Đọc truyện Nữ Hắc Đạo Xuyên Không: Nữ Phụ, Nam Chính Cút, Bảo Bảo Cực Phẩm!! – Chương 65: Mẹ các bé là ai?
ách.. anh nhìn thấy gì nè, bất mãn sao… anh làm gì sai sao? Né tránh ánh mắt kia khẽ nói.
“các con đến chào các chú ấy đi, đây là bạn thân của ba đấy.”
“Nga~”
Bé gái lạch bạch đứng trước mặt các chú soái ca chưa gặp kia, ánh mắt sáng rực nhìn họ,quả nhiên là họ rồi xem ra
nên báo cho các anh trai bé thôi, lòng bé hưng phấn, lập tức cúi chào nhẹ nhàng như một tiểu công chúa nhỏ,
khóe miệng cười vui vẻ, một bên má mặt dù có dấu tay bị đánh nhưng vẫn không ảnh hưởng vẻ đáng yêu của bé.
“Con chào các chú,các chú tên gì, rất vui được gặp các chú soái ca.”
“Ừ chào con.”
Lâm Vũ Hàn lên tiếng trước, nở nụ cười ôn nhu nhìn bé gái xinh xắn đáng yêu kia,Long Hạo Thiên cũng cười dù có chút kinh ngạc nhưng vẫn chào bé, hỏi:
“Con tên gì?”
“no no no…. chú này chú thật không lễ phép nha.”
Bé gái tỏ vẻ không vui nhìn Long Hạo Thiên, liền lắc a lắc ngón tay,lắc đầu.
“Ách…”
Long Hạo Thiên khóe miệng co quắp, khó hiểu nhìn bé gái dùng ánh mắt lên án kia.
“Con đã bảo các chú tên gì? Con là người hỏi các chú trước nha, các chú không biết trình tự trước sau à.”
“……”
Long Hạo Thiên coi như biết vì sao bé không vui rồi, hóa ra là chuyện này, anh buồn cười nhìn bé gái ra dáng nữ vương chỉ sai kia.
Lâm Vũ Hàn, Bạch Hàn Thương, Hứa lâm Tu, Quân Hiên Long, Phàm Dật Thần câm nín.
“Thế nào, các chú không nói sao, vậy thì thất vọng ghê, mặt thì soái không ngờ lại não teo.”
Bé gái ánh mắt tỏ vẻ thất vọng, lòng thì cười vui vẻ… các baba à không thể trách con nha hắc hắc.
“…….” Não teo.
Bọn anh thân phận bị nhiều người kinh sợ, kính trọng, mà giờ lần đầu tiên trong đời bọn anh bị gọi là não teo,
mà người gọi bọn anh não teo là từ trong miệng một bé gái, nói ra không tức chết mới là lạ, lá gan không khỏi lớn quá đi…
nếu là người khác thì bọn anh cho đi chết từ lâu rồi.
“Khụ.. được rồi, chú tên Long Hạo Thiên, còn cháu.”
“được rồi coi như chú soái cháu mới miễn cưỡng tha cho chú một lần nha.”
“…….” Vì sao hắn không tức giận nổi chỉ cảm thấy dở khóc dở cười.
“cháu tên là Cố Tiểu Bối, còn người này là anh trai cháu Cố Tiểu Bảo.”
Bé gái ưỡn ngực lên tự tin cười ngọt ngào cùng khuôn mặt xinh xắn với bớt hoa sen lửa nhỏ trên trán, giới thiệu vừa chỉ người im lặng hơi tiếng bên cạnh sẵn giới thiệu luôn.
Bé trai giật đầu coi như chào hỏi, hơi liếc nhìn “người đó” có dung mạo giống cậu không biết nghĩ gì đành im lặng.
“họ Cố sao?”
Cả đám bất ngờ ngay cả Phàm Dật Thần có chút xác nhận nhưng vẫn tin tưởng anh đoán.
Bạch Hàn Thương xoay đầu nhìn Phàm Dật Thần hỏi:
“Thần, cậu có quan hệ với Cố gia sao, chẵng lẽ con cậu họ Cố thật có quan hệ gì sao?”
“đúng đấy, cậu nói đi,Thần.”
Lâm Vũ Hàn khẽ nhướng mày nhìn Phàm Dật Thần.
Những người còn lại chờ câu trả lời của Phàm Dật Thần, Phàm Dật Thần rối rắm không biết nói gì.
“Ừm.. chuyện này, hai bé là theo họ mẹ, chứ không quan hệ gì bên Cố gia cả, các cậu đừng nghĩ lung tung.”
“theo họ mẹ, cậu không nhầm đi không phải cậu nói là baba của bọn nhóc đó sao phải theo họ cha chứ,sao lại nói theo họ mẹ rồi.”
Bạch Hàn Thương nghi ngờ, ánh mắt trợn tỏ vẻ không tin, đám còn lại đồng loạt nhìn chằm chằm Phàm Dật Thần.
“các chú không cần nghi ngờ Phàm baba đâu, tụi cháu thật sự theo họ mẹ, liên quan gì bên Cố gia ạ, mẹ tụi cháu là độc nhất vô nhị.”
Tiểu Bối không hài lòng khi họ nghi ngờ nha,bé chạy lên bảo vệ Phàm baba.
“mẹ cháu tên gì?”
Hứa Lâm Tu ánh mắt hơi lóe sáng, nhìn cô bé khẽ cười cúi người xuống ngang tầm bé hỏi.
bé gái nhìn khuôn mặt soái ca khoảng cách gần, ánh mắt cô bé tỏa sáng nghe đối phương hỏi, cô bé híp mắt cười không trả lời chỉ nói theo ý bé.
“Chú thật soái, chú sẽ là baba thứ ba của cháu nhé.”
“……….”
Cả đám câm nín, khóe miệng run rẩy, Phàm Dật Thần ô mặt thầm nghĩ đây không phải là con gái của tôi, vì sao thấy ai soái đều nhận làm cha thế này.
Cố Tiểu Bảo trợn mắt khinh bỉ bé gái đang hưng phấn, vừa rồi còn oai phong hùng hồn lí lẽ thấy dung mạo soái người ta là thay đổi rồi, đây không phải là em gái tôi.
“Sao thế, chú không muốn sao, chú đẹp trai!”
Chú…. Anh trẻ vậy mà kêu là chú sao? Anh bắt đầu nghi ngờ dung mạo của anh rồi?
“khụ… không có, chỉ muốn hỏi…”
“Ai nga~ không có thì tốt rồi vậy còn càm ràm cái gì nữa, vậy đi chú sẽ là ba cháu nhé”
Bé gái hưng phấn cắt ngang lời muốn nói của Hứa Lâm Tu, thầm nghĩ muốn biết sao?
Thật ngại quá cháu không nói đâu, một lát chú sẽ biết thôi gấp cái gì chứ, dung mạo này quả nhiên giống anh ấy thật đều yêu nghiệt như nhau.
“Tiểu Bối, em có thể im được rồi đấy.”
cậu nhăn trán trừng mắt nhìn bé gái, đừng tưởng cậu không nhìn ra trò của nó nha.
nói xong nghiêm túc nhìn mọi người có mặt ở đây, ánh mắt lấp lánh bán đứng cậu rồi.
“các chú muốn biết mẹ cháu là ai đúng không?”
Ai cũng im lặng nhìn bé trai coi như đồng ý lời cậu nhóc nói trừ Phàm Dật Thần, hắn cũng định nói nhưng bị