Nộ Xà Triền Quân

Chương 17


Đọc truyện Nộ Xà Triền Quân – Chương 17

Trong động không thể phân biệt ngày đêm chỉ có thể mượn ánh mặt trời rọi vào phán đoán thời gian, Quân Bất Phàm trong lúc mơ màng chỉ biết xà yêu chưa một khắc rời khỏi hắn, ngày đêm không ngừng buông thả.

Giờ phút này, hắn mới tiết qua một lần vô lực gục trên người y, trong hậu huyệt còn ngậm lấy xà căn, làn da trong suốt như ngọc vốn đầy rẫy vết thương hiện tại lại như một tấm tơ lụa thượng đẳng không chút tỳ vết.

Thậm chí vết thương trước ngực cũng khép lại như lúc bắt đầu, chỉ là tiểu hoàn xà màu băng lam vô cùng chướng mắt vẫn còn nằm trên đầu nhũ, nếu hắn còn sức đã sớm lấy xuống đập thành từng mảnh nhỏ.

“Quân Bất Phàm, ngươi nên cảm tạ ta, ngươi nhìn trên người mình xem một vết thương nhỏ cũng không còn.” Lấy ra tiểu hoàn xà phát tán tia yêu khí màu xanh, khuôn mặt lười nhác nói.

Tình dục tạm thời được thỏa mãn, hơn nữa Quân Bất Phàm không đối chọi y, tâm trạng tốt hơn nhiều trong đầu có suy nghĩ muốn nói chuyện cùng Quân Bất Phàm .

Không chỉ thỏa mãn thân thể mập hợp, y còn muốn biết thêm nhiều chuyện liên quan tới Quân Bất Phàm, tỷ như hắn đã thành thân chưa, có con cái hay không, không như tộc ngân hoàn xà bọn họ con nối dòng ít, đến giờ chỉ có y và đệ đệ vẫn tiêu diêu trên đời.

“Có thể cho tôi ngồi dậy không.” Không ngó ngàng tới y, hắn nhìn xuống mặt đất, muốn để mình còn chút mặt mũi.

“Có thể, một mình ngươi dậy đi, ta không ngăn ngươi.” Đưa tay ra sau gối đầu, nhắm mắt giả vờ ngủ say.


“Ừ. . . . . .” Thấy xà yêu không ngăn cản, hắn cắn chặt răng, giơ lên hai đùi yếu ớt vô lực, thong thả bò dậy.

Mới nhích lên bắp chân đã mềm nhũn ngã mạnh trở lại, hắn lập tức cảm giác được xà căn bên trong thân thể biến hóa, sợ hãi trừng lớn đôi mắt.

Không phải lại muốn chứ? Nếu còn tiếp tục chỉ sợ hắn còn chưa chạy ra khỏi đây đã bị xà yêu làm đến chết. . . . . .

“Không nghĩ ngươi lại biết dụ dỗ người thế.”Mắt phượng yêu dị trong nháy mắt hé mở, trong mắt tất cả đều là bóng hắn.

“Ta không có. . . . . .” Hắn lên tiếng phủ nhận, còn muốn bò dậy lại phát hiện hậu huyệt cắn chặt xà căn không buông.

Hắn xoay qua … suy nghĩ muốn bản thân tĩnh táo, nhưng đối phương nhanh tay ôm lấy mặt hắn, không cho phép hắn di động nửa phần, cho đến trong miệng hắn tràn ra tiếng rên rỉ, mới hài lòng buông tay.

Hắn căn bản không cách nào kháng cự khoái cảm ăn mòn, chỉ cảm thấy thân thể cùng đầu tê dại hỗn loạn.


“Như vậy còn nói không có?” Không ngừng trên đùa hắn, đưa tay thăm dò chỗ kết hợp, xấu xa đè trướng to lấp đầy cửa vào hậu huyệt.

“Mau dừng tay ──” Hắn thở hổn hển xúc động hét lớn, thân thể tự động dao động.

Thấy hắn đã thế này còn luôn miệng bảo không nên, y có chút nổi giận, mặc kệ hắn chỉ biết y rất muốn hắn còn hắn phải nhẫn nại chịu đựng.

Y nhất định chinh phục triệt để tên tộc người cố chấp này!

Đem xà căn thô to ra, lật qua thân thể hắn, để hắn đeo lấy mình, tay thuận theo bờ eo dẻo dai sờ soạn xuống phía dưới, mạnh mẽ tách ra hai chân hắn lộ ra cửa huyệt nửa mở nửa khép, mỵ thịt hồng phấn thu vào đáy mắt.

“Ngươi muốn làm gì!” Hét ầm lên, hắn gian nan quay đi…, lại chỉ nhìn thấy mái tóc đen của xà yêu.

“Bắt đầu từ bây giờ, trừ phi ngươi lên tiếng nói muốn, không thì ta sẽ không động.” Ngồi thiền giống như lão tăng, xếp đầu gối ngồi thẳng, hai tay ôm chặt vòng eo Quân Bất Phàm .

Quân Bất Phàm đáng thương chỉ có thể mở rộng hai đùi, dùng hết cách cũng không thoát khỏi, thắt lưng sắp muốn gãy một chút cảm giác cũng không có.

Dường như phát hiện hắn không thích, bèn đưa tay xoa nắn eo hắn, hắn nhất thời cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều. . . . . .


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.