Đọc truyện Những Ngày Tháng Tôi Trồng Rau – Chương 62
Biết Nguyên Gia Khánh đến biệt thự làm khách mà cả gia đình đó lại rất tốt với Nguyên Gia Khánh thì mẹ của Nguyên cũng cảm khái không thôi.
“Thật là một gia đình tốt bụng nhưng đáng tiếc cho đôi chân của Tiểu Tạ, nếu chân có thể khá hơn thì mọi chuyện sẽ ổn rồi.”
Tâm tư Nguyên Gia Khánh khẽ động, lập tức nhớ tới cá trạch trong không gian.
Cách đây vài ngày, cậu nhận được một cuộc gọi cảm ơn từ Điền Thành, anh đặc biệt gọi điện để cảm ơn vì con cá thu mà anh đã tặng lần trước.
rất nhiều thứ ngoại trừ sữa bột.
Liệu nước không gian có thật sự là phương thuốc chữa khỏi mọi bệnh tật không?
Nguyên Gia Khánh chìm trong suy nghĩ.
Sau một hồi suy nghĩ, cậu kể chuyện của con trai Điền Thành và chuyện của nước trong không gian nói ra, còn để mẹ Nguyên cảm nhận tình trạng thân thể của mình một chút.
Với lời nhắc nhở này của cậu, mẹ Nguyên mới nhận ra, chân bị phong thấp của mình đã lâu không còn bị đau nữa, mà ngay cả khi trời mưa mấy ngày trước, chân của bà cũng không hề có cảm giác.
Thì ra bất tri bất giác tất cả đều là nước trong không gian giúp bà trị bệnh trong cơ thể?
“Khánh Khánh, ý của con là, con muốn dùng thứ này…!Để giúp Tiểu Tạ?”
Kỳ thật Nguyên Gia Khánh cũng không nghĩ nhiều, dù sao thì suy nghĩ là một mặt, mặt khác làm gì đó, nếu cậu thật sự quyết định chữa lành chân cho Tạ Hi Nhân cũng có nghĩa là khả năng 345 bị phát hiện đã tăng lên rất nhiều rồi.
Đó là lý do tại sao cậu mới rầu rĩ như vậy nhưng Tạ Hi Nhân và gia đình của anh ấy đã cho cậu sự ấm áp khi cậu đang có tâm trạng buồn nhất, cậu thật sự muốn đền đáp lại thứ gì đó.
Tâm địa mẹ Nguyên vẫn luôn thiện lương, chịu cho Nguyên Gia Khánh dùng nước không gian đi thử một lần nhưng bà cũng có lo lắng giống như Nguyên Gia Khánh: “Con xem liệu có thể thay đổi cách khác không, một cách có thể che dấu một chút khiến hiệu quả giảm xuống một ít, đừng quá rõ ràng.”
Che dấu một chút, hiệu quả thấp xuống một ít…
Vậy cũng không cần dùng nước trong không gian, chỉ cần sử dụng nước bên ngoài để làm các món ăn trong không gian, vậy là được rồi? Cũng không biết hiệu quả sẽ thấp đến mức nào.
Nghĩ đến loại câu hỏi liên quan đến vấn đề chuyên nghiệp này, cậu chỉ có thể đặt câu hỏi với 345, nhưng mà khi vào phòng ngủ liền nhìn thấy, hai bóng người trên giường một lớn một nhỏ đang ngủ yên giấc, còn có tiếng khóc ồn ào của mẹ Nguyên vừa rồi cũng không đánh thức một người một chó…
Cho nên chỉ có thể chờ đến buổi sáng ngày mai chờ 345 thức dậy thì hỏi.
Thời gian không còn sớm, cả ngày hôm nay có quá nhiều chuyện xảy ra, mẹ Nguyên từ lâu đã sớm không chịu được nữa, sau khi kêu Nguyên Gia Khánh đi ngủ sớm thì bà cũng quay trở lại phòng ngủ.
Trước khi lên giường, Nguyên Gia Khánh điều chỉnh vị trí ngủ của Nguyên Gia Bảo và 345 cho ngay ngắn, sau đó mới nằm xuống một chỗ nhỏ vừa đủ cho cậu ngủ.
Trong đầu cậu chỉ có một suy nghĩ trước khi đi ngủ, bắt đầu từ ngày mai, tiếp tục cố gắng chăm chỉ kiếm tiền!
Sáng sớm hôm sau, sau khi giao đồ ăn cho tài xế mang đi, 345 mới tỉnh lại, còn chưa kịp duỗi người đã bị Nguyên Gia Khánh cầm lên đi sang một bên, hỏi: “345, tôi muốn biết tác dụng chữa bệnh mạnh mẽ như thế nào nếu nấu bằng nước ở bên ngoài và các đồ ăn trong không gian với nhau.
345 ngơ ngác gãi chân, cảm thấy câu hỏi này hiển nhiên vượt quá phạm vi tính toán của mình nhưng không thể đập vỡ bảng hiệu người máy thông minh của mình, vì vậy một mặt cao thâm hỏi một câu: “Cậu hỏi cái này làm gì?”
“Cậu có biết người một nhà sống trong biệt thự trên đỉnh núi không? Gia đình bọn họ cũng người bị tật ở chân, vấn đề rất nghiêm trọng, mẹ và tôi đều muốn giúp anh ấy nhưng cảm giác như lần trước tôi cho Điền Thành nước không gian, vẫn còn quá phô trương, muốn biết tác dụng chữa bệnh của sức mạnh linh lực trong các tình huống khác nhau như thế nào.”
Thì ra là vậy, 345 thoáng lặng im suy nghĩ.
Đây là chuyện tốt á và đánh giá từ điểm hài lòng mà nó thu được hàng ngày, mỗi khi mấy người trên núi sau khi ăn đồ ăn do mẹ Nguyên mang tới thì giá trị hài lòng cũng rất cao.
Những người cống hiến nhiều giá trị hài lòng như vậy, tất nhiên phải giúp rồi!
“Vậy cậu đợi tôi một lát, tôi lên mạng tinh tế xem có phân tích dữ liệu càng chi tiết hơn không, tôi cũng phải tự đi đo lường.”
“Ừm.”
Nguyên Gia Khánh vừa mới gật đầu, 345 liền biến mất ở trước mặt cậu, trực tiếp tiến vào không gian.
Lần này 345 tiến vào không gian, ở lại lâu hơn so với trước kia, Nguyên Gia Khánh ở bên ngoài đợi cũng trở nên gấp gáp.
Nhưng mà tốt xấu gì trước bữa cơm trưa, 345 suôn sẻ đi ra còn mang về mộ tin tức tốt.
“Tôi biết rồi! Tôi không tìm thấy kết quả trên mạng nên tôi tự mình khảo nghiệm, tất nhiên quá trình khảo nghiệm như thế nào tôi không thể trình bày chi tiết được, tôi biết cậu nghe không hiểu, tóm lại kết quả chính là…!Cậu cứ nấu cho người ta đi! Sau này tôi sẽ truyền cho cậu một thực đơn cổ xưa, cậu cứ nấu theo thực đơn này, dù làm bằng món bình thường cũng sẽ ăn rất ngon, khi làm xong còn sẽ ẩn chứa cả linh khí.”.
truyện kiếm hiệp hay
Cho nên cậu nên học nấu ăn ngay bây giờ đi.
345 thầm suy nghĩ cũng lấy ra một phiên bản thực đơn bằng giấy đầy bụi.
Nguyên Gia Khánh cầm lấy thổi bay lớp bụi phía trên, sau đó đọc vài trang, thực đơn trông giống như thực đơn bình thường, chính là mỗi một đồ ăn cậu đều chưa từng nghe qua, còn có nguyên liệu trước khi làm đồ ăn sao lại nhiều như vậy…!Mà còn kỳ quái như thế…!
Bắp cải luộc?
Dựa theo mặt chữ mà giải nghĩa, chẳng lẽ đó không phải chỉ bắp cải luộc sao? Tại sao lại có rất nhiều nguyên liệu quý được sử dụng để treo canh (*) trước, sau khi lặp đi lặp lại treo sau lần thì cuối cùng mới có thể nhận được nước canh.
(*) 吊汤: Dùng để nấu chín đồ ăn.
Đổ nước vào thau cho xương to, gà mái, vịt, giăm bông, thịt heo, da heo, cùi chỏ, xương sống,..
đun sôi các chất dinh dưỡng và gia trị trên lửa vừa và nhỏ để nước dùng được đầm đà thơm ngon.
Nói chung là không nấu trực tiếp mà nấu gián tiếp.
Còn có tại sao phải đan hai lòng bàn tay vào nhau rồi nhắm mắt lại và đọc thầm một đoạn văn trước khi làm món bắp cải luộc?
“Tôi là XX, tôi chuẩn bị làm một món bắp cải luộc lớn vào ngày X tháng X năm X, hy vọng mọi thứ trên trời và đất mang lại cho tôi linh khí vô hạn khiến nguyên liệu nấu ăn phát huy đến cực hạn, làm ra một món ăn ngon…”
Nguyên Gia Khánh trong chốc lát không nói nên lời, sau đó quay đầu lại hỏi 345: “…!Đây là thứ gì vậy…!”
Dưới ánh mắt của cậu, 345 huýt sao rồi lập tức nhìn trời nhìn đất: “Chỉ cần cậu làm theo hướng dẫn ở trên là được rồi, thực đơn này cũng sẽ không gạt cậu.”
Thế nhưng kiểu này cũng quái dị quá đi…
Thử hỏi có ai trước khi làm nấu ăn mà còn giống như thầm đọc chú ngữ thế sao?
Nhưng nhìn dáng vẻ của 345 cũng biết mình không thể hỏi ra cái gì thì Nguyên Gia Khánh dứt khoát trực tiếp buông tha cho nó, chỉ làm theo các bước nấu ăn trong thực đơn.
Vốn dĩ buổi trưa cậu định xào một ít đồ ăn để ăn, nhưng ngay khi thực đơn tới tay, cậu quyết định làm thử trước.
Nhưng các món ăn theo thực đơn này, hầu hết mọi món ăn đều yêu cầu nguyên liệu cực kỳ quý giá, cơ bản trong nhà mọi người đều không có, cho nên Nguyên Gia Khánh lật hết cả một cuốn sách thì thất vọng vô cùng.
Giờ đã có thực đơn rồi nhưng cậu không có nguyên liệu nấu ăn, vốn không thể làm.
Nguyên Gia Khánh để thực đơn sang một bên, lấy thịt bò đã rã đông từ tủ lạnh ra, chuẩn bị làm món thịt bò thầm cà chua.
Nhiệt độ liên tục giảm trong hai ngày qua, nấu mấy món có thể ủ ấm cơ thể và xương cốt.
Đầu tiên cần loại bỏ máu của thịt bò, sau đó cắt thành từng khúc to hơn ngón tay cái một chút rồi chần qua nước sôi, sau khi lọc bỏ hết tạp vật ở nhiệt độ cao thì thịt sẽ săn chắc hơn.
Rồi xử lý một thành phần chính khác, cà chua..