Đọc truyện Nơi Đây Anh Chờ Em – Chương 97: Trăng mật ngọt ngào
Lúc này Sở Tâm Nhi và Hạ Minh đang trên máy bay đi đến Na Uy để hưởng tuần trăng mật, Sở Tâm Nhi dựa đầu vào vai anh yên lặng ngủ.
Hạ Minh gọi tiếp viên hàng không cầm đến một chiếc chăn mỏng dịu dàng đắp lên người Sở Tâm Nhi, anh nhìn đôi môi hồng nhuận của cô cuối cùng không kìm được cúi người xuống đặt lên môi cô một nụ hôn.
Sở Tâm Nhi hồn nhiên liếm môi mà không hay biết người bên cạnh đang khổ sở thế nào trong việc đè nén dục vọng. Anh cầm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô đặt bên người lên dịu dàng đan năm ngón tay của mình vào, trên tay cô là chiếc nhẫn cưới tinh xảo mặt trên của chiếc nhẫn là một viên kim cương màu hồng sáng lấp lánh.
Đến nơi Sở Tâm Nhi mới không tình nguyện thức dậy, cô dụi mắt khoác tay Hạ Minh đi ra khỏi đại sảnh sân bay.
Ngồi taxi 30″ mới đến khách sạn Hạ Minh cất hành lý rồi chuẩn bị nước nóng cho Sở Tâm Nhi
“Anh mở nước rồi, em mau vào tắm đi”.
Sở Tâm Nhi khẽ “vâng” một tiếng rồi đi vào nhà tắm, hơn 20″ sau cô từ phòng tắm đi ra thấy Hạ Minh đang ngồi trên sofa xem phim cô liền đi tới ôm lấy anh từ phía sau khẽ nói
“Chúng ta thật sự kết hôn rồi. Tiểu Minh Minh, em rất hạnh phúc”.
Hạ Minh bế cô ngồi lên đùi mình, anh hít lấy mùi sữa tắm trên người cô dịu dàng nói “Anh sẽ làm cho em hạnh phúc hơn nữa”.
Nhìn thấy vẻ mặt đầy yêu chiều của anh Sở Tâm Nhi mới đánh bạo nói ra suy nghĩ bấy lâu nay của mình
“Tiểu Minh Minh, chúng ta sinh em bé đi”.
Hạ Minh không ngờ cô sẽ nói như vậy, anh ngạc nhiên một hồi mới lấy lại vẻ bình tĩnh xoa đầu cô “Không vội, chúng ta còn trẻ mà”.
Trước khi kết hôn hai người đã đi gặp bác sĩ, tình trạng của Sở Tâm Nhi cũng không phải là tệ nhất. Bác sĩ điều trị có nói sau lần sảy thai trước, cổ tử cung của cô đã bị tổn thương mỏng hơn so với những người khác. Cô vẫn có thể có thai nhưng theo thời gian thai nhi lớn dần thì sẽ đè ép nên tử cung nhiều hơn vì vậy rất dễ dẫn đến tình trạng sảy thai hoặc chết lưu, bác sĩ khuyên cô điều trị một thời gian rồi hãy quyết định mang thai.
Nhìn thấy vẻ buồn bã trong mắt cô Hạ Minh liền cảm thấy đau lòng, anh ôm cô vào lòng thỏa thuận
“Đợi một thời gian nữa khi cơ thể em khỏe hơn chúng ta mới tính đến chuyện này, được không? Bây giờ chúng ta đã đến đây rồi, không phải nên thoải mái vui chơi sao?”
Sở Tâm Nhi nghe anh nói vậy mới gật đầu đồng ý. Hai người ăn trưa xong liền đi ra khỏi khách sạn đến những nơi đẹp nhất của đất nước này. Sở Tâm Nhi và Hạ Minh ngồi xe lửa đi đến vịnh Flam, một trong những nơi đẹp nhất Nauy.
Khoảng thời gian đẹp nhất ở đất nước này là từ tháng năm đến tháng chín. Sở Tâm Nhi đứng trước cảnh đẹp nơi đây thích thú reo lên
“Thật đẹp, những ngôi làng nhỏ nhắn, những con sông màu xanh ngọc…nơi đây là tiên cảnh sao?”
Hạ Minh ôm lấy eo cô đi về phía ngôi làng, Sở Tâm Nhi đội một chiếc mũ rộng vành màu trắng xinh đẹp khoe sắc dưới ánh nắng vàng càng khiến Hạ Minh say đắm. Anh nhìn vào gương mặt tươi cười vui vẻ của cô gật đầu
“Đúng là rất đẹp”.
Ngôi làng tuyệt đẹp ẩn chứa những mái nhà be bé nấp mình sau ngọn đồi xanh biếc. Những ngôi làng này rất ít dân cư, mọi sinh hoạt hàng ngày diễn ra một cách êm dịu như tách biệt ra với những ồn ào, tấp nập bên ngoài. Hai người đi dạo quanh những ngôi làng đến tối mịt mới trở về khách sạn.
Nằm trên chiếc giường mềm mại, Sở Tâm Nhi thỏa mãn buông một câu “Thật thoải mái, em không muốn trở về nữa”.
Tiếng cười trầm thấp của Hạ Minh vang lên trên đỉnh đầu, cô ngẩng lên ra vẻ tinh quái nói
“Cười gì chứ? Anh có tin em sẽ ăn thịt anh không?”
“Anh rất mong chờ em đến ăn thịt anh”.
Hạ Minh nhắm mắt lại bày ra bộ dạng cá nằm trên thớt khiến Sở Tâm Nhi cười khúc khích.
Lúc này cô như một nữ vương ham mê chinh phục mọi thứ ngồi trên người Hạ Minh, bàn tay nhỏ nhắn lột chiếc áo ngắn tay của anh ra vuốt ve cơ ngực săn chắc của anh “Thật cứng”.
“Còn có thứ cứng hơn nữa”.
Hạ Minh cầm tay cô đặt lên người anh em đã sớm ngẩng cao đầu của mình. Hai má Sở Tâm Nhi đỏ bừng nhưng lại không bỏ cuộc tiếp tục cởi khóa quần của Hạ Minh.
Đến lúc đối mặt với thứ cứng rắn đó của anh mặt cô đã đỏ tận mang tai rồi, Hạ Minh không nỡ thấy cô như vậy liền xoay người biến bị động thành chủ động nằm trên cô.
Anh đặt nụ hôn lên môi cô rồi dần dần đi xuống dưới đến bụng cô liền dừng lại. Nhìn gương mặt kiều diễm của cô anh càng thêm hài lòng cuối cùng động thân nhanh chóng lấp đầy cô “A…”
Cả căn phòng đều nhuốm màu dục vọng, những tiếng rên rỉ đầy ngượng ngùng của người phụ nữ cùng với hơi thở nặng nhọc của người đàn ông rất lâu mới dừng lại.
Sau cơn kích tình Sở Tâm Nhi mệt đến thở không ra hơi nằm yên trên giường, Hạ Minh ngồi dậy lau sạch sẽ cho cô rồi mới nằm xuống ôm Sở Tâm Nhi chìm vào giấc ngủ.
—–
Miêu tả cảnh ở Nauy chỉ là 1/10 so với sự thật mong các bạn thông cảm nhé