Niềm Hạnh Phúc Của Tổng Giám Đốc Hắc Ám

Chương 17


Đọc truyện Niềm Hạnh Phúc Của Tổng Giám Đốc Hắc Ám – Chương 17

Chiếc xe
BMW chạy đi rồi, Thanh Ngọc mới thở dài 1 hơi rồi đi liền một mạch lên
tới phòng. Giờ phút này ai biết được cô thật sự xấu hổ đến mức nào.

Thay đồ xong, cô lại ngồi thừ người, trong phút chốc đầu óc lại hiện về cảnh tượng ở trong siêu thị mà không biết được rằng người lái xe bên
kia cũng vô tình nhớ lại.

Chuyện là thế này!

Sau khi
mua đồ ăn xong, Thanh Ngọc cùng Minh Diệp đi ngang qua quầy đồ dùng sinh hoạt. Trước khi tan ca, Thanh Ngân về trước có nhờ cô mua ít băng vệ
sinh, trong nhà không còn mà “ dì cả” của Thanh Ngân ghé thăm nên Thanh
Ngọc cũng dừng lại mua cho cô ấy.

Chỉ là Minh Diệp là đàn ông
nên cô nói anh đứng đợi cô ở ngoài cổng thanh toán rồi bước vào bên

trong. Minh Diệp không biết thần trí bay đi đâu bỗng nhập về, thấy Thanh Ngọc rẽ vào trong liền đi theo.

Khi tới nơi anh nhìn thấy cô
đang nhón chân lấy cái đồ ở trên cao nên cũng nhiệt tình lấy xuống!
Không những thế anh còn liếc mắt đọc dòng chữ trên đó, hỏi cô là lấy có
cánh hay không cánh! Không thấy trả lời anh liền lấy cả 2 loại xuống đưa cho cô! Chỉ là không hiểu sao anh thấy mặt cô đỏ bừng, quay lại nhìn
thứ đồ ở trên tay thì có đề là băng vệ sinh! Anh còn thật thà hỏi làm
sao băng vệ sinh lại có cánh được nhỉ? Không biết tác dụng của nó là gì!

Khi anh nói đến đấy bỗng nhiên có tiếng cười của phụ nữ ở phía
đối diện, rồi nói vọng qua: “ anh gì ơi! Băng vệ sinh là dùng trong
những ngày phụ nữ! Chẳng lẽ anh có vợ mà không biết! Anh nên để ý đến vợ anh nhiều hơn!” rồi người phụ nữ lại cười tiếp! Chỉ nghe đến đó, Thanh
Ngọc đẩy nhanh xe đồ ra quầy tính tiền, còn anh ngớ người, trân trối
nhìn theo! Cứ thế cả đoạn đường dài trong xe xuất hiện không khí ngại
ngùng, cũng chẳng ai nói với ai câu nào!

Dòng suy nghĩ kết thúc, mặt của 2 người đều đỏ! Chỉ xuất hiện 1 dòng suy nghĩ, rồi họ cũng buột miệng nói ra:

– Thật xấu hổ!

Cái này có phải gọi là tâm ý tương thông hay là không mà cùng suy nghĩ về chuyện đã xảy ra!

Thanh Ngọc chui vào chăn, nhắm mắt không nghĩ về những chuyện xảy ra
lúc tối nữa, cô vào giấc ngủ, gặp chàng hoàng tử của mình. Còn Minh Diệp sau khi đi xe vào gara cũng lên giường đi gặp công chúa của mình. Không hẹn mà gặp, cả 2 cùng nở nụ cười.

Ở căn biệt thự Queen, Tom lại nhận được thông tin thú vị. Kết quả điều tra về Minh Diệp cho thấy
chính xác là hắn đã động lòng với Giản tiểu thư này. Anh cầm trên tay

những tấm hình do thám tử điều tra được trong thời gian qua, vui vẻ đi
từ thư phòng đến phòng ngủ để thông báo cho bà xã đại nhân. Càng nghĩ
anh càng vui, cứ suy nghĩ xem biểu hiện của Minh Chi như thế nào.

– Hù! Bà xã! – anh lay Minh Chi

– Sao vậy ông xã? – Minh Chi hỏi – Anh không làm việc nữa sao?

– Cũng không có gì hết! Em để hết công việc qua 1 bên đi, anh cho em biết 1 tin vui!

– Tin vui? Cái gì vậy? – Minh Chi để giấy tờ qua 1 bên, rồi nhìn thẳng vào mắt Tom.

– Tin anh điều tra về Minh Diệp đã có kết quả rồi! Haha Chính xác là cậu ta đã yêu rồi!

– Thật sao? Đâu đưa em xem – Minh Chi vui mừng.

Nhận lấy thông tin Tom đưa, mặt cô cười hớn hở, nói:

– Vậy ra là cô bác sĩ này à! Vậy em sắp có em dâu rồi! Còn đi siêu thị nữa cơ mà! Haha nhanh thôi!


– Đúng vậy! Chúng ta chuẩn bị quà cưới từ bây giờ là kịp rồi nhỉ? – Tom hỏi.

– Dĩ nhiên rồi! Nhưng mà anh không cần điều tra nữa, hehe vậy là đủ. Chúng
ta chỉ cần chờ Tiểu Diệp đưa em dâu về là được rồi!

– Ừm tuân lệnh bà xã! Vậy bà xã thưởng gì cho anh đây?

– Thưởng á? Thưởng gì bây…ưm..

Minh Chi chưa kịp nói hết câu, Tom đã bất ngờ tấn công. Môi lưỡi tùy ý đùa
nghịch, tiến vào bên trong trêu ghẹo cho Minh Chi thở dốc. Chủ động vòng tay qua vai anh, cô tiếp nhận sự trêu ghẹo của anh. Được vợ khích lệ,
Tom ôm ngang eo Minh Chi bế cô lại chiếc giường lớn. Anh đè lên cô, tạo
nên tư thế nam nữ hết sức mập mờ, Minh Chi đỏ mặt, Tom cúi đầu hôn lên
bờ môi mê hồn kia! Không khí dần nóng lên, trong phòng rộng lớn bỗng trở nên tối tăm, không thấy được gì, chỉ nghe được tiếng rên rỉ yêu kiều và thở dốc của người đàn ông.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.