Nữ Hoàng Tạo Mẫu Tóc

Chương 27: Cô dâu hạnh phúc nhất


Đọc truyện Nữ Hoàng Tạo Mẫu Tóc – Chương 27: Cô dâu hạnh phúc nhất

Mỗi năm một lần, Beauty Salon WOB sẽ tổ chức Wedding Day, ngày cắt tóc dành cho những cô dâu làm lễ cưới trong ngày đó. Với ý nghĩa đặc biệt này, Wedding Day nhận được nhiều lời khen tặng cũng như ủng hộ nhiệt liệt từ giới làm đẹp lẫn khách hàng. Người đến xem buổi làm tóc Wedding Day rất đông. Vì đây là cuộc thi do WOB tổ chức nên thí sinh tham gia là thợ trong beauty salon này. Nhưng không phải tất cả mà chỉ có thợ chuyên nghiệp bên khu A,B,C VIP.

Với danh tiếng sẵn có của WOB, Wedding Day hiển nhiên không hề được tổ chức xoàng xĩnh, ngược lại vô cùng hoành tráng. Hội trường WOB là nơi diễn ra buổi làm tóc. Cây kim phút chậm rãi nhích đến số mười hai, đúng tám giờ, thời điểm bắt đầu diễn ra buổi làm tóc. Tất cả ngồi vào vị trí. Những cô dâu được WOB chọn làm người mẫu cho Wedding Day hôm nay lần lượt xuất hiện trên khán đài. Bên dưới, ở những dãy ghế đầu tiên, nơi các chú rể ngồi xem người vợ tương lai của mình sẽ trở nên xinh đẹp và lộng lẫy như thế nào khi được đôi tay điêu luyện từ những người thợ chuyên nghiệp trong salon danh tiếng làm đẹp.

Sau phần mở màn cần thiết cho một buổi lễ, tiếp theo Tuấn Khang giới thiệu tên những người thợ tham gia Wedding Day. Sự có mặt của Bảo Vương, An Hằng, Hồng Thuận và Đài Trang khiến mọi người không khỏi ngạc nhiên bởi ai cũng biết rất rõ, đây là những thợ nghiệp dư, không phù hợp với tiêu chí Wedding Day. Một cách khéo léo, Tuấn Khang giải thích rằng: “Giám đốc Ngô Thịnh đặc biệt chú ý đến tài năng của bốn thợ trẻ này trong thời gian qua nên cho phép họ tham gia vào Wedding Day năm nay, xem như một ngoại lệ.” Nghe báo chí nhắc đến bốn tài năng trẻ khá nhiều trên mặt báo vì vậy mọi người đều tán đồng cho sự ngoại lệ ấy. Thậm chí, có người còn nhắc đến Trần Thoại.

Lời giới thiệu kết thúc, nhóm thợ mau chóng đi đến bên cô dâu – khách hàng ngày hôm nay của mình. Có một điều rất đặc biệt ở những cô dâu lần này: tất cả đều tóc ngắn trên vai. Mọi người đoán, hẳn đây là chủ đề của Wedding Day năm nay.

Cô dâu mà Bảo Vương sẽ cắt tóc có gương mặt khá xinh xắn, tầm hai lăm. Hoa, tên cô. Cúi chào nhóm thợ làm đẹp theo phép lịch sự, Hoa mỉm cười thật tươi đúng với cái tên cô mang: “Chị nghe nhắc đến các em nhiều lắm. Mong được các em giúp đỡ.” Đối diện, Bảo Vương và ba người nọ cũng gật đầu chào lại.

Phần make up, làm nail với hương liệu không quá quan trọng trong Wedding Day vì vậy các khâu này được yêu cầu phải hoàn thành đúng nửa tiếng. Chẳng bao lâu sau, buổi làm đẹp cho cô dâu chính thức bắt đầu.

Không sử dụng nhiều kem phấn trang điểm như mọi khi mà chủ yếu An Hằng dùng phấn highlight để tạo nên vẻ đẹp tự nhiên cho cô dâu. Nhiều lúc, mọi người vẫn thường ngạc nhiên vì sao gương mặt của các diễn viên ca sĩ Hàn Quốc xuất hiện trên các tạp chí lại sắc sảo và xinh đẹp một cách tự nhiên. Bí quyết của những thợ make up trang điểm cho họ chính là phấn highlight. Loại phấn này làm gương mặt trở nên sáng thon gọn hơn, tôn lên sống mũi cao, che quầng thâm mắt hoặc tạo điểm nhấn cho đôi mắt sáng ngây thơ. Nếu giỏi trong việc sử dụng phấn highlight thì thợ make up sẽ phát huy hết công dụng của nó. Vốn yêu vẻ đẹp tự nhiên, An Hằng gần như là “phủ thuỷ” make up dùng phấn highlight.

Hồng Thuận không chọn cách vẽ móng 3D cho cô dâu. Có cùng suy nghĩ với An Hằng, anh chàng muốn bộ móng mang vẻ đẹp tự nhiên đơn giản giống như sự thanh thoát của bộ váy trắng trong ngày cưới. Hồng Thuận sơn móng màu hồng nhạt, rồi quét tiếp sơn màu trắng đến giữa móng theo đường xiên, thêm một lớp sơn bóng nữa. Một cách cẩn thận tỉ mỉ, anh dán sticker bạc hình cỏ bốn lá lên móng tay cô dâu theo đường ranh giới giữa hồng và trắng. Bộ móng trang nhã dễ thương này anh hoàn thành chưa đến năm phút.

Lựa chọn cuối cùng của Đài Trang cho năm phút suy nghĩ là nước hoa L”Eau D”Issey A Drop of Cloud, lấy cảm hứng từ cuộc gặp gỡ giữa trời và nước. Đài Trang nghĩ rằng, cuộc hội ngộ giữa một cô gái và một chàng trai là sự hoà nguyện thiêng liêng cũng giống như sự kết hợp của thiên nhiên vĩnh cửu. L”Eau D”Issey A Drop of Cloud có mùi hoa hồng và sen, cuối cùng là xạ hương cùng gỗ, tạo nên bản hòa âm giữa Đông – Tây đầy mùi vị.

Nửa tiếng trôi qua, những thợ make up, làm nail, hương liệu đã hoàn thành công việc. Trước khi các hair stylist bắt đầu, Tuấn Khang mau chóng thông báo chủ đề Wedding Day năm nay: những cô dâu tóc ngắn. Các hair stylist phải sử dụng đôi tay khéo léo cùng sự sáng tạo để tạo nên những kiểu tóc ngắn ấn tượng dành cho cô dâu trong lễ cưới hôm nay. Tất cả có mười phút để suy nghĩ kiểu tóc.


“Em đã nghĩ ra được kiểu tóc chưa?” – Hoa chợt cất tiếng.

Đang chọn bài hát trong list nhạc, Bảo Vương chậm rãi trả lời như thể đã tìm ra đáp an cho câu hỏi đó từ lâu: “Em sẽ giúp chị trở thành cô dâu xinh đẹp.”

“Chị sẽ chờ xem.” – Đang cười thì Hoa tự dưng ngừng lại, mặt cũng buồn hơn – “Hôm nay, không chỉ là ngày quan trọng nhất cuộc đời chị mà còn là lần cuối cùng chồng chị được thấy ánh sáng.”

Câu nói kỳ lạ ấy bất chợt khiến Bảo Vương dừng việc đang làm. Cái nhìn bất chợt xa xăm, Hoa kể lại câu chuyện buồn với cái nhìn thăm thẳm:

“Chồng sắp cưới của chị gặp tai nạn cách đây hai tuần, một mảnh thuỷ tinh vỡ vô tình ghim vào não anh ấy ngay thần kinh thị giác. Bác sĩ bảo nếu lấy mảnh thuỷ tinh ra anh ấy sẽ bị mù vĩnh viễn. Nhưng với tình hình này, anh ấy buộc phải mổ. Vì vậy, chị quyết định làm đám cưới ngày hôm nay. Trước khi đôi mắt đó mất đi ánh sáng, chị muốn anh ấy thấy mình trong bộ váy cưới.”

Bảo Vương không ngờ, cô dâu sắp được mình cắt tóc lại mang một câu chuyện buồn như thế. Ngày cưới là ngày hạnh phúc nhất của người con gái. Nhưng Hoa lại không thể hưởng trọn vẹn điều quý giá đó. Sau ngày hôm nay, có lẽ biết đâu ngày mai, cô gái này sẽ phải khóc.

“Lúc trước, chồng chị rất thích mái tóc dài của chị. Nhưng sau đó vì công việc, chị đành cắt tóc ngắn. Cho đến hôm nay, chị muốn để anh ấy được nhìn một cô dâu có mái tóc dài xinh đẹp. Tiếc là không được nữa rồi…”

Bảo Vương thoáng bất động khi vô tình nghe lời tâm sự nhẹ nhàng đó. Đưa mắt nhìn những sợi tóc ngắn buông xoã trên bờ vai Hoa, bất giác một dòng suy nghĩ lạ lùng xuất hiện trong đầu Bảo Vương. Chẳng biết lý do gì, cô lại nghĩ đến điều ấy. Và cũng bởi thế, cô bé họ Ngô bắt đầu phân vân giữa hai lựa chọn.

“Chồng chị… nhất định sẽ bị mù sao?” – Sau vài giây lặng thinh, Bảo Vương hỏi.


“Bác sĩ nói, không còn cách nào khác.”

Một khoảng lặng trong lòng Bảo Vương tiếp tục kéo đến. Vẫn chưa rời mắt khỏi mái tóc ngắn, cái nhìn của cô đứng yên không chớp.

Mọi người dễ dàng nhận ra dáng vẻ kỳ lạ của Bảo Vương. Họ thấy cô im lặng, gương mặt chẳng có chút biểu hiện nào ngoài sự tĩnh lặng, hai tay buông thõng, không có dấu hiệu cho thấy cô sắp cầm kéo. Thậm chí cả khi những hair stylist khác đã bắt đầu cắt tóc thì Bảo Vương vẫn giữa nguyên tư thế ấy. Họ không rõ vì cô chưa nghĩ ra kiểu tóc phù hợp hay vì nguyên nhân khác. Cách chỗ Bảo Vương đứng khá xa, Trịnh Ngân vừa cắt tóc vừa quan sát đối phương.

Mặc bên tai nghe những âm thanh xì xâm, Bảo Vương vẫn chẳng hề quan tâm. Đúng hơn là bộ não không tiếp thu được gì vì đang nhớ lại vô số những hình ảnh trong quá khứ. Về mẹ. Về WOB. Về Trịnh Ngân. Về ba người bạn trong nhóm làm đẹp với mình. Về những người mà Bảo Vương đã từng cắt tóc, từng chứng kiến câu chuyện diễn ra trong cuộc đời họ. Để rồi tiếp theo, cô hướng mắt về phía Ngô Thịnh, vị giám đốc cũng đang nhìn chằm chằm bởi khó hiểu về hành động yên lặng từ cô. Sau đó, Bảo Vương chuyển dời đôi mắt sang hàng ghế dành cho những chú rể. Trong số các chàng trai đang hạnh phúc ấy, sẽ có một người bị mù vĩnh viễn… Mọi thứ đều hiện diện và xoay vần trong dòng chảy thời gian.

“Khi nào trên thế giới này còn có người muốn trở nên xinh đẹp, muốn được hạnh phúc thì tôi vẫn muốn mình sẽ là người giúp họ đạt được mơ ước ấy.”

Câu nói hôm nào của Trần Thoại vang lên bên tai, giúp Bảo Vương nhận ra điều gì là quan trọng nhất. Và cũng nhờ điều này, cô quyết định đưa ra lựa chọn sau cùng. Vuốt nhẹ mái tóc Hoa, Bảo Vương bấy giờ mới nói điều cần nói: “Em sẽ tặng chị chút điều kì diệu để chị trở thành cô dâu hạnh phúc nhất.”

Nhanh chóng đeo headphone lên tai, Bảo Vương rút lược ra chải nhẹ nhàng mái tóc ngắn. Thay vì sử dụng đến kéo cô lại đưa tay vào hộp dụng cụ, lấy ra một lọn tóc dài. Hành động tiếp theo của cô khiến tất cả mọi người có mặt ở đây đều kinh ngạc. Sẽ không có mái tóc ngắn ấn tượng nào vì Bảo Vương không phải tỉa tóc mà là đang nối tóc cho Hoa. Âm thanh ồn ào trỗi dậy khắp hội trường. Mọi ánh mắt đều tập trung về hair stylist không làm đúng chủ đề buổi Wedding Day.

“Cô không nhớ đề tài của cuộc thi sao? Tóc ngắn chứ không phải tóc dài.”


Chậm rãi quay qua Hồng Thuận, Bảo Vương mỉm cười: “Tin tôi, được chứ?”

Nhìn nụ cười nhẹ nhàng nhất từ trước đến giờ của cô bạn lạnh lùng, An Hằng, Hồng Thuận, Đài Trang tự dưng bất động. Nhưng rồi họ không nói gì nữa vì nỗi lo lắng đã biến mất thay vào đó là sự yên tâm tuyệt đối. Tự mỗi người hiểu rằng, Bảo Vương luôn có lý lẽ riêng khi cắt một mái tóc.

“Em nối tóc cho chị ư?” – Hoa không khỏi ngạc nhiên.

“Em đã nói sẽ giúp chị trở thành cô dâu hạnh phúc nhất.”

Tuy chưa hiểu lý do Bảo Vương làm vậy nhưng đôi mắt Hoa sáng bừng niềm hy vọng, giống như đang chờ đợi điều kỳ diệu sắp đến. Cô nhìn xuống người chồng tương lai và thấy anh cũng mang gương mặt chờ đợi chẳng khác gì mình. Nhìn mái tóc ngắn mỗi lúc một dài ra, chỉ đôi vợ chồng trẻ mới hiểu niềm vui mừng mà họ cảm nhận lúc này. Đôi tay Bảo Vương nối tóc nhanh thoăn thoắt. Ngay bây giờ, cô biết rất rõ điều đang làm cũng như thứ mình thực sự cần. Bản thân cũng hiểu kết quả của chính mình sau ngày hôm nay nhưng cô không hối hận…

Thời gian kết thúc, các hair stylist dừng lại. Những cô dâu mau chóng đứng dậy. Bây giờ đến tiết mục quan trọng nhất của buổi Wedding Day: chú rể sẽ sánh vai cùng với cô dâu bước đi trên khán đài và BGK sẽ đánh giá về kiểu tóc. Trong những cô dâu đang đứng, hầu như ai cũng để ý đến Hoa, người có mái tóc được nối dài với kiểu buộc nửa tóc rồi lộn ngược vào trong.

Cô dâu đầu tiên đi ra, cùng lúc chú rể bên dưới bước lên khán đài. Cả hai nắm tay nhau, mỉm cười hạnh phúc. Cô dâu này được Trịnh Ngân cắt tóc. Một bên tóc cắt tém ôm sát cổ và từ từ dài xuống qua phía bên kia. Lớp tóc phía sau cắt thành ba tầng mềm mại. Trịnh Ngân giải thích, mái tóc này chính là những “nấc thang thiên đường” dẫn lên một thế giới tràn đầy khao khát về tình yêu trường tồn của đôi lứa yêu nhau. Với ý nghĩa vô cùng ấn tượng, cô nàng hair stylist nồi tiếng nhận được vô số tiếng vỗ tay từ mọi người. Bố cô, tổng giám đốc công ty mỹ phẩm được làm khách mời đặc biệt, mỉm cười hài lòng.

Không rõ vô tình hay cố ý, Hoa là cô dâu cuối cùng trong Wedding Day. Ban nãy hội trường ồn ào bao nhiêu thì bây giờ lại im lặng như tờ. Họ đang nhìn cô dâu được làm tóc khác thường nhất trong những cô dâu ngày hôm nay. Khi Hoa xuất hiện, chồng cô từ bên dưới bước lên khán đài. Mau chóng đến bên vợ, anh ngắm nhìn mái tóc dài sau lưng cô. Không lời nào diễn tả được niềm hạnh phúc lúc này trong anh khi đôi tay nhẹ nhàng vuốt từng sợi tóc mảnh mai ấy. Anh cứ ngỡ mình sẽ không còn được thấy vợ với mái tóc dài như thế nữa vậy mà ngay khoảnh khắc này, niềm mong mỏi tưởng chừng quá xa vời đó lại trở thành hiện thực. Nước mắt lăn dài, Hoa áp hai bàn tay vào gương mặt chàng trai quan trọng nhất đời mình, nói khẽ: “Anh từng bảo rất thích thấy em để tóc dài. Bây giờ, anh nhìn xem.”

“Anh đang nhìn đây. Cho dù ngày mai không còn được thấy ánh sáng, thì hình ảnh của em ngày hôm nay, mãi mãi anh sẽ không bao giờ quên.”

Nhìn niềm hạnh phúc lớn lao qua nụ cười mãn nguyện của đôi vợ chồng trẻ, Bảo Vương mỉm cười. Điều cô muốn được thấy, chính là giây phút này. Rất nhanh, cô quay xuống đối diện với BGK, chờ nghe những câu hỏi từ họ. Chậm rãi Ngô Thịnh cất giọng ồm ồm: “Thí sinh có biết mình đã làm trái chủ đề được đưa ra?”

Dáng vẻ bình thản, Bảo Vương không hề lưỡng lự khi tự nhận: “Tôi biết.”


“Lý do gì thí sinh lại nối tóc cho cô dâu trong khi chủ đề lần này là tóc ngắn?”

“Vì tôi muốn chị Hoa là cô dâu hạnh phúc nhất.”

“Ý thí sinh là nếu cắt tóc ngắn, cô ấy không thể nào hạnh phúc sao?”

“Chồng chị Hoa ngày mai phải mổ và anh ấy sẽ bị mù. Tôi muốn trước khi mất đi ánh sáng, anh ấy được nhìn thấy vợ mình với mái tóc dài trước đây.”

Lời tiết lộ bất ngờ từ Bảo Vương khiến cả hội trường im phăng phắc. Hẳn vì cảm thương cho anh chàng chú rể. Và giờ họ đã hiểu lý do Bảo Vương làm trái chủ đề, nối tóc cho Hoa cũng như niềm hạnh phúc kỳ lạ trên gương mặt cặp đôi này. Về phía Trịnh Ngân, đôi mắt ánh lên một dòng suy nghĩ không rõ ràng.

“Dẫu là thế.” – Ngô Thịnh tiếp tục, vẻ như chẳng có xúc cảm gì về điều vừa nghe – “Đây là cuộc thi. Thí sinh không làm đúng với chủ đề đồng nghĩa với việc đã thua cuộc. Và phần bài thi của thí sinh sẽ không được chấp nhận.”

Không tỏ ra ngạc nhiên hay có biểu hiện gì cho thấy lời phán xét đó là bất công, Bảo Vương gật đầu mỉm cười như thể chấp nhận kết quả sau cùng này.

“Tôi biết rõ như thế và bản thân không có ý kiến gì về việc mình đã thua trong cuộc thi. Với tôi, chỉ cần được nhìn thấy nụ cười mãn nguyện trên môi khách hàng thì đó đã là món quà quý giá nhất, hơn cả những giải thưởng và điểm số.”

Cúi đầu chào xong, Bảo Vương đi xuống khán đài. Không gian hội trường tiếp tục chìm trong yên lặng. Tất cả những người ở đây chẳng ai nói gì, chỉ lặng lẽ dõi theo bước chân Bảo Vương rời khỏi hội trường. Trong vài giây ngắn ngủi, họ như thấy cô bé hair stylist lạ lùng đó toả sáng. Không hẳn vì tài năng mà là vì điều cô đã làm cho Hoa, khiến buổi Wedding Day này trở nên thật ý nghĩa. Tuy Bảo Vương đã thua nhưng chắc chắn rằng, những người có mặt ở hội trường ngày hôm ấy sẽ nhớ mãi về “cô dâu mái tóc dài”, trong đó có cả Trịnh Ngân.

TrầD”;�D$&


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.