Nỗi Lòng Hoa Tầm Gửi

Chương 67


Đọc truyện Nỗi Lòng Hoa Tầm Gửi – Chương 67

Edit: Mẫu Tử Song Linh

Trong lúc đang ăn bữa khuya, Khương Trì đi gọi điện thoại, chờ anh nói chuyện xong trở về, mọi người cũng đã ăn no rồi. Khương Trì liền đi thanh toán. Sau khi mấy người bạn cùng phòng được nhìn tận mắt người bạn trai trong truyền thuyết đó, hiểu chuyện mà chuẩn bị rời đi.

Trước khi đi, Thang Viên vẫn không quên nói: “Bạn trai của Tô Đường, cậu yên tâm, sau này chúng tớ nhất định sẽ giúp cô ấy cản đào hoa.”

Khoé môi Khương Trì khẽ cong lên: “Cảm ơn.”

“Không cần cám ơn, không cần cám ơn.” Thang Viên nghe lời câu cảm ơn này, cảm thấy thụ sủng nhược kinh. Sau một bữa ăn khuya, cô cùng Tô Tiểu Tiểu hoàn toàn phản bội, ném Quý Tử Khiêm ra sau đầu, đồng lòng đứng về phía Khương Trì.

Có thể thấy, Khương Trì rất quan tâm đến Tô Đường, cho nên vừa rồi Thang Viên nói sẽ giúp Tô Đường cản đào hoa chỉ là thăm dò, ai ngờ, câu này lại gãi đúng chỗ ngứa của Khương Trì, cho nên mới có câu cảm ơn kia.

Thang Viên và Tô Tiểu Tiểu cẩn thận từng bước rời đi, ba người bao gồm cả Hứa Ngưng Đông dần bình tĩnh, dù sao gương mặt này của Khương Trì, học sinh cấp 3 đều không lạ gì, sẽ không giống hai người bọn họ, nhìn thấy nụ cười của Khương Trì, suýt chút nữa đã luống cuống. Nhưng mà Hứa Ngưng Đông nhìn cảnh Khương Trì và Tô Đường ở bên nhau, ngược lại có chút ngoài ý muốn. Cô không nghĩ tới, hai người họ ở bên nhau sẽ như thế này, chỉ đơn giản là nhìn nhau, cũng vô cùng ngọt ngào. Cô vẫn cho rằng, Khương Trì mạnh mẽ cùng Tô Đường mềm yếu, Tô Đường hẳn là bị Khương Trì áp chế. Nhưng hoá ra, lại không phải như vậy.


Mà thái độ của Khương Trì với Tô Đường, đã hoàn toàn phá vỡ hình tượng Khương Trì trong lòng cô. Cô chưa từng nghĩ đến, có một ngày, Khương Trì sẽ dịu dàng chờ đợi một người như thế. Hoá ra thích một người, sẽ thay đổi lớn như vậy sao?

Hứa Ngưng Đông đột nhiên như đang nghĩ ngợi điều gì.

Sau khi ba người bạn cùng phòng rời đi, Tô Đường tiến lên, khoác tay Khương Trì, không nhịn được hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?” Cô vẫn luôn để ý vẻ mặt không mấy vui vẻ của Khương Trì sau khi nói chuyện điện thoại xong. Khương Trì nghĩ đến những lời Lăng Lan nói trong điện thoại, không nhịn được cau mày. Đột nhiên làm hai người phụ nữ mang thai, một người còn là Địch Lộ, không trách được Lăng Lan lại quăng hết nhắc nhở của anh ra sau đầu, bởi vì hiện tại anh ta còn không mang nổi mình ốc, còn có thể làm gì đây?

Lăng Lan và Địch Lộ, không biết khi nào họ lại ở chung.

Khương Trì nhíu mày: “Chuyện tình cảm của Lăng Lan xảy ra chút vấn đề.” Nếu cả Lăng Lan và Địch Lộ đều không nói chuyện này cho Tô Đường, chắc hẳn là bọn họ không muốn cô biết rõ, Khương Trì cũng chỉ nói qua loa. Chuyện tình cảm, để tự hai người họ giải quyết đi.

Tô Đường gật đầu, trước nay Lăng Lan đều rất phong lưu. Nhưng trước khi hẹn hò anh ta cũng sẽ nói với bạn gái tính cách của mình, cũng nói rõ đến với nhau là nếu cảm thấy đối phương không phù hợp nữa thì liền chia tay. Tô Đường không quan tâm đến phương diện tình cảm của Lăng Lan lắm, rất nhiên cũng không hỏi nhiều. Nhưng đúng lúc này, cô cảm nhận được một ánh mắt nóng rực, giống như đã quan sát bọn họ một lúc lâu vậy, cô vô thức quay đầu nhìn, chỉ thấy một cô gái vô cùng xinh đẹp đứng cách đó không xa, hẳn là con lai, ngũ quan thâm thuý, làn da trắng nõn, đôi mắt không mang màu đen thuần mà ánh lên màu lam. Dáng người cao gầy, khí chất xuất chúng. Lúc này, cô ta đang dùng ánh mắt vô cùng phức tạp mà nhìn bọn họ.

Phát hiện ánh mắt của Tô Đường, cô ta khẽ cong môi, nở nụ cười không rõ ý tứ với cô.

Tô Đường nhìn thấy nụ cười quỷ quyệt này, chẳng hiểu sao tim đập mạnh một cái.

Lúc này, bên cạnh cô gái có một người đi đến, người này vừa đi còn vừa lớn tiếng nhắc nhở: “Tôi hỏi cô đến đây làm gì hả? Ngày mai còn phải đi thử vai đấy! Có lấy được vai diễn này hay không là vấn đề lớn. Ngược lại cô còn tâm tư đến đây xem người khác ăn thịt nướng?”

Cô gái kia không nói được gì liền xoay người rời đi, người kia vẫn còn không chịu, tiếp tục lải nhải: “Lời thoại đã nhớ kỹ chưa? Đêm nay ngủ sớm một chút, ngày mai tuyệt đối không thể đến trễ. Nếu cô không lấy được vai diễn này, chúng ta sẽ phải uống gió Tây Bắc để sống đấy, cô có nghe thấy không hả?”

“Có nghe.”


Hai người dần đi xa, âm thanh nói chuyện cũng không nghe được.

Ở trong quán đồ nướng, ngoại trừ Khương Trì và Tô Đường, còn có vài vị khách quen, họ nhìn thấy một màn vừa nãy, nhịn không được bàn tán: “Vừa rồi là sinh viên của Bắc Ảnh sao? Lớn lên thật xinh đẹp.”

“Chậc, có bề ngoài xinh đẹp thì có lợi gì chứ?”

“Cũng đúng, chắc gì đã bằng một minh tinh tuyến 18.”

“Thế còn người kia là người đại diện của cô ấy sao? Chậc chậc, tính tình xem ra không tốt lắm.”

“Dù sao cô ta có thể nổi danh hay không vẫn là vấn đề đấy.”

Nói xong, mấy người bọn họ như ngầm hiểu gì đó, nhìn nhau cười cười.

Tô Đường chỉ cảm thấy tim đập nhanh, lòng bàn tay cũng bắt đầu đổ mồ hôi, Khương Trì rất nhanh đã phát hiện ra cô bất thường: “Bánh Bao, sao vậy?”


Tô Đường lắc đầu, cắn môi dưới, cô gái vừa rồi, thật khiến cô không thể quên được: “Cô gái vừa nãy…”

Khương Trì nhướng mày: “Em biết cô ta?”

Tô Đường hốt hoảng ngẩng đầu, nhìn Khương Trì: “Không, em không biết. Anh có quen không?”

Dáng vẻ của cô gái vừa nãy như thế nào Khương Trì cũng chẳng để ý, đối với anh cũng chỉ là một người qua đường mà thôi, cơ bản không thèm để trong lòng, nhưng mà mắt vẫn hơi đảo, trong trí nhớ của anh không có người này, anh thuận miệng nói: “Không biết, chắc là minh tinh nào đó thôi.”

Khương Trì thấy Tô Đường rất để ý cô gái kia, cười khẽ: “Yên tâm, trong lòng anh, không ai có thể so sánh với em.”

Tô Đường nhẹ giọng ừ một tiếng, không giải thích gì thêm. Ngày nghỉ của Khương Trì không có nhiều, mất một ngày để đến đây, ngày thứ hai đã phải đi rồi. Cô không muốn lãng phí thời gian ít ỏi hai người ở bên nhau cho người khác.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.