Bạn đang đọc Nông Gia Tiểu Nương Tử – Chương 17: Bán Cá 1
“ Bán cá đây, cá mới mẻ lại mĩ vị nha, đi qua đi lại ngàn vạn lần không nên bỏ lỡ, cá này của chúng ta chính là dùng bí phương độc nhất vô nhị nuôi dưỡng, thơm ngon mĩ vị, vừa khai vị lại đẹp da, nếu bỏ lỡ muốn mua cũng không còn đâu nha.” Thanh âm thanh thuý liền hấp dấn ánh mắt của một đám người đi đường, con người đều có lòng hiếu kì, trong lúc nhất thời đúng là có không ít người vây xem.“ Tiểu cô nương bán cá, bí phương độc nhất vô nhị của nhà ngươi là thật sao?” Một bà nương mập mạp lên tiếng hỏi, mọi người đều kéo dài lỗ tai qua nghe.“ Tịnh Tỷ, người mua trở về ăn liền biết, lừa ngươi chúng ta cũng không có chỗ tốt, lần sau cũng sẽ không có người nào lại dám mua của nhà chúng ta.
Hơn nữa hôm nay là lần đầu tiên nhà chúng ta bán cá, vì muốn để mọi người biết cá nhà chúng ta tốt, cá này vốn dĩ bán 20 văn hiện tại chỉ bán 18 văn.” Diệp Hiểu Mạn nhanh chóng trả lời.Diệp Trung Căn và Diệp Vĩnh Hâm sớm đã đần ra lúc Diệp Hiểu Mạn kêu to.
Bán là một chuyện nhưng ở trên phố kêu to da mặt bọn họ vẫn thực mỏng.“ Kia cho ta một điều đi!” Bà nương nhìn hai đại nam nhân bộ giáng thành thật liền nghĩ nghĩ.
Nếu cá này tốt như vậy, lấy được sự sủng ái của Nguyệt di nương nói không chừng được thưởng càng nhiều: “ Không, cho ta hai điều.”Diệp Hiểu Mạn trong lòng vui vẻ, vội đẩy đẩy Diệp Vĩnh Hâm ở bên cạnh: “ Cha, mau cấp tỷ tỷ chọn 2 điều tươi ngon nhất đi.”“ Nga, nga.” Diệp Vĩnh Hâm lúc này mới lấy lại tinh thần, từ trong thùng bắt hai điều cá lớn dùng thuỷ thảo cột lấy rồi nói: “ Bốn cân sáu lượng”Diệp Hiểu Mạn nhanh chóng tiếp nhận cá từ tay cha đưa tới tay bà nương: “ Tỷ tỷ, cá này tổng cộng tám mươi văn.”Bà nương nghe xong tròng mắt xoay chuyển, bình thường ra ngoài lăn lộn liền cảm thấy giá này có vấn đề, nhưng xuất phát từ lòng ham muốn món lợi nhỏ lền lập tức bỏ tiền.
Tiếp nhận tiền, Diệp Hiểu Mạn tới gần bà nương nhỏ giọng nói: “ Tỷ tỷ, kia nhị văn tám tiền xem như tiểu cô nương ta cảm ơn ngươi giúp ta mở hàng, lần sau ngươi tới ta còn cho ngươi ưu đãi, nhưng ngươi không thể nói cho người khác biết nga.”Bà nương sửng sốt, nguyên lai không phải do tính tiền sai mà là: “ Hảo, tiểu cô nương ngươi thật sự rất biết làm buôn bán.”“ Ta nơi nào sẽ làm buôn bán, ta chỉ là đi theo gia gia cùng cha chơi đùa thôi, tỷ tỷ lần sau còn muốn ghé thăm quầy hàng của nhà chúng ta đó mới là buôn bán.”“ Lần sau ngươi lại cho ta ưu đãi, ta khẳng định sẽ lại tới.
Bất quá điền đề là cá này thật sự như ngươi nói.”“ Kia là đương nhiên, lần sau lại đến nga” Diệp Hiểu Mạn phất tay tạm biệt vị khách đầu tiên, đôi mắt không ngừng ở trong đám người tìm ếm vị khách nhân thứ hai, thứ ba.
Cách làm của Diệp Hiểu Mạn làm cho rất nhiều bà nương đi mua sắm động tâm, nếu cá thật sự tốt, chính mình ở giữa lại có thể thu được khấu trừ đó chính là một chuyện tốt.“ Mã chưởng quầy, người đi đem cá của tiểu cô nương kia đều mua tới.” Bên ngoài một vị công tử hai mươi mấy tuổi cùng với một lão nhân lén lút nói chuyện.
Nữ oa này có ý tứ, có chủ ý kinh thương, nếu cho nàng thời gian trưởng thành nhất định là một cái cao thủ hiếm có.“ Là, công tử.” Diệp Hiểu Mạn vừa tạm biệt vị khách hàng thứ hai liền lập tức nghênh đón vị khách hàng thứ ba, hơn nữa còn là khách hàng lớn.“ Vị đại thúc này, ngươi xác định muốn toàn bộ?” Diệp Hiểu Mạn hoài nghi chính mình nghe nhầm.“ Đúng vậy, cô nương, phiền toái ngươi cân giúp ta một chút đi.” Mã chưởng quầy khẳng định mà nói, hắn phi thường rõ ràng ánh mắt của công tử, xem ra cô nương này đã lọt vào pháp nhãn của công tử..