Đọc truyện Nói Nhỏ Cho Nghe Nè, Tui Thik Cậu Thiệt Đó! – Chương 16
Haiz,mới 11h trưa thôi sao?Mama bắt mình phải đi chơi với cái tên điên kia cả ngày,giờ làm gì đây?Chẳng lẽ lại về nhà?Ko được ko được!Vậy thì lộ chết!Nhưng…lại đói rồi,thèm cơm mama nấu quá đi!-Nó “tự kỉ” ngồi độc thoại một mình.Biết bao ánh nhìn đều đang tập trung vào nó hết.Ngoài nhan sắc nổi bật đi đến đâu là hớp hồn đến đấy,độ “khùng” của nó cũng đã thu hút rất nhiều người rồi!(Hehe!)
“Ôi!Người ta nói quả ko sai,được cái này thì mất cái kia.Tội nghiệp cô ấy,đẹp mà bị dở hơi!”-Suy nghĩ chung của mọi người.(Tg:Suỵt,tất cả im đi kẻo chị ý nghe được là chết đó!*Linh Chi:Nghe gì?*Tg lúng túng:A…À kh…không có chi!)
-Thôi thì lại phải ăn ở ngoài vậy!-Kết thúc cho màn độc thoại tự nói tự hiểu,nó liền đi đến LC restaurant để giải quyết cái bụng đói.Thiệt tình,ăn nhiều như vậy mà vẫn không béo,đúng là thán phục!
-Bác ơi,tiền đây ạ!Thừa thì bác cứ giữ đi nha!-Nó lễ phép với bác tài taxi.
-Trời ơi!Cô vừa xinh lại vừa tốt bụng,tôi cảm ơn cô nhiều lắm!-Bác tài xúc động.
-Không có gì ạ!Thôi,tạm biệt bác nhé!Cháu phải đi đây!-Nó cười thân thiện.
-Vâng,cô đi thong thả ạ!Chào cô!- Bác ấy cười và vẫy tay với nó rồi điều khiển chiếc taxi quay ngược lại,đi thẳng.
Nó cũng cười nhẹ,kể mà trên đời này ai cũng thật thà như bác ấy thì có phải tốt hơn ko?Chả bù cho ai kia,vừa đáng ghét lại vừa giả bộ là coolboy,tức chết đi mà!
“Cái tên xấu xa ấy,mk ghim hắn!”-Nó nghĩ đến mà tay nắm thành quyền,nghiến răng ken két.(Tại cũng đang còn hơi tiếc cho đống đồ ở khu trung tâm thương mại.Thật là,ít khi chị ý tiếc của như vậy.Thế nhưng cứ có gì liên quan đến anh Khánh Sơn là máu khùng lại nổi lên.Bó tay!)
Chưa đến 15s sau,sự tức giận lại dập tắt.
Lẽ thường,cô nàng bắt đầu vui vẻ trở lại bước vào trong.Chả biết nói chi luôn!Tâm trạng quay vù như chong chóng!
-Xin kính chào cô chủ!-Cả tốp nhân viên cúi đầu trang trọng trước nó.(Ko làm vậy chả lẽ muốn mất việc? Chị ý là thiên kim tiểu thư của nhà hàng này nói riêng và tập đoàn Nguyễn Thị nói chung đó!)
– Ừ.-Nó đáp lại,câu từ ngắn gọn rồi ngồi ngay vào bàn sang trọng nhất.(Chị này lại đổi trạng thái nữa à?)
-Thưa cô chủ,thực đơn đây ạ!- Ông quản lí lễ phép đưa cái bản thực đơn bằng hai tay cho nó.
Nó nhận lấy và mở ra,ko quá lâu để chọn món.
-Món này,món này…bla…bla…món này nữa!-Nó chỉ tay lia lịa khiến ông quản lí nhìn theo mà mỏi mắt muốn chết.
-Vâng.-Nói rồi ông ta lui xuống.Nó ngồi ở đó ngắm cảnh thành phố nhộn nhịp qua khung cửa sổ.Khoảng 15″ sau(Nhanh dữ!)đồ ăn đã được bày ra trước mắt nó.Chính tay ông quản lí đã mang lên.Trước khi đi,ông ta không quên nói 1 câu quen thuộc vs nó như nhữg khách hàng khác:
-Chúc cô chủ ăn ngon miệng!
-Ừ.-Nó vẫn trả lời ngắn gọn mà đầy đủ.- À nè,chuyện tôi đến đây ăn một mik cả ngày hôm nay cấm nói cho pama tôi nghe chưa?Nếu họ biết một chút gì thì ông biết hậu quả rồi đấy!-Nó nói thêm và chèn thêm câu cảnh báo.
-Dạ tôi đã biết rồi ạ!-Sau đó,ông ta lại lui đi.Giờ đây,nó đã có thể ung dung ngồi hưởng thụ rồi!(Tg:Ănhưởng thụ?*Linh Chi:Ừ,có 3 kiểu hưởng thụ:1.Chơi;2.Ăn;3.Ngủ.Cô em ko biết à?*Dạ chị nói em mới biết.M.lần chị toàn gọi con tg này là chú em,hôm nay mới gọi cô em,khớp với giới tính thật.Hic,em xúc động quá!)
Đang ăn uống thoải mái.Bỗng,chiếc ghế đối diện nó xuất hiện “người ngoài hành tinh”!
-Em ngồi dùng bữa với chị được chứ?Sẽ trả tiền.-Một cậu nhóc chừng 7-8 tuổi vô cùng “xinh troai” từ đâu chạy đến ngồi trước mặt nó làm nó…đơ!Trời ơi!Hai cái má bánh đúc kìa,nhìn mà muốn cắn quá đi!(Lại liên quan đến ăn!)Còn nữa,đã dễ thương lại còn làm bộ “ngầu” nữa chứ!Hihi!Chị mày kết nhóc rồi đó nhoa!(Vậy anh Khánh Sơn thì bỏ đâu?)
Nó cứ ngẩn ngẩn ngơ ngơ ngắm nhìn vẻ đáng yêu của cậu nhóc,ngoài mặt vẫn ko thể hiện cảm xúc,mọi hoạt động như dừng lại làm cậu nhóc tưởng mik có vấn đề gì.
-Mặt em dính nhọ sao?À,hay chị chưa thấy tiền nên ko chịu?Đây,5 cái thẻ hẳn hoi luôn nhá!Các cô gái khác muốn được em quan tâm nhưng đâu thể?Tại chị xinh đẹp và đặc biệt nên em mới cho ngoại lệ đấy!-Vừa nói cậu nhóc vừa lôi từ túi ra 5 cái thẻ ATM khoe khoe trước mặt nó.(Cái loại nịnh bợ,thik phô bày mà!)
Rồi nó sực tỉnh.Ái chà!Mới tí tuổi đầu mà đc cấp thẻ rồi cơ à?Mãi năm 13t nó mới đc đó.
-Hm…Suy nghĩ đã!-Dù trong lòng đang giơ tay đồng ý nhưng ngoài miệng,nó vẫn cứ cố chẳng mấy quan tâm.
-Suy nghĩ gì nữa?Đồng ý nha!-Cậu nhóc nũng nịu.
Trước vẻ đáng yêu ấy,nó ko chịu nổi nữa mà bật cười,gật đầu rằng:”Yes!”
-Yeah,cuối cùng cũng đc ăn cơm với ng đẹp rồi!Thik quá!!!!!(Mê gái!)-Thấy sự sung sướng của cậu nhóc kia,nó lại bật cười một lần nữa.Cả nhà hàng càng đc 1 phen ngẩn ngơ.
-Em ăn nhé!
– Ừ!-Nó gật đầu.Cậu nhóc đó vui sướng dùng dao dĩa cắt thức ăn chuyên nghiệp.
-Chị tên gì?Học lớp mấy?Sống ở đâu?Cho em số điện thoại.-Cậu nhóc vừa ăn vừa nói vừa lấy iphone ra sẵn sàng.Các boy trong nhà hàng cũng lấy điện thoại ra sẵn sàng.
-Tên đầy đủ của chị là Nguyễn Nhật Linh Chi,17t.Còn 2 cái kia để sau nha!Vậy em thì sao?-Nó nói.Cậu nhóc tiếc hiện ra rõ mặt nhưng cũng ko thể ép nó đc.
-Thôi,cũng ok rồi.Em tên Thái Ngọc Minh,8t,chất,thik ăn sôcôla và thik chị.-Cậu nhóc giới thiệu.Thật ng lớn và dẻo miệng:Thik chị!
Nó cười tươi rồi đưa tay xoa đầu cậu nhóc.Cậu nhóc cũng cười rất dễ thương nhưng chợt đông cứng lại.Nó thấy thế liền hỏi:
-Em bị sao vậy?
Cậu nhóc ngập ngừng:
-Em…
Tự nhiên nó cảm thấy nóng cháy cả sống lưng.Tất cả là vì….
-THÁI NGỌC MINH,EM DÁM CHẠY TRỐN VÀ TRỘM THẺ CỦA ANH Ư?!!!!!!!-Một ngọn núi lửa khổng lồ phun trào.Cậu nhóc điêu luyện bịt tai từ trước.Nó giật mình quay về phía sau.Hả?Khuôn mặt ấy…
Một anh chàng rất rất đẹp trai,chỉ xếp sau mình hắn đang ở phía sau nó.Anh ta có vẻ đang rất nổi giận và ko để ý đến cú sock của nó.Hình như…anh trai cậu nhóc kia thì phải!
– Ối ối,em xin lỗi mà!Tha cho em đi anh hai “vĩ đại” ơi!!!-Cậu nhóc xin lỗi ríu rít khi bị anh chàng kia véo tai.Vẻ mặt mếu máo ấy của cậu sao mà yêu thế cơ chứ!(Yêu cái con khỉ!*Các bạn thông cảm,con tg này bị dị ứng vs cậu nhóc kia!*)
-Ko tha thứ gì hết!Đây là lần thứ N của mày rồi nhóc ạ!!!
-Nhưng…-Cậu nhóc định phản kháng.Tuy nhiên,chẳng biết nói gì.
-Thằng em tôi nghịch quá,thành thật xin…Linh Chi?!!!!-Anh chàng ấy định xin lỗi nó vì thằng em “tiểu quỷ” đã làm phiền.Nhưng quay lại,thấy khuôn mặt quen thuộc đang cực kì ngạc nhiên thì thốt lên đầy bất ngờ như một bản năng.
Cậu nhóc vẫn khổ sở van xin ông anh trai “iu quý” đang véo lấy tai mk rất đau dù đang bị đứng hình cùng chị gái “xinh đẹp” kia.Chuyện gì xảy ra thế nhỉ?Hãy đón đọc chap tiếp nhé!Cho biết ý kiến ở dưới đi nào!Thôi,tạm biệt các bạn nha!Bái bai!!!
#Conan Edogawa