Đọc truyện Nịnh Thần Lăng Tiêu – Chương 16Quyển 1 –
“Đây là trang sức của Lãm Thúy Hiên?” Thái tử phi cầm lấy trâm cài tóc ngọc sai trơn bóng màu trắng làm bằng ngọc được điêu khắc thành hình hoa Bách Hợp, đóa hoa đơn bạc văn lộ rõ ràng, hoa tâm trong suốt, nhiều điểm kim châu, nhìn xa tựa như đóa hoa Bách Hợp thật sự vậy.
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com -*Trâm cài Ngọc Sai.(hình ảnh theo tính chất minh họa)
Thái tử phi yêu thích không buông tay, thở dài: “Chẳng trách nhiều người thích như vậy, quả nhiên tinh xảo vô cùng.”
“Trĩ nha đầu đi Lãm Thúy Hiên chọn cho Di mẫu, đi hết toàn bộ cửa hàng chỉ có cái này xứng với Di mẫu.” Lăng Tiêu nở nụ cười nói: “Chất nhi nhìn cũng thấy tốt lắm.”
Hôm nay Thái tử phi tâm trạng vui vẻ, tuyên Lăng Y Lăng Trĩ cùng con dâu Kinh Ngọc vào trong cung. Lăng Tiêu liền cố ý đi Lãm Thúy Hiên chọn trâm cài tóc ngọc sai quý giá thay Lăng Trĩ đền đáp, việc hôn nhân của Lăng Trĩ Lăng Tiêu cần phải nhờ vào Thái tử phi hỗ trợ.
Thái tử phi mỉm cười nhìn Lăng Trĩ liếc mắt một cái, sau đó lấy trâm ngọc sai cài lên mái tóc dài đen mượt. Trên đầu chỉ cài cái trâm ngọc sai mà trông rất sinh động như có một đóa hoa Bách Hợp nở rộ trên tóc, vô cùng xinh đẹp thoát tục.
Thái tử phi soi kính nhìn trái phải, Lăng Trĩ lại cười nói: “Thật là đẹp mắt, rất xứng đôi với xiêm y hôm nay của Di mẫu mặc.”
Thái tử phi hôm nay vận một bộ xiêm y màu trắng nạm vàng, đường viền bách hoa, kết hợp với trâm ngọc sai quả thực tương xứng. Nàng nguyên bản tuổi cũng đã già nhưng ăn mặc kết hợp như vậy lại thấy trẻ hơn vài tuổi.
Thái tử phi cười, nắm tay Lăng Trĩ nói: “Không phải trâm ngọc sai xứng với xiêm y, mà là xiêm y xứng với Ngọc Sai! Hảo hài tử, đã làm khó con có tâm.”
“Trĩ nha đầu ngày thường rất keo kiệt, vậy mà khi mua trâm ngọc sai này lại còn thưởng cho chưởng quầy của Lãm Thúy Hiên, không cho người làm thêm loại ngọc sai này nữa, sợ có nương nương nào đó cùng người mang trang sức giống nhau.”
Kinh Ngọc thú vị cười: “Kỳ thật điền ngọc lớn trắng nõn như vậy, khó có được để làm cái thứ hai đâu”
Thái tử phi nghe vậy càng thích, lập tức ban không ít phần thưởng quí giá cho Lăng Trĩ. Trong điện hoà thuận vui vẻ, chỉ có Lăng Y nửa vời đi theo có lệ.
Nguyên bản lần này trong cung cho người tới không chỉ là tuyên Lăng Trĩ đi, mà tuyên nàng cùng chị dâu Kinh Ngọc tiến cung. Lăng Y vẫn đứng ngồi không yên, tuyên các nàng vào cung hôm nay là ngày hai tháng hai, là ngày tết Long Sĩ Đầu. Lăng Y biết Thái tử phi khẳng định không phải chỉ tuyên gọi các nàng, chắc là cũng sẽ tuyên thêm các phu nhân thái thái danh tiếng khác trong kinh thành. Lăng Y tuổi lớn dần, đối với hôn sự cũng thực để bụng, trong nhà phụ thân không làm chủ được, Hạ Di nương càng không thể trông chờ, Đại ca cùng tẩu tử không thể trông cậy vào. Lăng Y gần đây đối với hôn sự của mình sau này luôn lo lắng.
Qua hôn sự của Lăng Hiên làm cho Lăng Y thấy rõ sự thật, cái gì là tôn ti khác biệt, cái gì là cao thấp khác nhau. Lăng Hiên lúc thành thân rất hao tâm tổn trí tìm nương tử. Mà hiện tại trong Hoàng thành các thái thái đối Lăng Tiêu rất coi trọng, toàn bộ có thể nhìn ra.
Lăng Y hoàn toàn đồng ý với Hạ Lan, nàng thầm nghĩ đến gia gia Lăng Hầu gia bất công. Vì cái gì cho Đại ca thành thân với thứ nử gia thế thấp kém? Về sau này mình lúc đó chẳng phải cũng là giống Đại ca sao?
Lăng Y hoàn toàn không nghĩ mình và Lăng Hiên thân phận và năng lực thấp kém, lại còn đối với Lăng Hầu gia oán giận. Càng làm cho nàng chịu không nổi chính là Đại ca hiện giờ hoàn toàn tiếp nhận hiện trạng, cùng tẩu tử hai người ngọt ngào ân ái, đúng là không giống như trước như luôn giúp đỡ mình và Di nương!
Lăng Y đối Lăng Hiên đã muốn hết hy vọng. Hôn sự của mình Đại ca nhất định là không thể giúp gì, Nhị ca Lăng Tiêu… Lăng Y lại càng không dám trông cậy vào, nàng còn sợ Lăng Tiêu sẽ ngáng chân nàng nữa!
Lăng Y không nghĩ giống Lăng Hiên như vậy, tùy tiện mà thành thân với những người gia thế bình thường không xứng đáng. Lăng Y biết mình về sau nhân sinh phải dựa vào chính mình thay đổi, làm cho nàng từ người bình thường, về sau trở thành người có thể diện?
Lăng Y tuy rằng không có năng lực gì, nhưng nàng là thực có tâm kế. Nàng tìm cách theo Lăng Trĩ đi ra ngoài, nàng mọi sự đều muốn cùng Lăng Trĩ một chỗ. Cho nên lần này Thái tử phi tuyên các nàng đến nàng vẫn là thực vui sướng, cố ý ăn diện trang điểm một phen. Trông chờ để lại ấn tượng tốt đẹp cho các gia gia, thái thái quyền quý hy vọng sẽ có thể được làm mai cho một nhà quyền thế.
Lăng Y nghĩ mình tính toán rất kỹ lưỡng, tâm tình càng thêm vui vẻ.
Thái tử phi cười nói: “Hôm nay gọi các con đến là muốn nói trong Anh điện vừa lúc hoa Mai nở, ta thỉnh mấy nhà cáo mệnh phu nhân đến, chúng ta cùng nhau thưởng Mai.”
Nói xong nhìn Lăng Tiêu liếc mắt một cái: “Ca ca con nghe nói các con tiến cung cũng muốn tới thăm một chút, hắn không có tiện cùng chúng ta hàn huyên, ta cho hắn đến sớm một chút, để các con huynh muội trò chuyện.”
“Ca ca được nghĩ phép mới vừa hồi cung, cũng không có nhiều điều muốn nói đâu.” Lăng Trĩ xinh đẹp cười: “Sợ là cũng muốn đi nhìn hoa Mai thôi, Di mẫu thưởng cho ca ca một hai đóa coi như xong.” Nghe nói xong Thái tử phi lại cười rộ lên.
Đang nói chuyện bên ngoài cung nữ Lai Phúc tiến vào nói: “Nương nương, Đại Hoàng tôn đến thỉnh an.”
“Cho người vào đi, đều là chí thân, không cần ra vẻ giữ lễ tiết.” Thái tử phi ảm đạm cười quay đầu nhìn phía Kinh Ngọc, Kinh Ngọc biết ý, theo một cung nữ đi đến sau bức bình phong thêu mẫu đơn.
Lăng Tiêu trong lòng chấn động, nhưng vẫn không nói điều gì, hơi hơi cúi thấp đầu.
Chử Dịch Cẩn đi nhanh tiến vào, cùng Thái tử phi thỉnh an sau đó cười: “Hai vị biểu muội cũng ở đây? Đều an hảo?”
Lăng Y, Lăng Trĩ một câu phúc thân đáp ứng. Lăng Trĩ như cũ vuốt cằm không thèm nhắc lại, ngược lại Lăng Y sửng sốt một chút, cõi lòng đầy tâm sự gục đầu xuống.
Thái tử phi quay đầu nhìn Lăng Trĩ cười nói: “Đây là Đại biểu ca, lần trước tiến cung tới cũng không gặp, chỉ nhìn thấy hai Hoàng đệ của hắn.” Nói xong lại hỏi Chử Dịch Cẩn nói mấy câu, Chử Dịch Cẩn đáp, cười: “Nghe nói hôm nay mẫu thân ở Anh điện ngắm hoa, nhi tử bên kia đã chuẩn bị tốt đường đột xin mẫu thân có thể qua bên đó ngắm hoa”
“Được rồi, ta đi qua đó cùng các muội muội của ngươi nói chuyện tâm tình.” Thái tử phi đứng dậy, quay đầu nhìn Lăng Tiêu cười nói: “Cùng Đại ca con học đi, giúp ta chỉ điểm Phong Nhi cùng Diễm Nhi. Hôm qua Thái tử khảo bọn họ công khóa, hai tiểu tử đó thiếu chút nữa đã bị đánh.”
Lăng Tiêu cười đáp ứng đi theo Chử Dịch Cẩn cùng nhau lui ra.
Lăng Tiêu từ lúc ngọc bị vỡ cũng không có chính thức cùng Chử Dịch Cẩn nói chuyện nhiều, lúc này cũng không muốn để ý đến hắn, chậm rãi đi theo Chử Dịch Cẩn vẻ mặt không muốn trao đổi. Chử Dịch Cẩn quay đầu hòa nhã nói: “Đã sớm nghe nói Lăng Hầu gia có biểu muội tốt lắm, hôm nay vừa thấy quả nhiên không tồi.”
Hắn muốn làm muội phu tốt của mình! Lăng Tiêu trong lòng thầm mắng, quả nhiên mình đoán đúng, Chử Dịch Cẩn hôm nay cố tình chọn thời gian này mà đến.
“Đại Hoàng tôn quá khen.” Lăng Tiêu đáp ứng, cũng không cố tình tra xét để ý lời nói của Chử Dịch Cẩn, nhưng trong lòng âm thầm cảnh giác. Vốn đang nghĩ muốn giữ Lăng Trĩ ở nhà thêm vài năm xem ra là giữ lại không được, người này so với loại mặt người dạ thú gì đó cũng không khác biệt.
Chử Dịch Cẩn dừng bước lại, xoay đầu thật sâu nhìn Lăng Tiêu liếc mắt một cái, tháng năm này là thời điểm Chử Dịch Cẩn sẽ cử hành quan lễ, đến lúc đó vào triều, ra cung, kiến phủ… Đại hôn.
Chử Dịch Cẩn rất có hứng thú nhìn Lăng Tiêu, thản nhiên nói: “Ta biết Hoàng gia gia cùng phụ vương tìm cho ta một nương tử, không biết là khuê nữ nhà ai, nếu…”
“Vô luận là khuê tú nhà ai cũng đều là tốt cả.” Lăng Tiêu đánh gãy hắn, thản nhiên nói: “Đại hoàng tôn nếu không biết thì nên an tâm chờ đợi, từ xưa quan hệ thông gia là tuân cha mẹ chi mệnh, lời của mai mối. Hoàng tôn ngay cả thông minh hơn người đại khái việc này cũng không làm chủ được.”
Chử Dịch Cẩn bị Lăng Tiêu làm nghẹn nói không ra lời, xoay người tiếp tục đi phía trước đi.
Lăng Tiêu hơi hơi khơi mào đuôi lông mày, không kiêu ngạo không siểm nịnh tiếp tục đi theo. Muốn kết hôn với Lăng Trĩ? Mơ đi! Lăng Tiêu thật sự không biết vị Vương tử Hoàng tôn này khi nào thì có thể bình thường một chút.
Hoàng thượng cùng Thái tử cũng còn khoẻ mạnh, hắn hiện tại liền dám trong điện Thái tử phi chèn ép mua chuộc người, đó không phải là điều Hoàng tôn nên có. Hắn ta thật cũng rất bệnh hoạn rồi.
Chử Dịch Cẩn từ lâu nay luôn được Thái tử, Thái tử phi yêu thích. Nếu không có thay đổi lớn về sau đăng đại bảo tất nhiên là hắn, như vậy vị trí đương nhiên là chắc chắn. Như vậy mà không có cảm giác an toàn, đây là thiếu tự tin đi?
Lăng Tiêu trong lòng quay cuồng vô số lời ác độc nguyền rủa, sắc mặt bất động. Kỳ thật hắn cũng không phải thực lo lắng, hắn khẳng định hôn sự của Chử Dịch Cẩn tất nhiên sẽ phải định. Còn ba tháng nữa mới đại hôn, hiện bây giờ còn không biết với người nào, tất cả đều do ý trời. Điểm ấy Chử Dịch Cẩn tất nhiên cũng biết, đã vậy còn làm cao. Lăng Tiêu cười nhạo hắn, miệng cọp gan thỏ điển hình.
Bất quá điều này cũng làm Lăng Tiêu biết trước động tĩnh, vẫn là trước vì Lăng Trĩ tính toán gả đi, chung quy giữ lại không được.
Tại Hối Tin viện Lăng Tiêu không yên lòng âm thầm tính toán.
—
Chử Dịch Phong lơ đãng nhấc đầu bút chậm rì rì viết chữ múa bút thành văn. Trước đây mấy ngày, Thái tử phê các Hoàng tôn việc học kém, thấy Chử Dịch Phong việc học so với Chử Dịch Diễm mới nhập học không lâu đều kém hơn, tức giận thiếu chút nữa động thước. May mắn là Thái tử phi ngăn lại, nhưng vẫn phạt y mỗi ngày viết hai mươi chử lớn.
Lăng Tiêu nhìn Chử Dịch Phong nơi án thư viết chữ to thở dài.
“Bạch mù này đó tiết đào tiên hoàng tùng mặc”
Lăng Tiêu thấy phu tử ngủ gật, nhẹ nhàng đứng lên đi đến phía sau Chử Dịch Phong, nhẹ giọng nói: “Hoàng tôn viết chậm một chút đi, đệ vội vã viết ra bốn mươi chử lớn nhưng nếu không có tiến bộ thì Thái tử vẫn không hài lòng”
“Vậy sao?” Chử Dịch Phong vừa rồi tập trung chìm đắm vào trong từng chữ viết trên giấy, nghe thấy tiếng của Lăng Tiêu xoay đầu lại, trên khuôn mặt trắng nõn nhỏ nhắn còn dính hai điểm mực nước.
Lăng Tiêu nhịn không được cười khẽ, nhỏ giọng nói: “Thần là nói Hoàng tôn vẫn là viết chậm một chút đi, như vậy khi viết ra chữ đẹp hơn, Thái tử thấy sẽ không phát giận.”
“A.” Chử Dịch Phong kịp phản ứng sau có chút đỏ mặt. Lăng Tiêu sợ phu tử nghe thấy, nói chuyện thanh âm rất nhẹ, gương mặt tinh xảo cách Chử Dịch Phong rất gần, âm thanh Lăng Tiêu dễ nghe chậm rãi bên tai Chử Dịch Phong, nháy mắt đốt đỏ vành tai mỏng manh.
Lăng Tiêu thấy Chử Dịch Phong bộ dáng khốn quẫn trong lòng lại thấy vui vẻ, trong bụng lại không có ý nghĩ sâu sa gì, đơn giản đứng ở phía sau Chử Dịch Phong cúi người, nhẹ nhàng ôm y vào trong ngực, tay phải thon dài nhẹ nhàng cầm tay Chử Dịch Phong, tiến đến bên tai Chử Dịch Phong nhẹ giọng nói: “Hoàng tôn phải chú ý khi viết, cấu tạo nét vẽ đều có quy luật, mỗi một cái bút họa đều có nhập bút, đi bút, thu bút gồm ba quá trình, này là ‘Nhập bút’ …”
Lăng Tiêu một bên nhẹ giọng giải thích, một bên giúp đỡ Chử Dịch Phong cầm tay chậm rãi viết xuống một chữ to, cứ như vậy viết xong rồi cười: “Đã tốt một chút, Hoàng tôn dụng tâm đi.”
“Ân, ta…” Chử Dịch Phong mặt đỏ hồng, y cùng Lăng Tiêu hiện tại tư thế ái muội, cứ như vậy nắm tay y, lại nhẹ giọng nói chuyện, giống như là ái nhân thân mật nói chuyện thầm kín. Chử Dịch Phong trong lòng niệm vài câu tĩnh tâm, nguyền rủa mình nuốt nước miếng, lắp ba nói, “Ân, ta đã biết.”
Lăng Tiêu cảm giác buổi sáng ở chỗ Thái tử phi bị Chử Dịch Cẩn làm tức giận đã vơi bớt phần nào, tâm tình tốt hơn, đứng lên hòa nhã nói: “Hoàng tôn không cần quá mau, từ từ sẽ đến tất nhiên là sẽ thành công.”
Chử Dịch Phong nột nột đáp lời, nhìn Lăng Tiêu trở lại chỗ ngồi của mình, trong lòng vừa là khẩn trương lại vừa thích