Những Người Bạn

Chương 22


Đọc truyện Những Người Bạn – Chương 22


Lạch cạch, lạch cạch từng cái ổ khóa rơi xuống đều đặn trước đôi mắt ngơ ngác của Lucy và Hana. Chỉ một loáng sau, Natsu đã đứng thẳng lên và dõng dạc tuyên bố:
-Chẳng cái ổ khóa nào làm khó được chuyên gia này.
-Tuyệt quá ! – Mắt Lucy sáng rỡ, long lanh – toàn trang sức không, kì này hốt bạc rồi
-Ê, sao không khen người ta lấy một câu hả ? – Natsu thất vọng
-Tại sao tôi phải khen anh? – Lucy vênh váo
-Ít nhất cũng phải cảm ơn chứ – Natsu tức tối
-Anh không xứng – Lucy ngoan cố
-Người cố chấp nư cô sau này ế tới già luôn – Natsu trù ếm
-Rất lấy làm vinh hạnh – Lucy cố tình chọc tức Natsu
-Lần dầu tiên thấy đứa con gái nào miệng lưỡi nguy hiểm như cô- Natsu quay lại chỉ trích Lucy
-Và tôi cũng lần đầu tiên thấy đứa con trai nào hẹp hòi như anh – Lucy đáp lễ

-Này sao cô cứ thích cãi nhau với tôi hoài vậy ? Thích toi rồi đúng không ? Im lặng là đồng ý, lên tiếng là nhất trí, cãi lại là đồng tình, thanh minh là thú nhận. Rồi trả lời đi – Natsu đảo ngược tình thế.
-Anh…Anh…, thay mặt đất nước tôi tuyên bố giận anh – Lucy hậm hực
-Thay mặt quê hương xứ sở tôi trân trọng cảm ơn cô – Natsu trả đũa
-Xong chưa ? – Hana khoanh tay dựa vào tường, âm điệu lời nói tỏa ra hàn khí lạnh hết cả xương sống
-Hai người cãi nhau nghe vui ghê – Jun bốc hỏa
-Nhanh chóng thu dọn chỗ này và rời khỏi càng sớm càng tốt – Hana ra lệnh hàm khí ở 0 độ vẫn tỏa ra đều đều
-Tuân lệnh – Lucy nhún chân, nhấc nhẹ váy làm điệu bộ công chúa
Chỉ lát sau rương kho báu siêu bự đầy ắp những thứ giá trị đã được chuyển hết vào bao tải màu đen. Tổng cộng có năm bao tải màu đen nặng cỡ người trưởng thành
-Khiêng lũ này nặng đây – Lucy nhìn cái bao tải không mấy khả quan
-Tớ chưa từng nghĩ tới tình trạng này hay chúng ta bỏ lại một ít – Hana cũng chẳng khởi sắc hơn
-Không cần đâu, Natsu cậu tìm người đi – Jun trổ tài cầm quân

-Ừ- Natsu đi ra ngoài cửa, cẩn thận khép cửa lại.
Natsu tự nhiên biến mất mà ở đó tự nhiên xuất hiện một con chim bồ câu. Con chim ấy bay vút về phía đông và lát sau không trở về nữa mà có năm bóng người nhẹ nhàng và vun vút lao đến, năm người vừa vào phòng thì..
-Carol, Karry họ bắt nạt tớ kìa – Lucy òa khóc nức nở
-Cậu cũng có ngày hôm nay à? – Karry cười sặc sụa
-Lâu lâu cũng phải để cho công chúa của chúng ta biết lợi hại chứ – Carol mỉm cười đắc ý
-Các người thật độc ác – Lucy ấm ức – Tôi hận các người
-Thôi đừng đùa nữa. Sao rồi ?- Hana cắt ngang câu chuyện
-Chúng tớ đã hủy hoại danh tiếng của khu hạng A phía đông rồi – Carol báo cáo
-Cậu gọi bọn tớ đến đây làm gì ? – Karry hỏi
-Đây là toàn bộ những gì chúng tớ tìm được – Hana chỉ tay vào đống bao tải – Chúng tớ không thể vác đống này ra được
-Như thế này đi – Ren đưa ra ý kiến – Chúng tôi lo bốn cái, cái còn lại nhường các cô
-Carol, Hana các cậu canh chừng nha, tớ với Lucy sẽ khiêng – Karry điều hành
-Thống nhất vậy đi – Cả đám đồng thanh


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.