Nữ Hắc Đạo Xuyên Không: Nữ Phụ, Nam Chính Cút, Bảo Bảo Cực Phẩm!!

Chương 17


Đọc truyện Nữ Hắc Đạo Xuyên Không: Nữ Phụ, Nam Chính Cút, Bảo Bảo Cực Phẩm!! – Chương 17

anh lạnh lùng nhàn
nhạt giật đầu không biểu cảm , bước vào phòng chủ tịch liền ngây người , trước mặt anh là một cô gái có mái tóc bạc buộc lại hờ hững như mèo
lười, dài ngang thắt lưng suôn mềm mại như thác ,

sự xinh đẹp
của cô ấy hình như không từ nào diễn tả ,không bất cứ cô gái nào so sánh được vẻ đẹp của Cố Hàn Băng ngay cả Cố Tiêu Nhi cũng phải xách dép
trước vẻ đẹp của cô ấy ,

làn da trắng như tuyết ,mịn màng như sữa ,đôi mày lá liễu,đôi mi dài cong cong như cánh quạt mời gọi,

khi cô ngước nhìn lên thì mới biết đôi mắt phượng tím hồng trong suốt huyền bí ,tà mị,yêu diễm,quyến rũ như có như không quang mang sâu không thấy
đáy , cái mũi cao thanh tú như được bàn tay thượng đế phác họa rất đẹp,

đôi môi không tô son mà đỏ mọng căng tròn như quả sơri khiến người ta có
xúc động muốn cắn lên đó 1 cái cho thỏa mãn, khí chất tỏa ra như nữ
vương mỗi cái giơ tay nhấc chân đều ưu nhã,cao quí ,lạnh lùng mà xa
cách, không ai sánh bằng.

dáng người thon gọn trong bộ đồ công
sở, đôi chân thon dài mềm mượt trắng noãn thật đẹp khiến người ta liên
tưởng muốn chạm vào,có thể nói dáng người này là vưu vật độc nhất vô nhị nhất thế gian không có người thứ hai đẹp hơn cô,

đặc biệt nhất là vết bớt trên trán có hình cánh hoa sen máu giữa cánh hoa sen là ngọn lửa màu máu

của lửa u minh hỏa càng tôn lên rất kiều diễm ,cao cao tại thượng không ai xâm phạm ,

anh còn nghĩ cô không phải là con người mà là tiên tử không còn hơn tiên nữ bởi cô vừa giống thiên sứ vừa giống ác ma ,

2 tổ hợp dung hòa vào trên người cô gái này càng phù hợp với cô đến thế ,làm anh bất tri bất giác muốn hiểu cô hơn.

Cố Hàn Băng lên tiếng cắt ngang ,giọng nói êm ấm nhưng không cảm xúc .

“Chào tổng giám đốc, mời ngồi “


“A.. vâng “

anh luống cuống ,bối rối sau đó liền bình tĩnh trở lai bộ dáng lạnh lùng ,anh ngồi xuống thầm nghĩ

“ anh chưa bao giờ luống cuống như ngày hôm nay, bất kể là cô gái xinh
đẹp nào hay là Cố Tiêu Nhi thì anh chỉ hờ hững xa cách,lạnh lùng, xử lí
mọi việc 1 cách hoàn hảo,

không hề rung động trước bất kì ai ,còn Cô Tiêu Nhi anh cảm thấy cô ấy nhiều lắm tính cách ngoan dịu, không bám riết,

không đồi hỏi gì, chỉ dịu dàng ,ôn nhu cười yếu ớt làm anh muốn bảo hộ, luôn
ôn nhu với cô ấy,còn cô gái này thì rất xinh đẹp không giống ai ,

lạnh lùng mà xa cách,không cảm xúc, mãnh mẽ như 1 nữ vương làm anh rung động muốn đến gần ,

1 cô gái mà lại là chủ tịch của 1 công ty 1 tập đoàn,nghe nói cô ấy còn
là cổ đông lớn nhất nắm giữ 80% trên toàn thế giới, lúc đó anh cảm thấy
người đó là người thế nào mà xây dựng thành quả cao như vậy ,giờ nhìn
lại không ngờ lại là 1 cô gái”

“Chào chủ tịch, tôi đến đây nghe nói cô cần gặp tôi bàn bạc lại

kế hoạch xây dựng thời trang phải không? “

“Đúng vậy”

Cô giật đầu nhìn anh cười nhẹ ,chỉ 1 nụ cười nhẹ lại khiến anh rung động thêm lần nữa ‘bang bang’

“Ưm vậy chúng ta bắt đầu chứ”

“Được,trước khi vào chính sự ngài tổng giám đốc ngài tên gì ? “

Anh nhíu mày chắc cô không phải giống mấy cô gái khác chứ nếu vậy thì anh

thất vọng rồi,nhưng anh vẫn trả lời nhìn người đối diện trước mặt anh:

(tác giả : tự tin ấy ớn, băng tỷ mà thèm anh á )

“Tôi là Lâm Vũ Hàn ,cô có thể gọi tôi Vũ Hàn hoặc Lâm Tổng”

“ Ừm chào Lâm Tổng, còn tôi là Cố Hàn Băng ,anh có thể gọi tôi là chủ tịch Cố hoặc tiểu thư là được”

Cô giật đầu tỏ vẻ đã biết ,nhìn anh cười hứng thú, để xem anh phản ứng thế nào khi gặp lại cô.

“Ồ Cố tiểu thư ,khoan cô vừa nói gì, cô là Cố Hàn Băng”

Anh giật mình không thể tin , người con gái trước mặt này là Cố Hàn Băng
,người phụ nữ dâm đãng, phế vật, ngu ngốc, bị đuổi khỏi gia tộc như mọi
người đồn sao,

không ngờ ,cô lại thay đổi nhiều như vậy, lại có thể xây dựng thế lực lớn,

còn là chủ tịch của 1 công ty nữa chứ,anh còn tưởng cô ta đuổi khỏi gia tộc sẽ lang thang , ăn xin ,

anh cũng từng nghe tin tức như vậy không quan tâm, dù gì anh cũng chán ghét cô ấy,nhưng không ngờ sau 3 năm cô không những không có chết xó xỉnh
nào hay khó khăn nào mà còn là 1 chủ tịch của 1 công ty ,ngay cả bản
thân cô thay đổi từ trong ra ngoài.

“ Đúng vậy ,đã lâu không gặp, chính tôi cũng bất ngờ người hợp tác với tôi lại là anh ,xem ra chúng
ta có duyên nhỉ đúng không Lâm Tổng”

Cố Hàn Băng thu hết biểu
cảm của anh vào mắt cười lạnh, cô biết anh nghĩ gì cô không giải thích
cô thích dùng hành động chứng minh hơn.

“bây giờ vào chính sự được rồi,tôi không có nhiều thời gian tâm sự với anh đâu”


“Cô..cô thật sự là Cô Hàn Băng”

anh không quan tâm trừng to mắt ,luống cuống nhìn cô kích động nói lớn.

“Này anh có thể không cần la hét với tôi không, là tôi thì sao ,anh cho rằng tôi đã chết à,

vậy thì anh lầm rồi ngược lại tôi cảm ơn họ mới đúng đấy, có thể rời khỏi
cắt đứt mối quan hệ ,tôi mới phát huy hết bản lĩnh của tôi “

“Cô .. “

“Cô cái gì giờ anh có thể vào chính sự được chưa”

cô nhíu mày lạnh lùng nhìn anh ,sắp mất kiên nhẫn nói.

“được rồi, không ngờ cô lại thay đổi nhiều như vậy”

Lâm Vũ Hàn tuy vô cùng kinh ngạc nhưng không muốn cô có ấn tượng xấu về anh aa~

vì anh lỡ nhịp tim về cô …ý khoan anh điên rồi sao mà nghĩ vậy, không phải anh chán ghét cô lắm sao,vậy trái tim anh nhói lên ‘bang bang’ này la
sao…ưm chắc cần về khám lại thôi.

“Tôi thay đổi thì sao mà không thay đổi thì sao , có liên quan đến anh sao, không có liên quan thì im lặng vào chính sự đi”

Cô điên lên rồi nha sao cứ lòng vòng hỏi này nọ hoài vậy, biết vậy cô đeo
mặt nạ lại làm chính sự khỏi phiền phức quá..haiizz giờ thì hay rồi .

“Hừ, được rồi vào chính sự “

Lâm Vũ Hàn không thèm chấp cô, cho dù cô thay đổi thì sao bản tính cũng như vậy thôi ,để xem cô đi được đến đâu.Anh không tin một người thay đổi
còn là chủ tịch thì làm được gì.

(tác giả: hừ hừ.. anh tiếp tục khinh thường đi, sớm hay muộn anh hối hận cho mà xem * khinh bỉ*

LVH: tại sao phải hối hận,không phải tôi có Cố Tiêu Nhi sao * khó hiểu*

Tác giả:* nhìn anh như nhìn quái vật* ngu ngốc sao..thôi xong cho anh 1 cầu nguyện thôi


LVH: …..)

—-trải qua chính sự—-

Anh thật tò mò làm cách nào cô thay đổi nhiều như vậy, ngay cả khí chất
,tính cách làm việc với anh vừa rồi cũng thay đổi cứ như thành một con
người khác vậy, khiến cho anh bất tri bất giác muốn tìm hiểu rõ hơn về
cô.

“được rồi đến đây anh hiểu rồi chứ, nếu hiểu chúng ta có thể ký tên hợp đồng, hợp tác vui vẻ”

Cô nói xong ngước đầu lên nhìn anh thản nhiên cười nhẹ nói với anh ,đôi mắt tím thì không cười đạt tới đáy.

“A..được rồi tôi cũng hiểu và đồng ý ,chúng ta hợp tác vui vẻ”

Anh hoàn hồn lại , lạnh lùng nhìn tờ hợp đồng thản nhiên giật đầu ,liền ký
tên sau đó đưa 1 tờ còn lại anh đưa cho thư kí Kỳ giữ 1 bản hợp đồng,
còn lại thì giao cho cô.

“Ok vậy 1 lần nữa chúng ta hợp tác vui vẻ”

Anh và cô bắt tay nhau thì luồng điện giật chạy vào giữa 2 người khiến cả 2 giật mình buông tay,anh ngạc nhiên cái cảm xúc bắt tay vừa rồi thầm
than

‘tay cô ấy thật nhỏ nhắn mềm mại, xúc cảm thật tốt, thật muốn nắm tay như vậy cả đời quá’

Bầu không khí có chút gượng gạo nhưng rất nhanh biến mất vì thư kí nào đó ( tác giả: sr làm biếng nhớ tên người này) vào nhắc nhờ chủ tịch

“Thưa chủ tịch sắp đến giờ họp cổ đông rồi ạ”

“À..được rồi chờ tôi 1 lát “

cô hoàn hồn liền nói với thư kí sau đó cô nhìn anh lạnh nhạt cười

“Xin lỗi ,tôi có việc phải họp . chúng ta sẽ gặp lại sau”

Anh nhìn cô giật đầu không nói xoay người đi ra khỏi phòng, trở về công ty của anh, xem ra anh cần tìm hiểu về cô rồi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.