Nông Kiều Có Phúc

Chương 15: Thiếu


Đọc truyện Nông Kiều Có Phúc – Chương 15: Thiếu

Editor: ChieuNinh_dd.

Hồ thị thấy Đại Hổ khóc chỉ Trần A Phúc, liền nhận định là Trần A Phúc bắt nạt Đại Hổ. Tức giận đến đá Trần A Phúc mấy cước, mắng: “Mày cái đồ đại ngốc tử này, đánh Đại Hổ nhà tao làm gì? Đầu óc quá hỏng, muốn đánh Đại Hổ cũng ngốc giống như mày hả?”

Bọn người Trần Nghiệp và Trần Danh cùng theo sát vào, thì chứng kiến một màn Hồ thị đá mắng Trần A Phúc.

Trần Nghiệp mắng Hồ thị: “Cái đồ đàn bà thối này, mắng A Phúc làm chi? A Phúc đầu óc không tỉnh táo, bà cũng không tỉnh táo?”

Trần Đại Bảo thấy Trần Danh đến, chạy tới kéo tay hắn lớn tiếng khóc ròng nói: “Nương con không có đánh Đại Hổ ca ca. Là A Cúc cô cô cho nương con ăn kẹo hạt thông, nương con thấy Đại Hổ ca ca muốn ăn, liền cho hắn, nào nghĩ đến hắn vừa ăn vào trong miệng một cái thì phun ra, còn khóc.”


Mọi người thấy miệng Đại Hổ đỏ bừng, vừa khóc vừa hà hơi không ngừng, lại nhìn viên kẹo bị phun ra trên mặt đất còn dính một ít bột ớt thì cũng đều hiểu. Nhất định là Trần A Cúc muốn trêu chọc ngốc tử, không nghĩ rằng lại hại Đại Hổ.

Hồ thị cũng sẽ không nghĩ như vậy, còn trừng mắt Trần A Phúc mắng: “Ngốc tử thế nào còn biết rõ Đại Hổ muốn ăn kẹo? Hừ, ngốc không đáng sợ, chỉ sợ vừa ngốc lại hư hỏng, đây chính là muốn hại chết người.”

Trần Nghiệp đỏ mặt, mắng: “Ta nói cái mụ đàn bà này, rõ ràng là A Cúc không đúng, bà mắng A Phúc làm chi?”

Trần Đại Bảo lại khóc nói: “Còn có, trước đó A Cúc cô cô lại rót cho nương con một chén nước nóng nóng hổi, nương con không uống.”

Hồ thị lại giải thích: “Nói bậy bạ gì đó hả, mày lại không uống qua, làm sao biết rõ nước kia là nóng hổi?”

Trần Đại Bảo liền không có lên tiếng, ôm chân Trần Danh nhẹ giọng khóc sụt sùi. Trong nội tâm Trần A Phúc thầm vui, con trai này là hợp tác tốt nhất, nên nói nó đều nói giúp, đến cùng chuyện gì xảy ra người khác cứ nghĩ đi, nàng là đầy mặt khờ khạo nhìn qua xà nhà ngẩn người.


Trần Danh và Vương thị nghe mà tức đến không thôi, mặc dù A Phúc không bị thua thiệt, cũng là vận khí tốt, hiện tại đầu óc nàng rõ ràng nhiều. Nếu ngốc giống như trước đây, thật trúng kế, đây chính là phải chịu tội. Vành mắt Vương thị đều hồng, đi tới kéo Trần A Phúc vào trong lòng, Trần A Lộc là đi qua kéo tỷ tỷ an ủi.

Trần Danh tức giận đến thân thể đều có chút run rẩy, nói: “Hài tử thì thế nào, đều là bảo bối trong lòng cha mẹ, làm sao không tiếc để cho người ta bắt nạt như thế. Chao ôi, là hài tử nhà ta trở ngại mắt các người, xấu đến các người. Dù sao đầu cũng đụng rồi, lễ cũng đưa rồi, chúng ta liền về nhà đi thôi.”

Trần Nghiệp vội vàng khuyên nhủ: “Nhị đệ, tình cảm huynh đệ chúng ta làm sao có thể bị đàn bà cùng hài tử trộn lẫn, đừng nóng giận.” Sau đó, lại mắng Hồ thị cùng Trần A Cúc.

Trần A Quý cũng càng không ngừng chịu nhận lỗi.

Hồ thị trầm mặt không dám lên tiếng, nhưng Trần A Cúc lại ủy khuất đến không thôi, khóc lớn lên: “Nó chỉ là một đứa ngốc, bởi vì nó cùng đứa dã hài tử kia, chúng ta bị bao nhiêu liên lụy, nhưng cha và đại ca còn giúp đỡ bọn họ mắng con…” Diendan~ChieuNinh

Trần Nghiệp nghe mà tức giận đến muốn đánh nàng, bị Trần A Lan ở một bên kiên quyết kéo Trần A Cúc đi.

Trần lão thái mặc dù không thích Trần A Phúc và Trần Đại Bảo, nhưng bà cũng biết rõ Trần A Cúc có sai trước, lão Nhị

– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.