Bạn đang đọc Những Cô Nàng Siêu Quậy: Chương 62: Lời Tỏ Tình Dưới Hố
Trời tối dần nhưng đội của nó vẫn tiếp tục bước ik.
-Tìm chổ nghỉ ik,mệt quá-Ly lè lười thở hỗn hểnh
-Còn sớm mà ik thêm tí ik-nó cười tươi
-Mày sức trâu hả???Tao mệt muốn chết luôn rùi nè-Chi
-Z tối nay chúng ta leo lên cây ngủ nha-nó chỉ tay về phía 1 cây cổ thụ to có nhiều nhánh.
-Ok-cả lũ đồng thanh rùi phóng thẳng về phía cái cây nó chỉ
-Đói qá-Trân tí tởn mở balô ra lấy đồ ăn,nhưng khi balô vừa mở thì sắc mặt của Trân hoàng toàn thay đổi từ gương mặt hồng hào sang cắt ko còn 1 giọt máu-AAAAAAAA,đồ ăn …….. đồ ăn biến mất ùi…….huhu-giọng Trân nhỏ dần rùi thay = tiếng khóc
-Mất cái khỉ,ăn hết ùi-nó ngời bên cạch Trân
-Sao mày ăn của tao,trả lại cho tao-Trân hét lên quay sang nắm áo nó
-Con lại má,có cho con mười lá gan con cũng ko dám ăn của má,là má tự ăn hết đừng có đổ thừa cho con-nó chấp tay lại lạy Trân
-Tao ăn hồi nào,nảy h tao toàn uống nc ko,có ăn j âu-Trân chề môi
-Bà ko ăn,z lúc nảy là ai cứ năng nỉ tui cho đồ ăn z-Duy chống tay lên cằm tỏ vẻ suy nghĩ
-Tui ăn thiệt hả???-Trân ngu ngơ hỏi m.n
-Chứ còn ai trồng khoai đất này-Cả lũ nhìn sang Trân vẻ mặt vô cùng tức giận vì đã ngu ngốc đưa đồ ăn cho Trân giữ h thì chả còn j.
-Z h làm sao đây-Lan ngồi bịch xuống gốc cây
-H chia ra 2 ng` 1 nhóm ik tìm thức ăn,ko quan tâm là tìm đc hay ko một tiếng sau nhất định phải quay lại đây-nó ra lệnh
M.n lặp tức nghe theo chia ra rùi cùng nhau ik tìm thức ăn.Đúng 1h sau,trên tay mọi người là chiến lợi phẩm,có đứa thì vài quả dại,người thì rau nấm và còn có cả kẻ may mắn bắt đc gà rừng.
-Vk ck mày ghê thật-Chi cười tươi
-Vk ck tao mừa-nó giơ con gà lên
-Để tui làm cho-Mai cầm con gà từ tay nó ra vẻ nội trợ
-Bà nấu chắc tui ngộ độc qá-Hòa giựt con gà lại
-Tui bít nấu mà đưa đây-Mai giựt lại
-Thôi,để Hoa làm ik,Hoa làm ngon lắm-Tuyết cười cười quay qua quay lại tìm Hoa
-Ủa,Hoa đâu,cả Minh cũng ko có-Thái
M.n lập tức biến sắc vs tin “Hoa và Minh mất tích”
Tại một cái hố săn cách chổ tụi nó khá xa
-Bà có sao ko???-Minh vè mặt đầy lo lắng xoay xoay người Hoa
-Tui ko sao,nhưng mà chúng ta phải làm sao h???-Hoa bất an hỏi
-Tụi mình đợi ik lát tụi nó tìm tới chứ j,bà ngồi ik-Minh ngồi xuống rồi vỗ vỗ chổ kế bên
-Nhưng mà trời tối làm sao bọn nó tìm đc-Hoa ngồi xuống
-Ko sao,bọn họ chắc chắc sẽ tìm đc chúng ta mà-Minh
Trời càng ngày càng tối,gió thổi từng cơn lạnh buốt,là cây xào xạc nghe rợm người.*RẰM* sấm chớp vang đầy trời rùi từng hạt mưa tí tách rơi xuống.
-Á-Hoa la lên rồi nhanh chóng bị tai lại và chui nấp vào lòng Minh
-Ko sao,ko sao,có tui ở đây ko sao hết-Minh ôm chặt Hoa nhẹ nhàng vuốt tóc Hoa
-Tui sợ lắm-Hoa gương đôi mắt đỏ mọng lên nhìn Minh
-Ko sao đừng khóc,nhất định sẽ không sao-Minh ôm chặt hơn như muốn đem cô gái trong làm khảm vào mình
-Nhưng nếu có …………..-Trên đời này ko có từ nếu-chưa để Hoa nói hết câu Minh đã cắt ngang,trên đời này anh ghét nhất là từ nếu,có là có ko có là ko có ko có từ nếu
-Hức ……..hức………..-Hoa mếu máo,từng giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt đầy sợ hãi của cô
-Ko sao,tui nhất định sẽ bảo vệ bà mà,đừng khóc-Minh nhẹ nhàng lao ik nhưng giọt nước mắt trên gường mặt cô
-Ông chắc…ưm……………-ko đợi Hoa nói hết câu Minh đã nhanh chóng khóa chặt môi Hoa mặc cho Hoa ra sức chóng cự.
-Anh yêu em-Minh thả Hoa ra và nói lời tỏ tình một cách thẳng thắng
-Tui ko yêu ông-Hoa quả quyết
-Tại sao???
-Ko tại sao cả
-Anh yêu em
-Ko yêu
-Yêu
-Ko
………………………
-Có gan nói lại lần nữa
-KO
Ko nói nhiều,Minh lập tức chiếm lại bờ môi ngọt ngào của Hoa,lần này Hoa ko phản kháng mà đáp lại anh.
-Còn dám nói nữa ko???-Minh hỏi Hoa,vẻ mặt đầy ý cười
-Ko-giọng Hoa yểu siều,vẻ mặt đỏ đến mức ko thể đỏ hơn
-Z mới ngoan-Minh nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc đã ướt sũng của Hoa
-Zui quá hé-một tiếng nói phát ra từ miệng hố
-Á-Hoa xấu hổ nhanh tay che mặt lại
-Kéo bọn tao lên-Minh đứng thẳng người dậy
-Để tụi nó ở dưới mùi mẩn ik,mình ik-nó cười cười
-A,cứu tao ik mà-Hoa lên tiếng
-Tui bây ở dưới tình củm,có biết bọn tao ik tìm tụi bây nảy h ko hả??-Trân nói giọng hờn dỗi
-Bọn tao đâu có muốn tại sơ ý bị rơi xuống thôi mà-Hoa vội vàng giải thích
-Hay tìm chổ tỏ tình rùi h ko leo lên được???-Chi cười tươi
-Kéo lên coi-Minh cáu
-Nhờ ng` mà bằng cái giọng đó hả???-Duy
-Ờ thì,anh em tốt kéo toa lên ik-Minh lập tức thay đổi giọng
-Làm lại màn hồi nảy ik-nó cười đểu
-Màn nào???-Hoa ngu ngơ
-Chụt …….. đó-nó hôn lên môi hắn một cái rõ kêu rùi quay sang nhìn con người dưới hố
-KO-Hoa và Minh hét lớn
-Ko thì ở dưới dầm mưa-hắn nói giọng lạnh lùng