Bạn đang đọc Nữ Hoàng Huyền Thoại – Chương 5
Trong lúc tưởng chừng như không còn đường thoát thì 1 giọng nói rất chi là ấm áp vang lên từ phía sau:
– Này, dừng lại.
Cả hai quay lại phía phát ra tiếng nói.
”woa, có người đến cứu mình sao, đúng là ở hiền gặp lành mà. Mình phúc lớn mạng lớn rùi, haha, Anh nỳ cũng đẹp trai nè, lại cute, hơn hẳn tên kia”. Đang miên man thì cái giọng nói đáng ghét lại vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của nó.
– Kan, cậu ở đây làm gì???(” tên trẻ con” hỏi ”anh đẹp trai”)
Ồ, thì ra anh đẹp trai mới đến này chính là Kan.
– Bun nè, sao cậu lại 1 mình ở đây bắt nạt cô bé này vậy.( kan đưa mắt nhìn sang nó)
Vâng, tên đang bắt nạt nó chính là anh Bun đấy ạ.
Nó lúc này đang theo dõi từng biểu hiện của 2 người và hy vọng. Nhưng hình như 2 người này quen nhau thì phải. Vậy cũng tốt, có lẽ sẽ dễ nói chuyện hơn, đỡ phải động chân động tay. Suy cho cùng, nó cũng chẳng biết nếu đánh thì ”anh đẹp trai” có thắng được ”tên trẻ con” này không nữa. Vì nó vừa mới chứng kiến ”tên trẻ con” đánh nhau rùi mà, võ công quả rất khá.
– Này, k phải cậu mún cứu con nhỏ xấu xí này đó chứ Kan? ( Bun hơi chau mày nhìn Kan dò hỏi)
– ồ… đương nhiên… là không, có trò vui cậu phải cho tớ tham gia cùng chứ. ( nhìn nó đang nghệt mặt, Kan cười cực… đểu)
Thôi, vậy là mọi niềm tin và hy vọng của nó dành cho Kan nãy giờ xem ra hoàn toàn sụp đổ. Thật không ngờ toàn các mỹ nam mà ”đểu” thế.
” oh my god, hức… hức… mình nhìn nhầm hả trời, tên Kan này còn đáng ghét hơn cả tên kia nữa. Thật là phí mấy lời khen của ta, huhu, phải gọi Bin thui, nhưng tên chết tiệt đang giữ mình thế này làm sao ình gọi đây, A… có rồi…” nghĩ thế, nó nở nụ cười thật tươi, nụ cười vẫn luôn thường trực trên môi nó, nụ cười duy nhất có khả năng tác động đến Bin, và bây giờ nó đành sử dụng với hy vọng sẽ ”thu phục” được 2 tên ”yêu quái” trước mắt. Nhìn nó lúc này thật sự là k hề xinh, nhưng nụ cười ấy vô tình vẫn làm cho 2 kẻ nào đó lạc mất 1 nhịp tim dù khuôn mặt vẫn cố tỏ ra khinh khỉnh. Giữ nguyên nụ cười, nó cố gắng nói nhẹ nhàng hết mức có thể:
– Này, 2 cậu.
– Sao? (Bun tỏ vẻ thờ ơ)
– Tôi… 2 cậu có thể để tôi gọi điện cho ”bạn” được không, bạn ấy sẽ giúp tôi trả nợ cho cậu ( nó ”ngây thơ” đề nghị)
– Haha, cô mún tìm người đến cứu sao, được thôi. ( Bun cười ha hả)
– Hajzzzz, có trò vui rồi đây, không bít kẻ nào là nạn nhân xấu số lần này nhỉ. ( Kan cười gian)
” hứ, chờ đó đi, ta sẽ cho 2 tên đáng ghét này bít sự lợi hại của … Bin)
Nó lôi trong túi ra con dế màu hồng xinh xắn, bấm gọi cho Bin và bắt đầu chiến dịch cầu cứu:
[ anh iu hả]
[ chuyện gì vậy Bi, em chưa vào học sao]
[ huhu, Bi bị bắt nạt nè, hix]
[ sao, em đang ở đâu, ai dám bắt nạt em]
[ dạ, sau dãy C3 ạ, có 2 tên khùng bắt nạt Bi lận đó, hix ]
[ ok. Chờ xíu, anh ra liền]
[ nhanh nha anh iu]
– Hì ( nó tắt máy quay sang cười trừ với 2 tên đang nhìn nó chằm chằm như muốn ăn tươi nuốt sống ngay lập tức.
”hừ, anh iu hả, cô cũng ghê nhỉ? Để xem trong cái trường này thằng nào cứu được cô, dám nói tôi khùng”_ Bun nghĩ
”haha, con nhỏ ngu ngốc, lại còn gọi bồ ra giúp cơ đấy, thú vị đây”_ Kan nghĩ
Có điều cả 2 đều k nhận ra 1 cảm giác vừa len lỏi trong lòng mình_ hình như là hụt hẫng khi nghe nó gọi ”anh iu”. Phải chăng đó cảm xúc nhất thời, hay là định mệnh, tất cả vẫn chưa thể lý giải. Nhưng có 1 điều chắc chắn, ấn tượng đầu tiên của 2 chàng về nó là : nó không giống những cô gái khác. Ít nhất là không ngất lên ngất xuống hay hò reo ầm ĩ khi trông thấy 2 khuôn mặt baby and manly của họ.