Ninh Hân Nghiên, Em Phải Về Bên Cạnh Tôi

Chương 25: Vedette biến mất


Đọc truyện Ninh Hân Nghiên, Em Phải Về Bên Cạnh Tôi – Chương 25: Vedette biến mất

Thời gian trôi qua, thấm thoát tháng sau đã đến. Mọi công tác chuẩn bị cho sự ra mắt của hai bộ sưu tập đã hoàn thành, sẵn sàng chờ đến giờ G.

Trung tâm hội nghị Diamond…

Trung tâm hội nghị Diamond là nơi mà Paradise chọn để tổ chức buổi ra mắt hai bộ sưu tập vào chiều tối ngày hôm nay. Đây là một trung tâm hội nghị lớn, nhiều cuộc họp báo cũng như show thời trang đã được tổ chức ở đây. Sân khấu và ghế ngồi đã được chuẩn bị cẩn thận, âm thanh ánh sáng đã được điều chỉnh ổn định. Trên sân khấu lúc này đang có các cô người mẫu tổng duyệt lần cuối.

Hôm nay Ninh Hân Nghiên mặc một chiếc váy màu đỏ rượu bệt vai, mái tóc uốn xoăn nhẹ bồng bềnh, cô đang đeo bộ trang sức do chính mình thiết kế lấy ý tưởng từ hoa hồng- nữ hoàng của các loại hoa. Bên cạnh là Vưu Thục Ly cũng xinh đẹp không kém. Bộ váy màu xanh navy với họa tiết ren nhỏ kết hợp với mái tóc búi cao, vừa tạo nên sự quyến rũ nhất định vừa mang theo sự thanh lịch, quý phái. Cả hai đang tập trung xem xét các công việc cuối cùng trước giờ G. Vưu Thục Ly cầm trên tay bản kế hoạch cho buổi ra mắt, cẩn thận giám sát từng khâu một, không để bất kì sai sót nào xảy ra. Còn Ninh Hân Nghiên vào hậu trường, thận trọng kiểm tra lại các bộ trang sức mà DNJ vừa mang đến. Cũng chính tay cô sẽ đeo lên cho các cô người mẫu. Nhìn các bộ trang sức quý phái cùng lấp lánh kia, cô nở nụ cười, mong rằng mọi việc sẽ thuận lợi, suông sẻ.

Giờ G đã đến…

Các hàng ghế quan khách dần được lấp đầy. Paradise và DNJ là những thương hiệu nổi tiếng và uy tín thế nên khách quý đến đây ngày hôm nay đều không phải tầm thường, đều có máu mặt trong giới kinh doanh và thời trang. Bên cạnh đó còn có nhiều nhà thiết kế người nước ngoài cũng dành thời gian đến để trao đổi kinh nghiệm, xa hơn nữa là những cơ hội hợp tác trong tương lai.


Vưu Thục Ly và Ninh Hân Nghiên đứng trong sảnh tiếp đón khách quý, dù mệt mỏi cả ngày nhưng nụ cười vẫn nở trên môi. Chút chút Vưu Thục Ly lại nhìn vào bên trong, hôm nay số lượng khách đến có vẻ đông hơn so với kế hoạch ban đầu, cô phải để ý thật kĩ để nhanh chóng sắp xếp thêm chỗ ngồi, không để họ phải chờ lâu.

“Hai em uống nước đi.”

Tề Huy từ trong đi ra, trên tay là hai chai nước suối, lần lượt đưa cho Ninh Hân Nghiên và Vưu Thục Ly. Tề Huy nhướn người về phía trước, đưa mắt qua cánh cửa lớn rồi lắc đầu nhìn hai người.

“Khách có vẻ rất đông, hai em định đứng đây đón tiếp mãi sao? Sao không để bộ phận tiếp tân làm việc này?”, nhìn lượng khách này nếu Ninh Hân Nghiên và Vưu Thục Ly tiếp đón mãi chắc sẽ kiệt sức trước khi show diễn ra mất.

“Tụi em muốn tự mình chào đón để bày tỏ sự trân trọng và cảm ơn ấy mà. Dù sao đây cũng là lần đầu ra mắt bộ sưu tập đầu tiên của tụi em.”, Ninh Hân Nghiên không tỏ vẻ gì là mệt mỏi cả, thậm chí còn rất phấn khởi.

“Được rồi, hai em vào trong đi. Chuẩn bị bắt đầu rồi, hai em không muốn xem thành quả của mình sao?”, Tề Huy dịu dàng cười, đưa mắt hướng về phía sân khấu đang chuẩn bị lên đèn.


“Tụi em vào ngay.”, Vưu Thục Ly gật đầu.

Căn phòng lớn từ từ hạ đèn, phút chốc trở nên đen tối. Nhưng rồi một ánh đèn màu vàng xuất hiện, hướng về phía MC của show diễn, di chuyển theo từng bước đi của anh trên sâu khấu hình chữ T.

“Kính chào các vị khách quý, đại diện hai bên thương hiệu Paradise và DNJ. Tôi là Vinh Minh Hiên rất hân hạnh khi được đảm nhận vị trí MC trong buổi ra mắt hai bộ sưu tập mới ngày hôm nay.”

Vinh Minh Hiên gởi lời chào đến mọi người, câu nói vừa dứt cả căn phòng vang lên tiếng vỗ tay giòn giã.

“”Nostalgic Autumn” là bộ sưu tập mới nhất của Paradise lấy ý tưởng từ mùa thu- mùa của những hoài niệm, của những ký ức đẹp đẽ. Dựa trên cảm hứng ấy, các nhà thiết kế của Paradise đã cho ra đời các bộ váy dạ hội vừa mang vẻ đẹp lộng lẫy vừa không thiếu đi sự luyến tiếc, hoài niệm về một quá khứ đẹp đẽ. Bên cạnh đó còn kết hợp với bộ sưu tập trang sức “Back In Time” đến từ DNJ tạo nên một sức hút mạnh mẽ, sự hoàn hảo đến lạ kỳ. Và bây giờ, phần trình diễn xin được phép bắt đầu.”

Vừa dứt lời giới thiệu, một cô mẫu từ trong cánh gà, tự tin sải bước trên sàn catwalk đi ra. Từng bước đi uyển chuyển đến những lần pause dáng đều toát lên được cái hồn của bộ váy mà nhà thiết kế muốn gửi gắm đến người xem. Ninh Hân Nghiên và Vưu Thục Ly ngồi ở hàng ghế khán giả, không giấu được sự xúc động, cả hai đều đưa tay lên lau đi những giọt nước mắt hạnh phúc. Cuối cùng thì sự cố gắng, nỗ lực suốt thời gian qua đã gặt được kết quả đầy ngọt ngào. Lần đầu tiên tên bộ sưu tập được sướng tên trước mọi người, không những thế còn được sánh vai cùng thương hiệu nổi tiếng là Paradise, đó là điều cả hai đều không nghĩ đến. Từng bộ trang sức mà họ thiết kế kết hợp với bộ váy dạ hội tạo nên một tác phẩm tuyệt vời, quan khách ngồi ở dưới vỗ tay không ngớt. Cả Vưu Thục Ly và Ninh Hân Nghiên còn nghe được những lời khen ngợi, những tán thưởng từ những vị khách ngồi hàng ghế phía sau. Đây giống như là một giấc mơ vậy, tuyệt đẹp và đầy hạnh phúc.


“Hai em vui chứ? Được đón nhận nồng nhiệt như vậy mà.”, Tề Huy nghiêng người, nói nhỏ vào tai Ninh Hân Nghiên.

“Phải.”, Ninh Hân Nghiên gật đầu, gương mặt xinh đẹp không thể giấu đi sự vui sướng đã hiện rõ.

“Anh cũng mừng thay cho tụi em. Nhất là em đấy Ninh Hân Nghiên, sư muội ngốc nghếch lúc nào cũng nhờ anh giúp đỡ trong những bài vẽ ngày nào giờ đã trưởng thành và thành công như vậy rồi.”, Tề Huy đưa bàn tay lớn của mình qua vỗ vỗ nhẹ lên bàn tay của Ninh Hân Nghiên, yêu thương cùng dịu dàng rõ ràng, không chút giấu giếm.

Nhưng có lẽ Ninh Hân Nghiên vẫn còn đắm chìm trong cảm xúc của bản thân nên chưa nhận ra được hành động có phần vượt quá tình cảm sư huynh sư muội này. Đôi mắt sáng long lanh của cô chú tâm nhìn về các cô người mẫu đang catwalk trên sân khấu, một chút lơ là cũng không có, cứ mỗi phần trình diễn thành công cô lại thở phào nhẹ nhõm.

Thoáng chốc cũng gần đến các bộ váy cuối cùng, Ninh Hân Nghiên cùng Vưu Thục Ly đang mải mê trông theo thì đột nhiên một nhân viên hậu trường với gương mặt hốt hoảng vội vã len lỏi vào hàng ghế quan khách, dần dần tìm đến vị trí của Ninh Hân Nghiên và Vưu Thục Ly. Anh ta ra hiệu với Ninh Hân Nghiên, cô nhận được liền đưa tai sát vào nghe anh nhân viên ấy nói.

“Cô Ninh, có chuyện không hay rồi.”

Ninh Hân Nghiên trong lòng dâng lên sự lo lắng, mở to mắt, nhanh chóng hỏi chuyện.


“Có chuyện gì sao?”

“Cô người mẫu đảm nhận vị trí vedette đột nhiên biến mất. Chương trình lại sắp đến phần cuối. Bây giờ vẫn chưa tìm được cô ấy. Cô Ninh, phải làm sao đây?”, anh nhân viên hậu trường kể lại sự tình, vẫn đang chờ sự quyết định của Ninh Hân Nghiên.

“Các anh tìm người mẫu khác xem sao, chỉ cần trình diễn tốt toát lên hồn của bộ váy là được.”

“Số lượng người mẫu chỉ vừa đủ cho tổng số lượng bộ váy trong bộ sưu tập. Nếu thay một cô vào vị trí vedette, e rằng sẽ có lỗ hỏng trong phần kết show.”, anh nhân viên lắc đầu. Ekip cũng đã nghĩ đến vấn đề này nhưng kết quả lại là không thể.

“Vậy thì bây giờ phải làm sao đây?”, Ninh Hân Nghiên hụt hẫng thở dài. Trong thời khắc quan trọng này biết tìm ai để thay thế vào vị trí vedette cơ chứ? Tại sao lại xảy ra vấn đề lớn như vậy? Ninh Hân Nghiên chau mày, ánh mắt buồn bã, tuyệt vọng nhìn về phía sân khấu. Chỉ còn hai bộ váy nữa thôi là đã đến phần kết rồi, nếu không nhanh chóng nghĩ ra cách giải quyết thì sẽ hỏng mất.

“Có chuyện gì vậy?”, cả Vưu Thục Ly và Tề Huy đồng thanh lên tiếng. Nhìn thấy vẻ mặt đó của Ninh Hân Nghiên, hai người không khỏi lo lắng.

“Vedette biến mất rồi.”, Ninh Hân Nghiên hít một hơi thật sâu rồi trả lời, bàn tay siết chặt lại, đôi mắt chỉ mới vừa long lanh hạnh phúc cách đây không lâu đã được thay để bằng sự lo lắng và hụt hẫng đan xen…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.