Nơi Nào Có Nắng Ấm

Chương 45: Anh có đi cũng sẽ đưa em đi cùng,anh sẽ không bỏ em !


Đọc truyện Nơi Nào Có Nắng Ấm – Chương 45: Anh có đi cũng sẽ đưa em đi cùng,anh sẽ không bỏ em !

-[ Meo : Trước khi vào truyện muốn nói cái này với bạn đọc,cả nhà dành vài giây đọc nhé ^^ Từ giờ truyện mình sẽ không viết tiếng anh và dịch tiếng việt phía dưới như mấy chap đầu nữa.Như thế mất thời gian mà lại dài dòng đánh mỏi tay.Mà nói thẳng là tiếng anh của mình cũng chẳng tốt mấy,viết ra rất dễ sai.Tiếng anh sai một từ cũng thành hỏng mà.Thế nên những đoạn đối thoại nào trước kia viết tiếng anh giờ mình sẽ viết luôn tiếng việt cho nhanh Biểu tượng cảm xúc tongue chúc cả nhà đọc truyện vui vẻ và tiếp tục ủng hộ truyện của mình nha :p ]- Còn một phút năm mươi giây… 

Kevil lúc này đã biến mất khỏi tầm mắt cô…Trước mặt Mie chỉ còn lại khoảng không trống rỗng mịt mù…. 

Sắp hết rồi…còn chưa đến hai phút nữa là cuộc sống của cô sẽ kết thúc.Mie cười nhẹ đau khổ,cả đầu hơi cúi xuống. 

Sau này,nếu cô không còn trên thế giới nữa,cô vẫn sẽ chúc cho Abi thật hạnh phúc bên người khác,An Hương cũng sẽ được sống cùng bác ruột thật tốt… 

Chợt tiếng ai đó đạp mạnh chân vào cánh cửa vang lên khiến Mie giật mình ngước lên.Bóng dáng quen thuộc cao ngạo ngày nào hôm này trở nên hoảng hốt vội vã tới chỗ Mie.

 – Abi ? Anh làm gì ở đây ? 

Abi không quan tâm tới câu hỏi ấy.Vừa thấy cô đã vội vội vàng vàng xem Mie có bị thương ở đâu hay không.

– Em không sao chứ ? 

– Em không sao… – Trong lòng cô có thoáng qua sự vui mừng,chẳng phải anh đang lo chuyện công ty sao ? Bây giờ sao lại có thể đứng đây lo lắng quan tâm cô như vậy ? Nhưng nghĩ tới quả bom vẫn vang ” bíp bíp ” bên tai,Mie sợ anh vì cô mà sẽ bị ảnh hưởng,liền thay vào gương mặt khó chịu – Anh ở đây làm gì ? Anh mau đi đi… 

– Anh có đi cũng sẽ đưa em đi cùng,anh sẽ không bỏ em .Chẳng phải chúng ta đã thề sẽ mãi ở bên nhau sao ? 

Abi nói nhanh gọn,sau đó quay đầu sang nhìn quả bom đặt gần đó. 

– Mau cởi trói đi ! – Anh ra lệnh cho một tên thuộc hạ đi theo. 

Tên thuộc hạ gật đầu trả lời rồi vòng ra sau lưng cô tìm cách cởi trói. 

Biết anh đã nói gì nhất định sẽ không thay đổi quyết định,nhưng Mie vẫn cương quyết. 


– Anh không cần quan tâm đến em,mau đi đi ! Đi thật xa chỗ này…- Chỉ còn một phút ba mươi giây. 

Abi không trả lời,dồn hết sức vào cố gắng cùng tên thuộc hạ gỡ nút thắt ở dây thừng.Vì khi nãy Mie đã cố gắng cắt được một ít nên nút thắt cũng lỏng ra nên Abi cởi rất nhanh chóng.Nhưng còn đống dây trói quanh eo cô với ghế thì hơi khó.Tuy có sức của 2 người đàn ông khỏe mạnh nhưng do buộc lằng nhằng nên rất khó cởi 

– Abi ! – Cô chua xót gọi tên anh – Anh đi đi ! Bom sắp nổ rồi.Nếu anh vì em mà xảy ra chuyện,em có chết cũng ôm sự ân hận đi theo.Anh hãy mau rời khỏi đây,thế giới này còn rất nhiều người cần anh..Anh đừng vì em mà….

 – Em đừng nói nữa – Abi quát lớn cắt ngang lời cô,giọng lạnh như băng.Anh không muốn nghe cô nói thêm bất cứ những lời nào bi đát như vậy.Anh và cô đều phải sống,đều phải cùng nhau hưởng thụ tuần trăng mật,đều phải cùng nhau thực hiện hôn nhân vợ chồng,cùng nhau sinh những đứa con đáng yêu…. 

Mie tất nhiên sợ hãi không nói thêm gì,chỉ có thể ngồi im nhắm mắt cho nước mắt chảy xuống. 

– Chết tiệt…- Abi thầm chửi rủa tên khốn nào lại đi thắt chặt nút thắt như vậy chứ. Tên thuộc hạ đứng cạnh nghe được sự tức giận từ Abi cũng sợ mà run lên . 

Abi nhìn ngó xung quanh tìm thứ gì đó để cắt dây.Đôi mắt nhạy bén màu xanh khói đặc trưng của Mỹ dừng lại trên con dao con đang sõng soài nằm dưới đất gần đó.Nhanh như cắt anh chạy tới nhặt con dao lên rồi dùng nó cắt dây.Tên thuộc hạ hiểu chuyện đứng sang một bên giữ dây cho anh cắt. 

– Abi… – Mie nhíu chặt mi tâm lại,lẩm bẩm gọi tên anh lần nữa . Nếu nhỡ quả bom phát nổ trước khi anh cởi được giây trói,vậy chẳng phải vì cô mà hai người sẽ chết theo sao? 

Chỉ còn lại 1 phút thôi…thời gian đang ngắn lại dần đi rồi,vậy mà Abi vẫn chưa thể cắt dây trói.Dây thừng to như vậy,con dao lại chỉ bằng một ngón trỏ… 

Phải loay hoay một lúc Abi mới cắt được dây.Nhìn lại đồng hồ nhỏ trên bom chỉ còn lại 17 giây,anh không nói gì đã kéo tay Mie chạy nhanh ra ngoài.Đương nhiên tên thuộc hạ cũng theo ra. Bước chân của cả ba người đang dồn lại chạy nhanh nhất có thể,nhưng Mie do đã kiệt sức từ đêm qua ,máu trong người lại chưa kịp lưu thông nên cả người ngã quỵ xuống.Hai chân đều đã tê cứng lại. 

– Em làm sao vậy ? 

– Em không đi nổi nữa rồi . Anh mau đi một mình ra ngoài,em sẽ ở lại ! – Mie nói,cô cố gắng giãy gụa khỏi vòng tay anh. 

– Để tôi cõng phu nhân ? – Tên thuộc hạ trung thành lên tiếng. 


Abi không nói gì,cũng hiểu chân cô thật sự không thể chạy tiếp được,mặc kệ sự chống cự của Mie liền bế xốc cô lên. Vừa ra khỏi xưởng cũng là lúc tiếng nổ lớn vang lên… 

” BÙMMMMM…”

 Quả bom hẹn sẵn đúng giờ phát nổ,sau đó là những tiếng ầm ầm vang lên.Cả mặt đất đều rung chuyển,đến con kiến cũng phải nghiêng người. 

– Tổng giám đốc,phu nhân …hai người cẩn thận ! – Tiếng thuộc hạ vang lớn lên,nhưng cả hai người kia đều đã ngã áp xuống đất. 

Khói bụi mịt mù,các tầng trên trong xưởng đều thi nhau sụp xuống.Mọi thứ đều bị quả bom kia làm cho tan thành mảnh vụ.Những mảnh vụn nhỏ từ các bức tường bắn ra,cả bầu trời xanh tươi đều bị cát bụi lan tỏa cả một vùng trời. 

Lúc này cảnh sát mới tới.Người dân quanh đó vì nghe tiếng nổ lớn phát ra cũng vây quanh dòm ngó. 

Một lúc sau…cát bụi từ từ tản ra lắng xuống đất,bóng dáng Mie và Abi mới từ từ xuất hiện trong đám nổ.May mắn là cả ba người đều bị thương gì nặng,chỉ sứt sát vài chỗ do ngã mạnh xuống đất. 

Người của Abi lúc này cũng xuất hiện,nhanh chóng tới đỡ cả ba người kia dậy.Cả người từ trên xuống dưới đều một màu trắng bụi bặm.

 Mie vừa đứng được dậy đã hoa cả hai mắt,đầu óc choáng váng.Lại thêm cơ thể đã mệt mỏi kiệt sức,nghiêng người rồi ngất đi.Cũng may có người kịp đỡ lấy cô. 

Abi còn chưa kịp xem vết thương trên người anh,thấy Mie vậy vội hốt hoảng đỡ lấy cô từ tay thuộc hạ kia không ngừng gọi lớn tên cô,nhưng Mie lúc này đã vô thức chìm vào giấc ngủ…. 

– Mau đưa cô ấy tới chỗ xe cứu thương ! – Abi sai lớn.Cả mặt mày đều hiện rõ sự lo lắng quan tâm.Đó cũng là lần đầu tiên những tên thuộc hạ thấy Abi hốt hoảng lo lắng cho người khác như vậy dù đã đi theo anh suốt bao năm nay.

 Abi nhìn Mie đã được y tá cẩn thận chuyện lên xe cứu thương liền sai người đi theo bảo vệ cô. Sau khi xe cứu thương đã đi khuất,Abi mới trở lại vẻ lạnh lùng như trước.Đứng sau anh là thuộc hạ Robjj và vài người nữa. 


– Tại sao bây giờ mới xuất hiện ? – Abi cau mày nói.Anh nhớ tới lúc mình vừa xuống máy bay đặt chân trên đất Male đã vội vàng sai Kalo lái xe đưa anh tới chỗ cô.Anh cũng nhớ rất rõ lúc ở thành phố K đã cẩn thận căn dặn đám thuộc hạ của mình âm thầm ở quanh khu xưởng quan sát chờ anh tới.Nhưng nếu có Kevil có động tĩnh gì làm ảnh hương đến cô thì phải lập tức xông vào bắt Kevil và bảo vệ Mie.Nhưng thật không ngờ lúc anh tới lại chẳng thấy tên nào ở xung quanh cả.Cũng may anh và Kalo nhanh tay nhanh chân kịp thời vào cứu Mie ra. 

– Dạ…thật ra..thật ra trước đó chúng tôi thấy tên Kevil đó bất ngờ bỏ chạy khỏi tòa nhà nên mới vội vàng đuổi theo…cũng đã sai người ở lại bảo vệ phu nhân tổng giám đốc nhưng …nhưng lúc quay lại thì không thấy hắn đâu, ngược lại tòa nhà còn phát nổ….- Một tên vừa nói vừa run. 

Abi quay ngại lại,hai mắt anh hơi nheo lại nghi ngờ.Đám thuộc hạ sợ hãi liền rụt cả người lại. 

– Còn tên Kevil đó ? Đã bắt được hắn chưa ? 

– Dạ rồi thưa ông…tôi sợ đám cảnh sát biết chúng ta bắt được hắn sẽ đòi đưa hắn về sở cảnh sát tra khảo nên đã mang hắn giấu ở một nơi.Nhưng ông yên tâm ! Ở đó có người canh chừng nghiêm ngặt,hắn sẽ không có đường trốn thoát. 

Abi không nói gì,chỉ gật nhẹ đầu. 

– Bây giờ tất cả hãy đến chỗ Kevil đó canh chừng hắn,lát tôi sẽ đến.Riêng Robjj về khách sạn với tôi. – Abi ra lệnh,sau đó quay người tiến thẳng tới chỗ oto của anh.

 ************

 Khách sạn LOB…. 

Robjj yên lặng ngồi trên ghế sofa trong phòng.Đầu óc suy nghĩ không biết Abi đang muốn làm gì mình mà lại sai người đứng ngoài canh chừng để Robjj không thể bỏ đi ? Tiếng nước trong phòng tắm xối xả,một lúc lâu sau mới ngưng lại.Abi mặc quần áo chỉnh tề bước ra.Anh đứng dựa người vào tường,khoanh tay nhìn bộ dạng lo lắng của Robjj.

– Tại sao cậu làm như vậy ? – Anh bất ngờ lên tiếng.

Robjj giật bắn mình ngước lên nhìn anh.

– Tôi…tôi không hiểu ông nói gì ??..-Hắn cố giữ bình tĩnh hỏi ngược lại.

Abi cong môi cười.Vài giọt nước còn vương trên tóc anh lăn trượt xuống mặt tạo nên vẻ quyến rũ mê người.

– Chẳng phải cậu chính là người đứng sau việc rút tiền công ty sao ? Hơn nữa cậu cũng chính là người Kevil sai làm gián điệp bên cạnh tôi để quan sát hành động của tôi trong việc lần này.Việc các nhà tài trợ bất ngờ đòi rút cổ phần khỏi công ty cũng là do cậu đi thuyết phục họ làm vậy để gây cản trở cho tôi ? Khi nãy ở hiện trường vụ nổ,người của tôi nói đã sai người ở lại bảo vệ Mie nhưng khi quay lại lại không thấy đâu.Không phải cũng là do cậu âm thầm ” thủ tiêu ” người kia để đẩy Mie vào con đường chết rồi chứ ?

Bị nói trúng tim đen,Robjj trợn tròn mắt há hốc mồm.Nói ngắt quãng không thành câu :


– Tổng…tổng…giám..m….đốc………ông….đang nói gì….vậy ?

– Trả lời đi,tại sao cậu làm như vậy ? Tại sao cậu phản bội tôi ? Tôi làm gì sai với cậu ? – Abi xõa hai tay xuống,nắm chặt lại thành nắm đấm.Tức giận quát.

– Tổng giám đốc…. – Robjj sợ hãi ra khỏi ghế sofa quỳ xuống trước mặt anh – Tôi xin lỗi….tôi không có lựa chọn…Kevil,hắn ép tôi phải làm vậy…nếu không con gái duy nhất của tôi sẽ bị giết…tôi xin lỗi ông,tổng giám đốc….tôi xin lỗi !

Abi nhìn hắn tội nghiệp quỳ dưới chân khóc lóc van xin,cũng không lỡ trách tội hắn thêm ( từ hồi gặp Mie anh đã hiền lành hơn rồi ).Hắn cũng chỉ là bất đắc dĩ bị Kevil điều khiển…

– Đi đi ! – Abi nhẹ giọng,xoay người đi tới phía cửa ban công nhìn ngắm biển.

– Dạ ? – Robjj nhất thời không hiểu.

– Anh đi đi,trước khi tôi thay đổi ý định.Tôi sẽ tha cho anh,vậy nên đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa !

– Cảm ơn tổng giám đốc….cảm ơn ông…! – Robjj cuống quýt cảm ơn,sau đó nhanh chóng rời đi.

Abi đứng nhìn ngắm biển,đôi mắt vẫn sâu xa đầy cảm xúc rối bời.

Một thuộc hạ đứng ngoài vẫn chưa dám cho Robjj đi,liền vào hỏi ý anh trước.

– Cho hắn đi !

– Vâng !

Lúc tên thuộc hạ định đi ra ngoài,Abi lại nói tiếp.

– Chuẩn bị xe đi,tôi tới bệnh viện ! – Tất nhiên là để thăm Mie rồi ^^

-[ Meo : Chap hôm nay cố thức khuya đăng dài hơn cho cả nhà coi như bù hai hôm chưa đăng ^^ Cả nhà ngủ ngon


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.