Bạn đang đọc Nữ Hoàng Sát Thủ ! Em Làm Vợ Anh Nha: Chương 9
Đoằng!!!
Ly rượu Vang nằm trên khung trưng rượu phía sau lưng Long Thần nát thành trăm mảnh, rượu trong ly bắn ra tung tóe, váy bẩn tấm khăn bàn trắng tinh, nhuộm đỏ những cánh hoa hồng bị viên đạn xuyên qua, một vài giọt thắm qua tay áo của Long Thần.
Bọn thuộc hạ của Long Thần cả kinh gần như nín thở.
Tần Quyên Phong cô ta có phải là mắt thần không vậy. Cô ta vừa dùng súng bắn xuyên qua nụ hoa mà Long Thần đang đùa giỡn trên tay, thậm chí còn một viên đạn trúng hai đích, khiến ly rượu bé nhỏ phía sau không tội tình gì cũng vỡ tan.
Long Thần cau mày nhìn tấm khăn bàn trắng tinh bị nhuộm đỏ, cười nhạt.
Tần Quyên Phong lạnh lùng đưa súng cho Vô Tâm: “Những kẻ đó, không xứng chết dưới tay ta”.
—
Ở một góc vườn của biệt thự Hà gia, tiếng lắp ráp súng vang lên lạch cạch, Thanh Long vui vẻ mĩm cười, lần này anh đã cố tình lắp súng thật lâu để đợi lão già Hà Phú nha, vậy mà lão vẫn còn chậm chạp cơ đấy.
Ôm khẩu súng bắn tỉa L115A3 Anh trên tay, Thanh Long tháo mắt kính ra, để lộ một đôi mắt màu xanh sắc sảo. Anh mĩm cười cẩn thận cho kính váo túi áo Vest, miệng mĩm cười: “không một con chim nào có thể thoát khỏi nồng súng của ta”.
Thanh Long – kẻ được mệnh danh là một trong những vị vua của súng bắn tỉa trong giới hắc đạo có dịp ra tay.
Tiếng cánh trực thăng quay mạnh, sau khi nghe phi công của lão báo đã lên đến độ cao 1300m lão mới bật cười ha hả, cầm lấy máy điều khiển bom từ xa ra, cười khà khà: “Chết hết đi” rồi nhấn thật mạnh vào cái nút màu đỏ rồi vui vẻ bịt tai, miệng còn đọc một chữ: “Bùm”.
Nhưng lại chẳng có tiếng động nào phát ra.
Hà Phú tức điên lên, lão bấm đi bấm lại cái nút màu đỏ nhưng vẫn vô ích, không có gì phát ra.
Phía bên cạnh, một tên thuộc hạ quay xuống báo cáo: “Lão đại, sóng điện từ trong phạm vi 4000m đã bị ai đó cắt rồi, không thể kích hoạt từ xa được”.
Hà Phú điên tiết đấm mạnh tay vào cửa trực thăng, máu từ tay lão nhiễu ra trong thật dơ bẩn.
Nhưng lão không hề biết, chiếc trực thăng đó đã được đặt sẵn một trái bom, xung quanh vị trí trái bom thoa một lớp bột da quang khiến nó chiếu sáng lung linh trong đêm.
…
Bầu trời đêm nay thật tối, phía xa xa, ngọn hải đăng chớp chớp như một ngôi sao nhỏ.
Tần Quyên Phong vẫn một gương mặt không cảm xúc đứng ngắn biển, môi mấp máy: “Game over”.
…
Thanh Long lên đạn, cái tên Hắc Long này cũng muốn chơi anh nha, đặt một quả bom ngay cái vị trí làm anh gặp không ít khó khăn, nhưng rồi vẫn cuối đầu vui vẻ: “cả đời này tôi chỉ được phép nói ba chữ: “Vâng thưa ngài””.
Phía xa xa, một vật nho nhỏ chiếu sáng lung linh thật đẹp..và rồi..
Đoằng!!!!!!
Bùm…..!!!!
Một tiếng nổ trên không như động trời, như một tia pháo hoa do ai đó bất ngờ phóng lên mà không có sự báo trước, như một đóa hoa bất chợt nở giữa đêm đen, chiếc trực thăng chở Hà Phú và thuộc hạ nổ tung.
Do khoảng cách khá xa, không ai nhìn rõ thế nào, chỉ thấy từ trên cao, những đốm lửa rơi vụt xuống biển, những đốm lửa tuy mạnh mẽ, nhưng trước đại dương mênh mông hùng vĩ, nó cũng bất lực mà tắt ngủm, dần dần, chìm xuống đáy đại dương. Yên nghỉ.
Quay lưng bỏ đi, trên gương mặt lạnh của cô gái khẽ nhếch mép: “Cuối cùng cũng chỉ còn lại hai ta. Ngươi sẽ làm gì đây Long Thần”.
Phía sau Tần Quyên Phong, gió vẫn thổi rì rào, thủy triều đã lên từ bao giờ, kéo theo những đợt sóng mạnh đánh ầm ầm như muốn phá nát bãi đá.