Những Ngày Tháng Giả Làm Bạn Trai Của Hotboy Trường

Chương 2: VIP mình đầy kim cương


Đọc truyện Những Ngày Tháng Giả Làm Bạn Trai Của Hotboy Trường – Chương 2: VIP mình đầy kim cương

Edit: Mimi – Beta: Chi

*****

Lăng Khả mở to hai mắt, hoàn toàn không biết dòng chữ này xuất hiện như thế nào.

Khúc nhạc của Franz Schubert cậu luyện tương đối nhiều, lúc đi thi căn bản không cần nhìn vào nhạc phổ, mang theo bên người chẳng qua là để yên tâm hơn thôi, sau khi thi xong lại càng chưa từng mở ra xem. Không ngờ, chỉ vì thế mà bất tri bất giác bỏ qua một tin nhắn.

Nhớ lần gặp gỡ tình cờ với Thích Phong vào một năm trước đó, Lăng Khả bỗng cảm thấy ấm áp trong lòng, lại hơi hơi sốt ruột. Cậu nhanh chóng mở máy tính, nhập số Q của đối phương vào khung tìm kiếm.

Kết quả tìm được là một avatar soái ca bản chibi, nick name cũng chỉ có một chữ: “Phong”.

Lăng Khả thêm đối phương làm bạn tốt. Tối muộn cùng ngày, Thích Phong đồng ý lời mời kết bạn của cậu.

Nhất thời, Lăng Khả cảm thấy vô cùng vui vẻ. Đang định kích vào biểu tượng avatar của người kia để bắt đầu nói chuyện phiếm, cậu lại đột ngột phát hiện tên của đối phương là màu đỏ, bên cạnh còn có một cái biểu tượng chim cánh cụt tóc vàng (1).

(1) Biểu tượng chim cánh cụt thường: QQ thường; Chim cánh cụt tóc đỏ: QQ VIP; Chim cánh cụt tóc vàng: QQ SVIP. Hình minh họa ở ĐÂY nha.

— Đó là dấu hiệu và màu sắc của “hội viên VIP”.

Trong nháy mắt, bên tai Lăng Khả vang lên lời “dạy bảo ân cần” của cha mẹ mình năm ấy. Cậu không muốn để ý tới, nhưng lại không biết phải làm sao. Dường như có một sức mạnh đang cố gắng tách cậu và Thích Phong ra để dựng lên một bức tường bằng sắt thép ở chính giữa.

Lăng Khả do dự bấm vào biểu tượng avatar để bắt đầu cuộc nói chuyện với người nọ, bỗng chốc lại bị hình ảnh siêu ngầu trên QQ Show (2) của đối phương thu hút.

(2) Nguyên văn là QQ 秀: một hệ thống thiết lập hình tượng cá nhân, cho phép người dùng có thể tùy ý xây dựng hình tượng chibi của mình cũng như cảnh nền đằng sau. Hình minh họa ở ĐÂY.

Mũ đẹp, kính râm đen, thời trang hợp mốt, cảnh nền bắt mắt và huyền ảo… ngay cả bộ quần áo kia thôi cũng đã tốn không ít Q tệ rồi.

Nhưng đối với Thích Phong mà nói, những thứ này không có nghĩa lý gì. Bởi vì cậu ta là VIP kim cương đỏ (3), đương nhiên có thể mặc tất cả quần áo trong thương thành mà không cần tốn phí.

(3) VIP kim cương đỏ: là dịch vụ cao cấp nhất của của QQ show, phí 10 nguyên/tháng. Kiểu như trọn gói VIP thích mặc cái gì thì mặc cái đó vậy.

Sự chênh lệch như lòng sông với mặt biển bất thình lình nhảy ra trước mặt làm Lăng Khả cảm thấy hơi phiền muộn. Hai tay đặt trên bàn phím thoáng dừng trong chốc lát, cậu đang cân nhắc xem nên bắt chuyện với Thích Phong như thế nào.

— Chào, tớ là Lăng Khả.

— Còn nhớ tớ không?

— Tớ cùng thi dương cầm cấp tám với cậu năm ngoài đó…


Cuối cùng, Lăng Khả không gõ những câu đã nghĩ trong đầu ra. Bởi vì cậu sợ đối phương đã quên mất mình rồi. Dù sao cũng đã một năm trôi qua, cậu thực sự không dám chắc, cái người có duyên gặp gỡ một lần trong phòng chờ thi của học viện Âm nhạc kia vẫn nhớ đến mình. Lúc ấy toàn thân cậu đều là mồ hôi, liệu có thể lưu lại được bao nhiêu ấn tượng tốt đẹp đối với Thích Phong chứ.

Nếu hôm nay không phải bỗng nhiên thu dọn nhạc phổ, cậu cũng đã sớm quên mất Thích Phong rồi.

Lại nói, cho dù không quên, liệu giữa hai người bọn cậu có thể tán gẫu cái gì?

Thật lòng, cậu không phải một người chủ động trên phương diện xã giao. Loại tính cách thân thiện cởi mở trời sinh giống như Thích Phong, chỉ sợ cả đời này Lăng Khả cũng không học theo được. Cho nên, nếu chuyện này phải bắt đầu từ phía cậu, so ra cũng không đơn giản hơn lên trời là bao nhiêu.

Mà trong lúc Lăng Khả đang rối rắm, Thích Phong cũng không gửi một tin nhắn nào sang. Điều này làm cho cậu càng thêm lo lắng – bình thường khi có người xa lạ thêm bạn tốt mình, bất kể thế nào, sau khi thêm cũng nên chào hỏi hoặc làm quen một chút chứ? Cái gì cũng không biết đã đồng ý yêu cầu, tiếp đó cũng chẳng thèm quan tâm, không phải rất tùy tiện hay sao?

Lăng Khả càng nghĩ càng xấu hổ. Cuối cùng, cậu đã không có dũng khí “làm quen” nữa.

— Hay là thôi.

— Có nói chuyện cũng không chắc đối phương sẽ nhớ ra.

— Cứ như vậy đi.

Lăng Khả treo QQ, mở trạng thái invisible. Sau khi lướt web một lát, khi cậu quay lại xem avatar của Thích Phong thì đối phương đã offline rồi.

Trong lòng cậu dâng lên một chút mất mát, nhưng sau đó lại giống như được giải thoát mà lặng lẽ thở phào một hơi.

Nhìn chằm chằm cái đầu người màu xám mấy giây, Lăng Khả chậm rãi di chuột sang bên cạnh biểu tượng của đối phương… Sao năm cánh màu vàng.

Năm ấy, “Qzone” vẫn là một mạng xã hội cực kỳ phổ biến.

Hầu hết những đứa nhỏ tầm tuổi như Lăng Khả đều có Qzone của riêng mình. Lúc nhàn rỗi không có việc gì làm, chẳng phải bọn chúng vẫn thường viết vài dòng nhật kí, đăng vài tấm ảnh chụp lên trên đó hay sao? Lại up mấy bài lên Qmusic (4) thể hiện cá tính riêng, vậy thì cái trang cá nhân con con đó chính là mặt tiền của một người ở trên internet rồi.

(4) Qzone, Qmusic đều là sản phẩm của công ty Đằng Tấn. Qzone là mạng xã hội tương tự Zing me, Qmusic là một sản phẩm internet phục vụ âm nhạc tương tự Zing mp3 vậy. Khi người dùng thao tác trên Qmusic thì tin tức sẽ cập nhập tự động lên Qzone, cũng như khi up, like tạo playlist trên Zing mp3 thì nó sẽ cập nhật lên Zing me vậy đó.

Qzone cũng là căn cứ bí mật để bạn mạng xem tin tức cá nhân của nhau. Người có thể được hoan nghênh ở chỗ này, trong hiện thực thường sẽ không quá kém xã giao hoặc là bộ dạng quá xấu.

Lăng Khả cũng có một cái Qzone, nhưng nội dung trên đó phần lớn là ảnh chụp hoạt động lớp hoặc một ít thông báo từ phía bạn bè, cậu rất ít khi tự mình up tin.

Ai cũng thích nhòm ngó chuyện của người khác, Lăng Khả không phải là ngoại lệ. Nhưng việc này, khi Thích Phong đang online cậu không dám, ngay cả bắt chuyện làm thân cũng chẳng dám luôn. Chung quy, cậu vẫn cảm thấy, giáp mặt mà nhảy vào xem tin tức của người ta thì hơi bị cùi.

Bây giờ Thích Phong đã off, cậu quyết định chạy qua nhòm một cái, xong sẽ lặng lẽ rời đi. Như thế, Thích Phong cũng không biết là cậu đã tới.

Nghĩ sao làm vậy, Lăng Khả liền click vào biểu tượng ngôi sao kia.

Tốc độ mạng rất chậm. Sau khi đợi hơn mười giây, trang cá nhân của đối phương mới hiện ra – không yêu cầu mã truy cập (5). Trái tim Lăng Khả bỗng dưng nhảy nhót chẳng rõ lý do.

(5) Qzone cho phép viết nhật kí, up hình ảnh cá nhân, để bảo mật trong trường hợp không muốn người lạ xem được, người dùng có thể chọn phương pháp mã hóa. Khi ấy, chỉ có những người có mã (tương được với quyền truy cập) mới xem được.


Trang cá nhân của Thích Phong có hình chibi đặc trưng của Qzone chào đón. Đó là một cậu bé đang ngắm sao trời, xung quanh có những chiếc chuông gió đong đưa, trông qua thực là đẹp mắt.

Lăng Khả tìm tai nghe đeo lên. Không đợi cậu kịp phản ứng, những tiếng dương cầm đứt quãng đã tràn thẳng vào lỗ tai. Ting ting tang tang, âm thanh giống như muốn đập vỡ một cái gì đó, cứ thế tập kích màng tai và đại não của cậu.

Hình ảnh trên trang thay đổi. Chỉ thấy bé trai chibi ban đầu xuất hiện trong một nghĩa địa Tây Âu giữa màn đêm. Nó giang ba đôi cánh của Đọa thiên sứ (6), đứng trên một tấm bia mộ, trông qua có vẻ vô cùng cao ngạo.

(6) Đọa thiên sứ Lucifer có 6 cánh: Click vào ĐÂY để xem hình minh họa.

Từng cái lông chim trắng muốt rơi từ trên xuống. Khung trang trí xung quanh còn nhấp nháy ánh sáng màu xanh, phối hợp với tiết tấu rơi của lông chim, lúc mờ lúc tỏ…

Kéo chuột xuống, bên dưới còn có một dòng chữ không hẳn là thơ —

Hại người, hại mình, đau đớn;

Không ai thấu được ý Thần;

Sông băng, thiếu niên gào khóc;

Tình yêu, bí mật, mũi tên;

Thiên sứ, cuối cùng sa ngã;

Vùi mình lòng đất, bất tỉnh triền miên.

Mấy chữ này được thiết lập dạng nhấp nháy, trên nền đen của trang cá nhân cứ chợt tắt rồi lại chợt lóe lên…

Có lẽ phải rất nhiều năm sau, Lăng Khả mới hiểu được thứ trước mắt mình đây ngốc nghếch đến nhường nào.

Nhưng lúc này cậu vẫn chưa phát hiện, ngược lại còn bị hình ảnh trước mắt làm cho chấn động hoàn toàn.

Nghe tiếng dương cầm như nổ trong tai, nhìn đống lông chim rơi lả tả trên màn hình, lại đọc một bài thơ hoàn toàn xa lạ, Lăng Khả chỉ cảm thấy, chủ cái Qzone này… Quá… quá, con, mẹ, nó, ngầu.

Nhìn kỹ thêm một chút, bên cạnh cái tên Qzone “Phong の Dự” của đối phương cũng có một biểu tượng kim cương, lại VIP!

Lăng Khả không tin tà thuật, nhưng sau khi xem trang cá nhân của Thích Phong xong, bỗng dưng cậu có cảm giác mình bị một chuỗi kim cương lấp lánh đủ sắc màu làm chói mù con mắt.

… Đậu má… Đúng là ngầu không ai bì kịp!

Khoảng cách giữa cậu và Thích Phong không chỉ đơn giản là một vách tường.


Mà bọn cậu cách nhau cả một dải Ngân Hà đầy kim cương rực rỡ.

Lăng Khả mở nhật ký và album ảnh của đối phương. Số lần cập nhật không nhiều lắm, nhưng lượng tương tác lại không hề ít. Gần như mỗi một bài viết đều có đến mấy trăm lượt đọc và mấy chục phản hồi. Tin nhắn để lại trên Qzone và lượt xem album càng không cần phải nói, vài phút trước cũng mới có bạn mạng ghé thăm.

Hiện giờ, thống kê Qzone của Thích Phong ngang ngửa với những bài báo hot. Xem ra, người này cũng là một “hot face” trên mạng nha.

Đối với loại người có cái Qzone mấy trăm năm không ai ghé thăm như Lăng Khả, Qzone của Thích Phong quả thực là một thứ vô cùng hiếm lạ.

Lăng Khả lau mồ hôi vã ra trên trán. Cuối cùng hiểu được vì sao đối phương đồng ý lời mời kết bạn của mình xong lại chẳng chút bận tâm. Có lẽ mỗi ngày người thêm cậu ta làm bạn tốt, để ý đến Qzone của cậu ta rất rất nhiều, làm sao Thích Phong có thời gian nói chuyện với từng người?

Hot face ấy mà, thực sự là rất bận.

Đã mở ra rồi, Lăng Khả dứt khoát xem tất cả những bài Thích Phong đã cập nhật trên Qzone một lượt.

Nhật ký phần lớn là chuyển tiếp canh gà tâm linh (7) hoặc một vài triết lý kinh điển linh tinh gì đó. Thích Phong rất ít khi tự đăng bài. Mà cách phân biệt tốt nhất chính là, những ngày cậu ta viết đều có lượng tương tác cao hơn cả.

(7) Canh gà tâm linh: những lời mềm mại ngọt ngào, mang tính chất động viên an ủi tâm hồn.

Có một ngày tiêu đề là “Phiền muộn”, nội dung chỉ có mấy chữ: “Phiền, phiền, phiền muốn chết… Hy vọng Trái Đất nổ tung, bùm! Tận thế! Tất cả đều biến mất! Tạm biệt!”

Lăng Khả bật cười. Khi cậu phiền muộn đến mức mong muốn Trái Đất diệt vong, cũng không viết lên mạng một cách trắng trợn giống như người kia vậy.

Bình luận bên dưới đều là an ủi của bạn mạng.

Căn cứ vào sự hiểu biết của Lăng Khả, bình thường, tám mươi phần trăm người bình luận trên Qzone đều là bạn học.

Tuyết Nhi: “Sao vậy? Nói chuyện phiếm một lát đi nà.”

Truy Phong Thiếu Nữ: “Lúc buồn hãy nghe ca nhạc.”

Ức Tử Diệp: “Ngủ một giấc là sẽ vui hoy. [ thè lưỡi ] ”

Thiên Sứ Bóng Đêm: “Nếu tận thế đến cậu cũng sẽ biến mất, không muốn cậu biến mất đâuuuuu.”

Ựa, một đống bình luận để lại đều là nick name và avatar của con gái, còn có những dòng tin mang theo cảm giác mờ ám nữa.

Lăng Khả không cảm thấy hâm mộ, chỉ thầm cảm khái một chút mà thôi, đúng là tên Thích Phong kia rất được hoan nghênh.

Còn có một ngày có tiêu đề là “Vô đề” được ghim lên trên cùng của nhật ký. Bên trong cũng chỉ có duy nhất một câu: “Thiên sứ bị vứt bỏ, dù cánh vẫn trắng bóc, nhưng đã biến thành một thứ khác rồi: Tử thần.”

Bạn mạng bình luận cả một đống. Có người trực tiếp hỏi Thích Phong có ý gì, lại có người thắc mắc có phải cậu ta so sánh mình với Tử thần hay không. Ngoài ra, còn có đủ loại lý giải khác nữa, nhưng Thích Phong hoàn toàn không để ý tới.

Cậu ta chỉ trả lời bình luận của một người có ID là “Dạ Thần Nguyệt”.

Bởi vì người kia để lại hai chữ: “Thơ hay.”

Thích Phong phản hồi bằng một cái mặt cười nhe răng.

Lăng Khả giật giật khóe miệng. Một câu có thêm vài cái dấu phẩy đã được gọi là thơ sao?


Ầy, cao cấp quá, cậu xem không hiểu. Vẫn nên ra xem ảnh chụp thì hơn.

Album phong phú hơn so với nhật ký nhiều. Lăng Khả xem từng tấm một, rốt cuộc biết được “trường Quốc tế Đức Âm” là cái dạng gì.

Thích Phong đăng không ít ảnh trường học của cậu ta, có sân thể dục, phòng học, phòng vẽ, phòng đàn… Đúng là điều kiện tốt hơn trường của Lăng Khả nhiều lắm!

Sân thể dục của trường cậu ta lót thảm cao su, còn có sân bóng rổ độc lập và bể bơi nữa. Thích Phong thích thể dục thể thao, cũng thích chụp ảnh khi đang vận động. Những bộ môn như là đấu kiếm, chơi tennis, đánh golf này nọ, trước giờ Lăng Khả đều chưa có cơ hội thử qua.

Trường học của cậu ta có nhà kho, điều hòa, giá sách công cộng. Mỗi người đều có một cái bàn học mới tinh. So với những cái bàn đã bị bào mòn đến gần như không còn góc nhọn trong trường Lăng Khả thì đúng là vô cùng khác biệt.

Còn có ảnh chụp nhà Thích Phong nữa. Lăng Khả chắp nối mấy tấm ảnh với nhau, thấy nhà đối phương có sân, có cửa sắt, còn có gian phòng tường kính rực rỡ ánh mặt trời. Có lẽ là một cái biệt thự. Trong album có rất nhiều ảnh chụp của một con cún. Bộ dạng nó rất đáng yêu, không biết có phải là chó Thích Phong nuôi hay không nữa.

Ngoài số đó ra, còn lại đều là ảnh chụp của Thích Phong.

Tấm ảnh hấp dẫn Lăng Khả đầu tiên chính là ảnh chụp trên sân khấu. Nguyên nhân không gì khác ngoài lý do bộ đồ diễn mà Thích Phong mặc trên người vô cùng quen mắt. Trong ảnh, cậu ta ngồi trên bục cao, chơi đàn với một vẻ mặt cực kỳ chăm chú, trông qua rất giống một hoàng tử nhỏ.

Sau một năm xa cách, khuôn mặt đầy nhiệt tình của thiếu niên kia lại hiện ra trong trí nhớ của Lăng Khả một lần nữa, thậm chí còn vô cùng sống động.

Lăng Khả ngẩn người trong giây lát. Nhìn xuống bên dưới, cậu liền thấy ảnh chụp Thích Phong mặc quần áo bóng rổ. Chỉ thấy đối phương quay mặt về phía ống kính, một tay ôm bóng, một mắt mở to một mắt nháy lại, hình như đang đá lông nheo thì bị người khác chụp hình. Bộ dáng lưu manh kia của cậu ta, có thể nói là vô cùng thuần thục.

Cảnh tượng kia bị chụp liên tiếp hai lần. Ảnh tiếp theo, Thích Phong giơ một tay lên, làm chữ V với ống kính, cười đến là đẹp trai lai láng.

Tim Lăng Khả bỗng đập nhanh không rõ lý do…

Thật lâu sau khi tắt web, trong đầu cậu vẫn còn tràn đầy hình ảnh của Thích Phong.

So với ký ức một năm về trước, hình tượng của Thích Phong bây giờ đã sinh động như một bức ảnh ba chiều.

Nhưng sau khi biết đối phương là VIP mình đầy kim cương, còn được hoan nghênh như thế, Lăng Khả lại càng không có dũng khí làm thân.

Không phải cậu sợ, mà là cậu vốn đã rất ngại xã giao. Tính cách này giống như một chút kiêu ngạo đã sớm ngấm vào xương tủy của cậu vậy.

Lăng Khả cứ cảm thấy, bất kể mình nói cái gì, cũng đều giống như thấy người sang vội vàng bắt quàng làm họ.

Khi rời khỏi Qzone của đối phương, cậu còn không quên xóa bỏ lịch sử ghé thăm của mình, tiếp tục duy trì sự “trong sạch” giữa hai người.

Lăng Khả không ngờ, một bước giật lùi này đã khiến cậu và Thích Phong không qua lại suốt năm năm.

Từ ngày đó, Qzone của “Phong” đã thành nơi mà cậu lặng lẽ đặt chân lên vô số lần.

Mà đối với Thích Phong, chẳng qua cũng chỉ là trong danh sách bạn tốt nhiều thêm một fan cương thi dùng avatar hệ thống mà thôi.

Nhạc dạo:

Thích Phong: “Cậu cho là tôi không thấy cậu invisible à? Ông đây dùng “QQ cầu vồng hiện ẩn thân” bản cũ, mất phí đấy.”

Lăng Khả: “…” Im đi, để tôi làm một cương thi lặng lẽ như gà nhỏ có được không!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.