Nữ Chính, Đừng Tưởng Tôi Sợ Cô!!!

Chương 27


Đọc truyện Nữ Chính, Đừng Tưởng Tôi Sợ Cô!!! – Chương 27

Tiêu Lãm nghe xong cũng trầm ngâm một hồi, thấy cô có vẻ lo lắng liền mở miệng an ủi:

-Không sao đâu, mọi chuyện sẽ suôn sẻ thôi mà.

Âu Tử Tuyết miễn cưỡng gật đầu, hít sâu một hơi lấy lại tinh thần, sau đó mỉm cười chân thành nhìn Tiêu Lãm:

-Cảm ơn anh rất nhiều.Tạm biệt.

Dứt lời liền ba chân bốn cẳng mà chạy tới nhà Lãnh Lăng cho kịp giờ. Tiêu Lãm nhìn nụ cười của cô đến ngẩn người, ngay cả cô đi rồi cũng không phát hiện ra. Tiêu Nhân nấp ở gần đó che miệng cười khúc khích. Thế này cũng coi như là đã có tiến triển rồi.

Biệt thự Lãnh gia, Trương quản gia vẻ mặt nhiệt tình mời Âu Tử Tuyết vào nhà, lại đem trà thượng hạng ra pha đãi khách, sau đó cấp tôc gọi lão gia và phu nhân nhà mình về. Kể từ ngày thiếu gia bị ả hồ ly tinh kia mê hoặc, trở nên xem thường Âu tiểu thư, thì Âu tiểu thư cùng Âu thiếu gia liền ít sang đây hẳn đi. Lần này Âu tiểu thư sang đây, chắc chắn lão gia và phu nhân sẽ vui lắm đây.

-Âu tiểu thư, mời ngồi ở đây đợi một lát, tôi sẽ lên gọi thiếu gia xuống đây ngay.

Âu Tử Tuyết có chút không quen, ngượng ngùng sờ mũi, nói:

-Bác Trương, bác gọi Tử Tuyết được rồi, không cần gọi như vậy đâu.


Trương quản gia vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, trả lời:

-Vâng thưa Tử Tuyết tiểu thư.

Âu Tử Tuyết:

-…

Xem như cô trực tiếp cạn lời với người này luôn rồi. Thật không biết cô và chú giáo dục người làm thế nào nữa. Cô tỏ vẻ ngoan ngoãn, mỉm cười nói:

-Vậy cháu lên phòng tìm Lăng ca ca trước ạ. Bác cứ ở đây chờ nhé!

Dứt lời liền ba chân bốn cẳng phóng thẳng lên lầu. Lăng ca ca, nghe thật muốn ói. Nhưng dù sao trên danh nghĩa thì Lãnh Lăng cũng là anh họ của cô mà. Trước đây nguyên chủ cũng đều gọi hắn như vậy. Nguyên chủ một mực xem hắn như anh ruột. Đáng tiếc, hắn lại không xem nguyên chủ như em gái của mình.

Nói đến chuyện này, cô cũng từng một phen đau đầu về mối quan hệ hai nhà Âu – Lãnh khi đang đọc truyện. Mẹ của Lãnh Lăng, tức Lãnh phu nhân, chính là em gái sinh đôi của ba cô, cũng chính là cô ruột của cô. Nhưng người cô này từ nhỏ tính tình mạnh mẽ, hơn nữa cả hai sinh ra gần như cũng 1 lúc, ba cô ra đời chỉ trước vài giây, nên một mực không phục, không chịu làm em. Cuối cùng hai bên giao ước, bên nào có con trước thì sẽ được làm lớn. Kết quả, hiển nhiên là ba cô thắng. Anh hai cô ra đời trước Lãnh Lăng một năm, nhờ đó ba mới yên vị ngồi lên chức anh trai. Thế mà người cô này vẫn chưa chịu phục, đòi xếp lại vai vế con cháu theo độ tuổi, cuối cũng thì cô từ chị họ của Lãnh Lăng rớt xuống thành em họ của hắn. Đúng là đáng ghét mà!!!!

Biệt thự Lãnh gia, lúc nhỏ nguyên chủ đã đến chơi không biết bao nhiêu lần, vậy nên hiện tại cô đều nhớ rất rõ mọi vị trí trong căn nhà này. Phòng của Lãnh Lăng…hừm, là phía đằng kia rồi. Nghĩ đến giờ này chắc hắn cũng đã thức dậy, cô liền trực tiếp đẩy cửa đi vào. Ở bên trong, Lãnh Lăng đang bán khỏa thân, cả người ướt nhẹp, tay cầm chiếc khăn lau khô tóc.

Âu Tử Tuyết tròn mắt lên nhìn, khiến Lãnh Lăng xấu hổ đỏ bừng mặt, vội chộp lấy chiếc áo sơ mi bên cạnh, luống cuống mặc vào. Âu Tử Tuyết xoa xoa cằm, chép miệng một hồi, cuối cùng ném ra một câu:

-Đúng là rất đẹp, nhưng hình như vẫn còn kém Tiểu Thần Thần một chút thì phải?

Thịch! Lãnh Lăng nghe cô nói lập tức nổi khùng, bản tính sĩ diện của đàn ông bắt đầu nổi lên, hung hăng trừng cô mấy cái, hỏi:

-Tiểu Thần Thần là ai?

Hắn đối với cơ thể mình vẫn rất là tự tin, không thể nào chấp nhận lại có người có cơ thể đẹp hơn mình được. Âu Tử Tuyết nhún nhún vai, thản nhiên nói:


-Không trả lời thì tốt hơn. Dù sao hôm nay tôi cũng không phải đến đây để bàn về chuyện đó. Trở lại chủ đề chính đi, tài liệu hôm qua tôi đưa anh đọc rồi chứ? Cảm thấy thế nào?

Lãnh Lăng trực tiếp rơi vào trầm mặc, thật lâu sau mới thốt ra được một câu:

-Tôi tin.

Âu Tử Tuyết cảm thấy hơi bất ngờ vì Lãnh Lăng lại nói như vậy, nhưng rất nhanh liền cảm thấy vui vẻ, nét mặt cũng trở nên thân thiện hơn, không còn lạnh nhạt như lúc đầu. Hắc hắc, hắn tin nhanh như vậy, coi như đỡ cho cô một phen miệng lưỡi rồi. Âu Tử Tuyết cười hì hì, chớp mắt nhìn Lãnh Lăng, hỏi:

-Anh họ thân mến, vậy chúng ta có phải là nên bắt tay hợp tác để chống lại cô ta không?

Lãnh Lăng hai mắt lóe lên từng tia sắc lạnh, âm trầm nói:

-Cô ta chắc chắn phải trả giá đắt cho hành động của mình. Có điều…không cần cô giúp, tôi có thể tự làm một mình được.

Âu Tử Tuyết khóe môi hơi cong lên tạo thành nụ cười lạnh, khí chất toàn thân thoắt cái hoàn toàn thay đổi. Âu Tử Tuyết hiện tại, một thân sức quyến rũ kinh người, khuôn mặt tràn đầy tự tin, cả người tản ra sát phạt khí tức vô cùng nồng đậm. Cô lấy ra thêm một tập tài liệu nữa ném qua cho Lãnh Lăng.

-Xem đi, rồi hãy nói tiếp.

Lãnh Lăng cầm tập tài liệu lên đọc, sắc mặt chầm chậm trở nên ngưng trọng. Xem ra việc báo thù cũng không dễ như hắn đã nghĩ rồi. Âu Tử Tuyết hài lòng nhìn vẻ mặt của hắn, nói tiếp:


-Thấy thế nào? Anh họ của cô ta cũng không phải dạng vừa đâu. Đó là chưa kể tới việc nếu anh đụng tới cô ta, Hàn Thiên Dật, Nam Cung Ngạo và hai anh em nhà họ Lưu kia sẽ bỏ qua cho Lãnh gia sao?

-Vậy theo cô, chúng ta nên làm gì?

-Kế hoạch cụ thể tôi đã đề ra rồi. Tóm gọn lại chỉ có hai chữ thôi. Đó là “ly gián“. Anh thử nghĩ xem, nếu bốn tên ngu ngốc kia đều giống như anh, thấy được khuôn mặt thật của cô ta thì sẽ thế nào?

Lãnh Lăng khoé môi hơi nhếch lên. Lúc đó, chắc hẳn sẽ rất đặc sắc.

-Khi nào sẽ hành động?

-Cũng sắp rồi. Theo tin mới nhất mà tôi nhận được thì cô ta sắp ra tay với Hàn gia. Đây chính là cơ hội tốt nhất của chúng ta. Khi nào bắt đầu, tôi sẽ liên lạc với anh.

Dứt lời, Âu Tử Tuyết quay đầu đi thẳng ra ngoài. Lãnh Lăng ánh mắt phức tạp nhìn bóng dáng cô khuất dần sau cánh cửa, tâm tư nổi lên mấy phần kì lạ. Cô của hiện tại khiến hắn cảm thấy rất xa lạ. Bình thường thì hoạt bát, vui vẻ, nhưng đến lúc cần thiết lại lãnh tĩnh vô cùng. Vẻ mặt thản nhiên, lời nói nhàn nhạt, khí chất lạnh lùng, tự tin, sát phạt, quyết đoán. Dù chỉ là trong chớp mắt, nhưng hắn thực sự cảm thấy sợ. Là do trước đây cô nguỵ trang quá kĩ, không ai có thể nhìn ra, hay là một lần suýt bước qua quỷ môn quan làm cho cô thay đổi? Hoặc là từ trước đến nay, hắn vẫn chưa từng hiểu được cô?

Cố vứt những suy nghĩ lạ lùng này ra khỏi đầu, Lãnh Lăng bắt đầu lật giấy tờ ra và làm việc. Dù là trường hợp nào đi nữa, thì cũng có liên quan tới hắn sao? Lấy thái độ trước đây của hắn đối với cô, kiếp này của hai người vĩnh viễn chỉ là hai đường thẳng song song mà thôi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.