàng cung với không khí âm u đầy chết chóc.
Ngày hôm nay, Kahanda vì đột quỵ mà chết k nhắm mắt, còn Kasama lại chết trong sự đau đớn tột cùng và cái nhìn bất lực của tất cả, kể cả anh hai nhỏ…
Ngày hôm nay, Nữ hoàng trở về, vampire chết nhiều vô kể… Và tất nhiên, 98% đều là tham quan và những kẻ xấu xa, độc ác…
Ngày hôm nay, máu chảy thành sông, mở đầu cho một thời kì mới của loài vampire… Máu và nước mắt… từ nay, sẽ là thứ gột rửa tội ác và tâm hồn của mỗi vampire…
6 năm sau… Chính điện hoàng cung… lễ đăng cơ một lần nữa được tổ chức…
Nữ hoàng mới giờ đây là Kasumi – hậu duệ của bậc tiền bối Saka. Sự đăng quang của nó hứa hẹn một hạnh phúc mới sắp bắt đầu…