Đọc truyện Nữ Cảnh Sát Xinh Đẹp! Anh Là Gì Của Em – Chương 19: hap 19
Chương 19:
Tại phòng ông Khánh Huy:
Sau khi xem xong đoạn video vừa gửi từ phòng giám sát ông ta nhếch môi nói:
– Thì ra đây là mục đích của cô….haha….chỉ được thế này thôi Hãy chờ xem tôi tặng cô món quà gì cho lễ đính hôn CON DÂU à….haha….tiếng cười thâm độc vang cả khu phòng………
Phạm Khánh Huy cũng đã đoán trước được điều này rồi,muốn làm con dâu ông à…..hahaha….đâu có dể…..!!!
“William à……Con gái ông cũng”Không tệ lắm”Đừng trách tôi vì sao giết vợ của ông và cả con gái của ông,và cả ông nữa chính tay tôi sẽ giết ông William à,bởi gì ông đã lấy hết của tôi nên giờ tôi phải đòi lại cho bằng được….hahaha….” Phạm Khánh Huy cười như một người điên,ông ta đã bị thù hận làm che mờ mắt,đã giết bao nhiêu người vô tội và cái giá mà ông ta phải trả là……Chết thôi…..!!!
……………………………………………………….
12 giờ khuya
Nguyệt Băng đi trên hành lang,trong đầu vẫn không ngừng suy nghĩ…….
“Muốn biết được chứng cứ thì phải vào phòng an ninh,tầm hầm,…..Nhưng……camerra đặc khắp nơi,phải làm sao chứ….Nhưng mà vấn đề về sức khỏe…..không được ổn lắm…..Ruốt cuộc mình bị gì thế này…….phải làm sao để biết mình bệnh gì đây”trong lúc bộ nào đang không ngừng suy nghĩ hoạt động thì…….
-Đây-Khánh Nam lạnh lùng nói cùng lúc đó cậu đặc hộp thuốc trên bàn….hộp thuốc to bên trăm chứa khoảng 10 chai lọ nhỏ bao bộc bởi thủy tinh,cái chất trong chiếc lọ đó không màu trong suốt,ngoài hộp có ghi chữ……”disease fear dizziness”……..
Nguyệt Băng đứng bên ngoài khẽ nhíu mày khi nhìn thấy dòng chữ to đùng đấy
Đôi môi mấp máy……”disease fear dizziness”……..
-Hahaha…..rất tốt…..rất đúng hẹn….nhưng……nó mạnh hơn lúc trước chứ
-Tự hiểu-Khánh Nam lạnh lùng nói và bước đi khỏi phòng
Băng thấy vậy liền núp sang một bên,đợi Khánh Nam đi cô mới quay lại….
…………………………
Băng vẫn một mình bước đi trên hành lang,bước chân có hơi loạng choạng,thỉnh thoảng cô lại chóng mặt liên tục.
Bỗng……cái thân hình bé nhỏ ấy ngồi bệt xuống sàn nhà lạnh lẽo vào đêm khuya.
Tuy sàn nhà lạnh
NHưng bên ngoài Băng không hề lạnh
Chỉ lạnh bên trong,cơ thể mệt mỏi,Băng gần như đã kiệt sức,chẳng còn sức mà đi nữa,mệt thật sự rất mệt!
Rồi cô ngất luôn trên sàn nhà lạnh
………………………
Phòng an ninh
Trong căn phòng to lớn nhưng u ám và lạnh lẽo,một người con trai thân hình cao ráo to lớn đang ngồi nhìn chằm chằm vào máy tính,đôi chân mày khẽ nhíu lại khi nhìn thấy hành lang khu 4……có một người con gái….Mái tóc đỏ và khuôn mặt của thiên thần đang ngồi bệt xuống đất…..Trong có vẻ mệt mỏi….
Bất giác tim người con trai ấy lại nhói lên
Nhưng…..
Người con trai ấy không cảm nhận được
Có lẽ……vỏ bộc của trái tim quá kín ,quá dày nên cậu không biết được….!!!
Người con gái ấy vẫn thế,vẫn ngất và vẫn chưa tĩnh dậy…..
“Con sẽ…mất người con gái ấy mãi mãi”Lại thế nữa rồi,cái câu nói ấy lại hiện lên trong đầu cậu,đến giờ cậu vẫn chưa thể nào giải được,nó quá khó……!!!
……………………………….
Phòng 302:
Một căn phòng u ám đến lạnh lẽo,có hai chàng trai đang đứng đối diện nhau.
Một người là mái tóc xanh rêu,đôi mắt xanh lá cây bỗng ấm áp lạ thường,với chiếc áo sơ mí trắng,tai vẫn đeo chiếc phone đỏ quen thuỗ.Người kia là mái tóc màu bạch kim,đôi mắt café nhìn người đối diện với ánh mắt cũng ấm áp,trìu mến.
Đôi mắt đặc biệt ấy chắc có lẽ họ chỉ dành riêng cho người mà họ thất sự yêu thương mà thôi.
-Em vẫn khỏe chứ-Tiếng Khánh Bảo vang lên,giọng nói trầm ấm
-Em khỏe…..Anh sắp kết hôn ư?
-Ừ!Em nắm bắt thông tin nhanh hơn cả anh đấy-Anh mỉm cười nhìn cậu em trai
-Là ông ta ép anh à?
-Sao lại nghĩ thế
-Ngoài ra,chả có ai cả!
-Nếu như anh nói là anh tự nguyện thì sao
-Có chết,em cũng không tin
-Vì sao?-Khánh Bảo khó hiểu nhìn cậu
-Vì…..anh đang yêu một người
-Ừ….em đoán đúng rồi,anh đang yêu một người nhưng phải rời xa người mà anh đang yêu
-Tại sao chấp nhận?
-Vì anh yêu cô ấy!Phạm Khánh Huy ông ta chả có gì mà làm không được cả!Khánh Nam….Em cẩn thận!!
-Vâng
Nói rồi Khánh Nam ra khỏi phòng,ánh mắt của Khánh bảo vẫn theo dõi bóng lưng của cậu…..nếu như cậu biết anh không phải là anh ruột của cậu thì sao đây?Và nếu như cậu biết mẹ cậu đã chết và người đã giết là cha cậu thì sao đây?…………………..