Đọc truyện Nữ Chủ, Quản Lý Tốt Hậu Cung Của Ngươi – Chương 92: Chạm mặt Hạ Dật Phong
Sáng hôm sau.
Dùng truyền âm ngọc bài liên hệ Phan Diệp thuyết minh ý đồ của bản thân.
Dạ Tuyết nguyên vốn có ý định nói lời chào từ biệt lại không ngờ Phan Diệp không nói hai lời nhất quyết theo nàng rời đi.
Dạ Tuyết khuyên mãi không được cuối cùng đành mặc kệ mỗ nam nhân tươi cười hớn hở theo đuôi không ngừng lải nhải, thật sâu thở dài.
Đi đến căn cứ, Dạ Tuyết gặp lại Khung Khiếu.
Người đàn ông này trải qua biến động cuộc đời,càng thêm trầm ổn, nội liễm.
Nhìn thấy Dạ Tuyết, Khung Khiếu lộ ra một cái thật to cảm kích cười, mi gian lượn lờ cam cấp chiến khí, tóc mai vốn đã điểm bạc, nay được linh khí
rửa tội trở lại hắc sắc, đôi mắt thông thấu ẩn ẩn lộ ra một tia hàm hậu.
Trải qua sự chỉnh lý của Khung Khiếu cùng Khung Duệ dưới sự chỉ
đạo của nàng, Dark phiên bản cổ đại đã bước đầu hình thành, vi danh Thí
Thiên, gặp thần sát thần, gặp phật sát phật.
Về cơ bản, Thí Thiên mặc dù đã đi vào khuôn khổ nhưng trên dưới vẫn còn khá nhiều việc cần
giải quyết, cho nên đối với lần rời đi này, hắn trực tiếp tỏ vẻ nhượng
bản thân cùng nữ nhi ở lại nơi này tiếp tục công tác.
Hắn muốn
tạo ra một thế lực đủ lớn để tiểu chủ nhân thoải mái buông tay đi làm
việc bản thân mong muốn. Khung Khiếu xuất thân từ Khung gia vốn là một
đại gia tộc xuống dốc. Đến đời phụ thân của Khung Khiếu vì địa thế nghèo nàn, thiên tai liên miên, Khung gia, trực tiếp rơi xuống tầng lớp dưới
đáy xã hội.
Mặc dù vậy, trong tâm phụ thân Khung Khiếu vẫn mong mỏi có ngày trọng chấn Khung gia, cho nên dốc lòng nuôi dạy Khung Khiếu.
Chính là kiếp trước Khung Khiếu cũng không thoát lưỡi hái tử thần. Sau này
Khung Duệ cũng mất mạng, tâm nguyện phụ thân Khung Khiếu cũng tại đây
đánh dấu chấm hết.
Hiện tại Dạ Tuyết đến đây, thay đổi quỹ tích
vận mệnh Khung Khiếu, đồng thời kích phát mục tiêu của Khung Khiếu,
khiến hắn dốc lòng kiến thiết Thí Thiên.
Dạ Tuyết suy nghĩ một chút lợi hại cũng rất nhanh gật đầu.
Thứ nhất là căn cứ quả thật cần có người quản lý.
Thứ hai, đường đi khá nguy hiểm, nàng không dám chắc bản thân đủ khả năng lo cho tất cả mọi người.
Thêm vào đó…
Nàng nhưng không quên còn có một nữ chủ đang nhìn chằm chằm trụ sở Thí Thiên đâu.
Thông qua báo cáo của Khung Duệ từ sự tình nữ chủ tìm đến lần trước, Dạ Tuyết đáy mắt nổi lên một tia lạnh lùng.
Cách đây vài hôm, trụ sở Thí Thiên gặp phải công kích từ một đám hắc y nhân
không rõ lai lịch, đương trường bị Long Thiên Mị đi theo phía sau Dạ
Tuyết cấp giải quyết sạch sẽ.
Mặc dù đối phương chuẩn bị khá chu
đáo, thực cẩn thận che giấu, thân phận bài hay linh tinh ám văn huy hiệu gia tộc đều không có, nhưng vẫn không thoát được tình báo của Vạn Xuân
Lâu.
Rất nhanh kết quả liền nằm trong tay Long Thiên Mị tiến vào tầm mắt Dạ Tuyết.
Điều làm Dạ Tuyết kinh ngạc là nữ chủ thế nhưng thông đồng lên Đới gia?
Không phải có Hạ Dật Phong làm chỗ dựa sao? Hợp tác bán đan dược tại các cửa tiệm Đới gia lại là chuyện gì?
Nữ chủ thế nhưng không lăn một khối cùng nam chủ? Này nhưng là chuyện thầy tu có tóc à nha.
Phải biết quang hoàng người gặp người thích hoa gặp hoa nở của nữ chủ, nam chủ là không có cách nào từ chối được nha.
Theo tình hình hiện tại, lẽ ra nữ chủ đã sớm quen biết và cung cấp đan dược
cho Hạ Dật Phong rồi mới đúng.. đi? Dạ Tuyết khó hiểu.
Mà thôi, mặc kệ, đó là chuyện người ta, không liên quan nàng.
Dạ Tuyết lập tức gạt bỏ những suy nghĩ trong đầu lững thững bước đi trên đường.
Đột nhiên từ trên đỉnh đầu, một bóng ma phủ xuống nhượng Dạ Tuyết chú ý đến.
Nàng ngẩng đầu lên liền nhìn thấy một nam tử vận một bộ tử y đang chăm chú nhìn nàng.
Trái tim Dạ Tuyết đột nhiên không kìm chế được kinh hoàng đập trong lồng ngực, Dạ Tuyết nhíu mày.
Đây là chuyện gì?
Mà nam tử lại dùng ánh mắt nóng cháy gần như hoá thực thể ngọn lửa sôi
trào trong đáy mắt nhìn nàng, như nhìn như thế nào cũng không đủ.
Bàn tay giấu dưới vạt áo dài từng đợt run lên.
Là Tuyết nhi, là Tuyết nhi, đúng là nàng.
Trong đầu Hạ Dật Phong không ngừng gào to lên như vậy.
Hắn gần như là tham lam nhìn nàng, trời biết trong lòng hắn khi nhìn đến
nàng trên đường là cỡ nào kích động, hắn gần như vô thố đẩy đi người qua lại trên đường để đi đến gần nàng.
Thế nhưng khi đã đến gần, hắn lại do dự dừng bước, sợ hãi bản thân kinh động đến nàng.
Cho đến hiện tại, nàng gần hắn trong gang tấc, giống như hắn chỉ cần đưa
tay ra, thân ảnh nho nhỏ của nàng sẽ liền nằm gọn trong lòng hắn, ấm áp, mềm mại mà không phải là một cái xác vô hồn lạnh như băng trong kiếp
trước.
Ngược dòng thời gian, hắn, lại gặp được nàng.
Lần này, hắn sẽ không để nàng phải đau lòng dù là một chút. Hắn thầm nghĩ.
Nhưng là vì cái gì ánh mắt nàng lại xa lạ như thế kia?
Hạ Dật Phong tâm từng đợt lạnh buốt.
Phải rồi, kiếp này, nàng vẫn chưa từng gặp hắn, chưa từng ái hắn…
Hạ Dật Phong gắt gao nhìn người con gái trước mắt.
Mặc kệ nàng có hay không lần nữa ái hắn, hắn cũng sẽ không buông bỏ nàng.
Trong khi đó, Dạ Tuyết cũng âm thầm đánh giá nam tử trước mắt.
Cho đến hiện tại, trái tim nàng vẫn còn chưa bình ổn, hơn nữa dường như còn đang run rẩy khi nam nhân bước lại gần nàng.
Dạ Tuyết nhìn một lượt từ trên xuống dưới Hạ Dật Phong, trong lòng suy nghĩ.
Đây hẳn cũng là một trong những nam chủ của Vân Mộng Vũ đi, chỉ là không biết là ai.
Dạ Tuyết nheo mắt, lùi một bước, sau đó vòng qua Hạ Dật Phong đi tiếp.
Hạ Dật Phong sửng sốt, nhìn càng đi càng xa Dạ Tuyết, trong lòng hoảng hốt chưa kịp suy nghĩ đã thốt nên:
-”Tuyết nhi”