Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 64: Nước đường của cô, thạch tín của anh (4)


Đọc truyện Nói Yêu Em 99 Lần – Chương 64: Nước đường của cô, thạch tín của anh (4)

Tô Niệm đắp chăn cho Tống Thanh Xuân, rồi ngồi xuống ở cạnh giường, anh nhìn say đắm khuôn mặt cô lúc cô ngủ một hồi, kìm lòng không được mà giơ tay lên, hướng về phía khuôn mặt cô.

Ngón tay anh chỉ chừng còn cách hai gò má cô ước chừng còn một centimet thì đột nhiên dừng lại.

Dường như anh không dám chạm vào cô , đầu ngón tay hơi run rẩy, do dự thật lâu, mới nhẹ nhàng mà xoa mặt.

Tất cả sự lạnh lùng trên mặt của anh dường như rút đi hết, ánh mắt nhìn cô cực kỳ ôn nhu, đáy mắt tĩnh lặng một chút lại một chút chuyển sang thâm thúy, quay cuồng kỳ dị mà lại mãnh liệt đến tình cảm, giống như là viên ngọc biển sáng dưới trời sao, mang theo sự mỹ lệ rung động lòng người, gần như khó có thể phát hiện ra đau đớn.

Anh nghĩ, hiện tại chỉ có anh và cô, anh mới dám làm vậy, nhìn cô bằng tất cả yêu thương, cùng đau đớn, bi thương đến vậy.

Tống Thanh Xuân, em có biết, biết… Anh thích em nhiều như thế nào?

Đầu ngón tay Tô Niệm nhẹ nhàng mà vuốt ve làn da mềm của cô, tâm trí nhất thời, nhất thời mà hồi tưởng lại.

….


Năm anh bảy tuổi, phát hiện ra mình so với người khác không giống nhau.

Anh có thể nghe được những âm thanh mà người thường không thể nghe thấy, thế giới của anh bắt đầu lúc nào cũng xuất hiện những tiếng động lớn, tranh cãi ầm ĩ, xôn xao.

Cho dù trong đêm khuya tĩnh mịch, anh bị những tạp âm mà người thường không nghe được mà đi vào cả giấc ngủ không có cách nào ngăn cản được.

Cũng tại chính thời điểm này, anh bắt đầu biết được rằng trên thế giới này không có cái gì là hoàn toàn tốt đẹp.

Trên gác kia, đôi vợ chồng nhìn như rất mực hòa thuận, nhưng thực tế cứ về khuya lại cãi cọ nhau.

Có rất nhiều người khi gặp mặt tươi cười như bạn tốt, nhưng khi quay người lại dùng những lời ác độc mà nguyền rủa đối phương.

Đúng là về sau, khi anh tiếp cận với một ai, liền có thể biết được đáy lòng đối phương đang suy nghĩ gì, cùng lúc anh lại nghe được những gì người này nói, mới thấy những suy nghĩ từ đáy lòng mới thật là đáng sợ.


Anh tuyệt đối giữ bí mật này trong lòng…

Anh biết mẹ vừa mới nhận được lương thì bị mợ trộm mất, anh biết cậu trăm phương ngàn kế nghĩ cách muốn đuổi anh cùng mẹ khỏi nhà ông ngoại, anh còn biết bà ngoại để cho anh 50 vạn gửi ở ngân hàng…

Về sau anh còn biết những bí mật trong khu nhà mình ở…

Anh biết trong căn phòng số 2 có một người hít thuốc phiện một mình, anh biết có người ở dưới lầu một có tình ý với mẹ mình, cũng biết rằng dì Tôn đối tốt với mẹ mình nhưng sau lưng lại nói xấu về mẹ.

Hồi đấy, anh còn nhỏ tuổi, không hiểu thế nào là bảo vệ chính mình, anh đọc được những thứ này liền vạch trần toàn bộ sự thật.

Những người lớn vẫn là lợi hại hơn anh, sự việc bị anh vạch trần họ vẫn có biện pháp để che dấu, nhưng những người bị anh đọc suy nghĩ, biết rằng những gì anh nói là sự thực.

Có lẽ bọn họ cũng nghi ngờ làm sao anh có thể biết, nhưng bọn họ lo sợ cùng bài xích anh còn nhiều hơn, vì vậy mà họ nghĩ cách để anh hoàn toàn biến mất trong thế giới của họ.

Trước hết anh bị cô lập, mọi người đều nói anh là quái vật, về sau không biết ai nảy ra suy nghĩ là do anh tinh thần không bình thường, mọi người đều ủng hộ.

Áp lực dư luận là vô hình, nhưng nó có sức mạnh to lớn làm người ta sợ hãi, đến ngay cả mẹ của anh cũng bắt đầu tin như vậy, sau đó mang anh đi gặp bác sỹ, thậm chí còn cho anh ở trong bệnh viện tâm thần 3 tháng ròng.

Anh biết mẹ cho rằng anh có bệnh, vì tốt cho anh, mới nhẫn tâm để anh vào trong bệnh viện trị liệu.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.