Những chiếc đồng hồ treo tường

Chương 23( Hết )


Đọc truyện Những chiếc đồng hồ treo tường – Chương 23( Hết )


Hai lá thư của thanh tra cảnh sát Hardcastle gửi thám tử Hercule Poirot.
*
* *
Lá thư thứ nhất:
Thưa ông,
Hiện chúng tôi đã có trong tay những bằng chứng, mà chúng tôi tin rằng ông quan tâm.
Một người tên là Quentin Duguesclin đã rời thành phố Quebec (Canada) sang Châu Âu, cách đây chừng bốn tháng. Ồng ta không có gia đình và cũng không ấn định ngày trở về. Tấm hộ chiếu của ông được chủ một khách sạn nhỏ tại thành phố Boulogne (Pháp) nhặt được.
Ông Duguesclin là bạn lâu năm của gia đình ông Montrsor, tại Quebec. Ông Montresor này đã chết cách đây mười tháng, để lại một gia tài kếch sù của ông cho cô cháu gái, cháu ngoại của anh ông. Người cháu gái ông ta là Valerie, vợ ông Josaiah Bland, cư trú tại thị trấn Croiudean, nước Anh.
Theo nhiều nguồn tin khác, thì do bà Valerie cương quyết kết hôn với ông Bland cho nên từ ngày đó mối quan hệ giữa bà ta và gia đình của bà ta bên Canada bị cắt đứt hoàn toàn, vì gia đình phản đối cuộc hôn nhân đó.
Trước khi rời Canada, ông Duguesclin có nói với một trong số bạn bè thân, rằng ông rất quý bà Valerie, và dự định thời gian lưu lại ở Anh sẽ đến ở nhà bà ta.

Xác chết trước kia bị coi là của Harry Castleton, nay được chính thức xác định là của ông Quentin Duguesclin.
Tại một chỗ khuất trong công trường xây dựng của ông Bland, người ta đã tìm thấy một số tấm bảng quảng cáo được sơn vẽ lại. Sau khi cạo lớp sơn bên ngoài, người ta thấy bên dưới có sơn dòng chữ rất rõ: “Xí nghiệp Giặt Là Snowflak”.
Tôi miễn kể ông nghe những chi tiết vụn vặt, nhưng Tòa án đã đồng ý ký lệnh bắt giữ Josaiah Bland.
Đúng như ông dự đoán, bà Martindale là chị ruột của bà Bland. Tuy tôi tán thành quan điểm của ông, nhưng việc bà ta tham dự vào vụ án mạng sẽ rất khó chứng minh. Bà ta là người phụ nữ không vừa, điều này đã rõ ràng. Tuy nhiên, tôi vẫn hy vọng ở bà Bland. Bà ta thuộc loại rất dễ thú nhận mọi thứ.
Cái chết của vợ đầu ông Bland tại Pháp và việc ông ta tái hôn với Hilda Martindale (bà Bland hiện giờ), củng tại Pháp, hẳn chúng tôi sẽ dễ dàng tìm ra bằng chứng, mặc dù một số hồ sơ đã bị hủy.
Tôi rất hân hạnh được quen biết ông và cảm ơn ông về những gợi ý rất bổ tích ông đã cho tôi. Tôi hy vọng việc sửa sang và bài trí lại căn hộ của ông làm ông hài lòng.
Kính chào ông,
Richard Hardcastle
Lá thư thứ hai:
Xin báo ông một tin vui!

Bà Bland đã thú nhận toàn bộ!
Bà ta đổ mọi tội lỗi lên đầu bà chị và chồng.
Theo bà ta thì
“Khi tôi biết ra thì đã quá muộn. Tôi tưởng hai người đó chỉ đánh thuốc mê ông ấy, để ông ta không nhận ra tôi là người ông ấy quen biết ngày xưa!”
Có thể tin như thế được không?
Còn bà Martindale, thì mấy người bán hàng ở chợ trời Portebello đã nhận ra: chính là bà ta, cái bà “người Hoa Kỳ” đã mua hai chiếc đồng hồ treo tường của chúng tôi!
Bây giờ thì bà McNaughton đã khẳng định ông Duguesclin chính là người mà Bland đã đem vào nhà để xe của bà ta.
Có đúng thật như vậy không?
Anh bạn trẻ của chúng ta, Colin, vừa làm lễ thành hôn với cô gái kia.
Theo tôi nhận xét thì cậu ta đã làm một chuyện dại dột.
Kính chào ông với lòng ngưởng mộ sâu sắc,
Richard Hardcastle
HẾT


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.