Đọc truyện Nữ Hắc Đạo Xuyên Không: Nữ Phụ, Nam Chính Cút, Bảo Bảo Cực Phẩm!! – Chương 13
Cố Hàn Băng cảm thấy nên về nhà thôi ,giọng nói ôn nhu ,cưng chiều vang lên nếu có ai ở đây chắc chắn sẽ đắm chìm trong giọng nói ấy.
“ được rồi con trai ! mẹ về nhà ngay ,còn nữa em gái con đâu “
“A.. nó ở ngay bên con đó,.. “
Chưa kịp nói bị người kế bên giật lấy liền hưng phấn, giọng nói non nớt của trẻ con mềm mại vang lên
“mẹ..mẹ..con nhớ mẹ ,mau mau về nhà nha,tụi con đang ở trong bang ,sẵn đến đón tụi con luôn nha , hắc hắc “
Cô cười bất đắc dĩ ,ánh mắt cưng chiều
“được rồi ,mẹ sẽ về, các con cứ ở đó chờ mẹ “
Sau khi nói xong cô ra khỏi phòng, lấy xe chạy khỏi tập đoàn BB ,trong khi đang chạy thì bỗng cô thấy người con trai đang ngất xỉu tại bên đường,tuy cô muốn bỏ đi không quan tâm nhưng không hiểu sao cô cứ thấy là lạ,quen thuộc
cô nghĩ chắc là do thân thể này nên cô đành táp lề đường xuống xe lại gần người con trai ấy,
còn người con trai tuy ngất xỉu nhưng anh vẫn có thể nghe thấy ,nhìn thấy của ai đó lại gần là anh bắt đầu cảnh giác cho đến khi người đó lại gần thì
anh mới nhìn rõ mà ngây người rung động đó là một cô gái xinh đẹp nhưng sự xinh đẹp của cô ấy hình như không từ nào diễn tả ,không bất cứ cô gái nào so sánh được vẻ đẹp của Cố Hàn Băng ngay cả Cố Tiêu Nhi cũng phải xách dép trước vẻ đẹp của cô ấy ,
Cô có mái tóc màu bạc được ánh đèn xung quanh chiếu lên càng tỏa sáng đẹp đẽ lung linh nhất thế gian buộc lên hờ hững dài ngang thắt lưng suôn mềm mại như thác ,
làn da trắng như tuyết ,mịn màng như sữa ,đôi mày lá liễu,đôi mi dài cong cong như cánh quạt mời gọi,
đôi mắt phượng tím hồng trong suốt huyền bí ,tà mị,yêu diễm,quyến rũ như có như không quang mang sâu không thấy đáy , cái mũi cao thanh tú như được bàn tay thượng đế phác họa rất đẹp,
đôi môi không tô son mà đỏ mọng căng tròn như quả sơri khiến người ta có xúc động muốn cắn lên đó 1 cái cho thỏa mãn, khí chất tỏa ra như nữ vương mỗi cái giơ tay nhấc chân đều ưu nhã,cao quí ,lạnh lùng mà xa cách, không ai sánh bằng.
dáng người thon gọn , đôi chân thon dài mềm mượt trắng noãn thật đẹp khiến người ta liên tưởng muốn chạm vào,có thể nói dáng người này là vưu vật độc nhất vô nhị nhất thế gian không có người thứ hai đẹp hơn cô,
đặc biệt nhất là vết bớt trên trán có hình cánh hoa sen máu giữa cánh hoa sen là ngọn lửa màu máu không giống ngọn lửa bình thường ,
nhìn kĩ giống ngọn lửa của lửa u minh hỏa càng tôn lên rất kiều diễm ,cao cao tại thượng không ai xâm phạm ,
anh còn nghĩ cô không phải là con người mà là tiên tử không còn hơn tiên nữ bởi cô vừa giống thiên sứ vừa giống ác ma ,2 tổ hợp dung hòa vào trên người cô gái này
càng phù hợp với cô đến thế nhưng mà cô rốt cuộc là ai chưa kịp cho anh nghĩ thì
Cố Hàn Băng đã đứng trước mặt anh ,giọng nói êm ấm nhưng không cảm xúc
“Này anh còn sống chứ ,nếu còn thì nghe tôi nói gì không”
“….”
“Ể..không trả lời sao,nga~ tôi giúp anh vậy coi như anh may mắn được tôi giúp đấy”
Nói xong anh bị cô nhấc anh lên đi về chiếc xe cô ,vào xe xong anh ngạc nhiên
‘sao cô ấy nhấc anh dễ dàng vậy ,cô có phải là con gái không vậy nhỉ’
Cố Hàn Băng liền chạy về nhà trước khi về nhà cô sẵn qua bang Hỏa Diễm đón 2 nhóc về nhà luôn
Tới Bang Hỏa Diễm ,cô không sợ người con trai này nhìn thấy bởi cô có cảm giác có thể tin tưởng được ,cô xuống xe thì người trong bang chạy ra thành 2 hàng nhường đường cho cô vào ,
ánh mắt cung kính,tôn sùng cúi chào,quì xuống theo kiểu tư thế hoàng tử mà ai cũng biết,1 cánh tay để chéo lên ngực ngay vị trí hoa văn ngọn lửa ,lớn tiếng không to cũng không nhỏ nhưng âm thanh đều đều,uy nghiêm,khí chất mạnh mẽ,cường đại,
cách ăn mặc toàn bộ đều là trang phục áo khoác dài bên ngoài thời cổ màu đen có khắc hoa văn màu lửa đỏ Hỏa Diễm, ngọn lửa u minh y hệt trên trán cô,
nó là biểu tượng hay còn là minh chứng cho sự tồn tại của Hỏa Diễm,bên trong thì mặc quần áo thời hiện đại màu đen cũng có hoa văn màu lửa đỏ Hỏa Diễm,
trên trán mỗi người đều có vết bớt ngọn lửa không giống vết bớt bẩm sinh của cô,
chỉ là vết bớt của mỗi người được cô khắc ấn hình ngọn lửa màu xanh lam tượng trưng cho cấp bậc hay thực lực , liền biết được họ được huấn luyện như thế nào.
“Chào chủ thưởng “