Nữ Dâm Tặc Háo Sắc

Chương 3: Dâm tặc xuất sư


Đọc truyện Nữ Dâm Tặc Háo Sắc – Chương 3: Dâm tặc xuất sư

̣c xuất sư

Thời gian trôi mau, mười hai năm cứ như vậy đi qua.

Tiểu oa nhi nhân vật chính của chúng ta, nga, không, bây giờ phải gọi nàng là Cuồng Nguyệt. Nghe nói Cuồng Nhân vì để cho người thừa kế duy nhất Cuồng Dã Môn này có thể oai phong giang hồ, không tiếc bỏ ra một khoản lớn đem Cuồng Nguyệt bồi dưỡng thành một nhân tài toàn năng, nhưng mà đến nay vẫn có một vấn đề chưa giải quyết. Cuồng Nguyệt là nữ nhi, vậy làm sao có thể hái hoa đây? Vì giải quyết vấn đề khó khăn lớn nhất này, Cuồng Nhân từ ngoại tộc mua ngọc về chế “Bảo bối”.

Cuồng Nguyệt nhàn nhã mà uống trà, xem đặc chế “Xuân cung đồ” sư phụ cho nàng, cặp mắt nàng hầu như không hề chớp mà nhìn chằm chằm ngực của mỹ nhân trên đấy, xem ra mười mấy năm nay Cuồng Nhân giáo dục “Dâm tặc” rất thành công. Tiểu oa nhi thuần khiết thiện lương của chúng ta rốt cục tiến hóa thành tuyệt thế nữ sắc ma.

Cuồng Nhân bưng một hộp gấm hào hứng mà đi tới hậu viện, nhìn thấy Cuồng Nguyệt hăng hái bừng bừng mà nghiên cứu “Dâm tặc bí tịch” hắn cho, không khỏi dâng lên kiêu ngạo, không hổ là đồ nhi của Cuồng Nhân ta, chăm chỉ hiếu học, tiền đồ vô hạn a! Đúng rồi, nhanh đưa bảo bối cho nàng!


Hắn vọt tới trước mặt Cuồng Nguyệt, hưng phấn nói “ Nguyệt nhi, nhìn sư phụ mang cái gì tới cho ngươi.”

Cuồng Nguyệt để ý cũng không thèm để ý đến hắn, tự bản thân xem bí tịch, nước miếng thiếu chút nữa chảy xuống chén trà. Cuồng Nhân rút ra bí tịch trong tay nàng, đem hộp gấm nhét vào tay nàng nói “Mở ra xem một chút!”

Cuồng Nguyệt lưu luyến mà bỏ qua bí tịch, ngược lại mở hộp trong tay ra, nhìn trong hộp một cây thô thô thật dài bằng ngọc phương Đông, nàng nhíu mày nhìn sư phụ của mình nói “Ngươi muốn ta dùng cái này a, thật mất thể diện đi! Ngươi cho rằng ta giống như ngươi không dùng được a? “

“Ngươi… Ngươi tên nghịch đồ này” bị Cuồng Nguyệt chạm đến chỗ đau của bản thân, Cuồng Nhân giận dữ nói “ Ta đây là nghĩ cho ngươi, vạn nhất ngươi không thành công, có thể…”

Không đợi Cuồng Nhân nói xong, Cuồng Nguyệt liền khoát tay nói “Hừ, Cuồng Nguyệt ta là ai a, cần phải dùng vật này sao. Sư phụ a, ngươi cứ chờ xem đi, đồ đệ ngươi nhất định sẽ xứng danh Cuồng Dã Môn. Ha ha…” nghĩ đến ngày sau vinh quang, Cuồng Nguyệt vui vẻ cười lớn.

“Được rồi, ngươi đã kiên trì như vậy, vi sư cũng không có gì để nói. Hôm nay chúng ta phải đi Bão Hương Các để cho ngươi thực tập.” Cuồng Nhân thấy Cuồng Nguyệt lớn lối như vậy nên cũng không nói thêm nữa, nghĩ thầm cho tiểu nha đầu chịu thiệt cũng tốt, nếu không sư phụ như hắn nàng cũng có thể xem thường.

Hai thầy trò cười híp mắt đi về phía nơi ở tối nay của bọn họ, Bão Hương Các, chỉ thấy trước cửa Bão Hương Các mỹ nhân trang điểm lộng lẫy hướng bọn họ nhào tới. Mùi thơm nồng nặc xông vào mũi thiếu chút nữa làm cho Cuồng Nguyệt nhảy mũi một cái, bất quá nàng vẫn nhịn được. Buồn cười, nàng đường đường là người thừa kế Cuồng Dã Môn sao có thể mất mặt trong ngày xuất sư chứ? Vẻ mặt dê xòm của nàng nhìn ngực mỹ nhân, tay ôm eo thon của mỹ nhân, đưa mũi gần ngực mỹ nhân đùa giỡn nói “Mỹ nhân, nơi này của ngươi thơm quá a! “


“A, ghét ghê! Gia*, nếu ngươi thích trước hết vào trong hãy nói nha!” mỹ nhân nũng nịu nói, tay nhỏ còn trêu đùa mà vuốt bả vai Cuồng Nguyệt. Cuồng Nhân bên kia tình huống tốt hơn một chút, dù sao cũng là một tên bất lực, định lực cũng tốt hơn một chút.

*ông chủ, đại gia, quý ngài…v..v

Cứ như vậy, Cuồng Nguyệt cùng Cuồng Nhân bị vây quanh đi vào Bão Hương Các.

Vào phòng của hoa khôi Hàm Yên, tim của Cuồng Nguyệt liền mạnh mẽ nảy lên, lần đầu tiên làm, nàng vừa hưng phấn vừa khẩn trương. Hàm Yên thướt tha đến gần nàng, đem thân thể mềm mại tựa vào trong ngực nàng.

Nghe thấy được trên người Hàm Yên không giống với những nữ nhân nồng nặc mùi thơm bên ngoài kia, nhịp tim Cuồng Nguyệt tăng nhanh, nàng ôm cổ Hàm Yên, háo sắc mà tuần tra vùng đầy đặn trước ngực của Hàm Yên, tay phải ma xui quỷ khiến mà phủ lên.


Hàm Yên ưm một tiếng liền ngã vào trong ngực của nàng, hai tay nhỏ bé muốn cỡi đai lưng Cuồng Nguyệt ra nhưng lại bị ngăn trở, nàng đành phải mặc cho Cuồng Nguyệt đốt lửa ở trên người mình.

Đến trên giường, nàng mới phát hiện Cuồng Nguyệt căn bản cũng không có ý định cùng nàng giao hoan, chẳng qua chỉ là lấy tay giúp nàng giải quyết dục vọng. Bất quá, kỷ xảo của nàng thật tốt.

Ha ha, Cuồng Nguyệt ta thành công xuất sư rồi! Nhìn bộ dáng say mê dục tiên dục tử của Hàm Yên, Cuồng Nguyệt biết mình đã qua ải!

Một tân dâm tặc Cuồng Nguyệt sắp ra đời!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.