Đọc truyện Nhóc Yêu, Cho Anh Xin Lỗi! – Chương 87
Nghe tiếng chuông con Quyên háo hức chạy ra giành mở cửa với mẹ mình, điều đó làm ông Hùng đang ngồi đọc báo trên bộ salon cũng phải khẽ nhìn sang, lắc đầu rồi mỉm cười một mình. Quyên vừa mở cửa vừa nhìn ra ngoài, nàng phụng phịu:
– Chú Tấn không dẫn anh Tuấn theo àh?
Mẹ của nàng nạt:
– Con này, chưa kịp thưa gởi ai hết mà đã hỏi sổ sàng như vậy rồi! Dạ! Mời anh chị vô nhà! Con Quyên nó nôn nóng chạy ra, chạy vô trông ngóng anh chị từ nãy giờ!- Con chờ anh Tuấn chứ bộ!
Nàng ta trả treo, sau đó thì tự nhiên le lưỡi vì mắc cở rồi đi thằng vào bếp. Hai vợ chồng ông Tấn sượng trân cả người, nhất là ông Tấn bối rối quá không biết trả lời làm sao nữa, sao mà thằng quỷ Tuấn con mình nó nói là con Quyên quen thằng Hoài nhỉ? Mẹ của Tuấn có vẻ không được vui cho lắm, trong khi bé Tư thì dáo dát nhìn quanh ngôi nhà to lớn mà lần đầu tiên nó được đặt chân tới. Hai người phụ nữ và bé Tư đi ra sau bếp hâm nóng lại thức ăn chuẩn bị dọn bữa tối trong khi hai người đàn ông ngồi trên ghế salon bàn chuyện đại sự về… tình hình kinh tế nước Mỹ. Quyên chạy đến dựa vào vai ông Hùng và hỏi ông Tấn:
– Anh Tuấn đi chơi đâu mà sao không tới chung với cô chú vậy?
Ông Tấn bối rối:
– Sao Tuấn nói con không thích nó nữa!
Quyên giật mình:
– Ai nói? Ảnh nói với chú vậy đó hả?
Ông Hùng tát yêu vào mặt con gái:
– Quyên, con gái, con đứa ăn nói vậy đó hả!… Anh thông cảm, vợ chồng tôi nuông chìu nó từ nhỏ nên…- Trời! Không có gì đâu, anh Hùng khách sáo quá, tôi coi nó như con cháu trong nhà mà. Thằng Tuấn có gì con cứ nói cho chú nghe đi, để chú về nói lại với nó!
Bây giờ Quyên mới có cơ hội được giải bày:
– Ảnh nói con không thích ảnh nữa là xạo đó chú! Có ảnh không thích con thì có!
Ông Tấn ngạc nhiên khi thằng con trai mình nói một đằng, còn cô gái này lại nói một nẽo:
– Vậy mà chú nghe thằng Tuấn nó nói là con đang quen với thằng Hoài nào đó, nó ngại nên không dám qua! Chứ chú có kêu nó qua đây, nó mà dám không qua mới lại!
Quyên bĩu môi:
– Trời ơi! Thằng Hoài đó con bỏ nó mấy tháng rồi, con quyết định quay lại với anh Tuấn mà ảnh không chịu…
Ba của Quyên cười lắc đầu:
– Chậc… tụi nhỏ bây giờ sao mà rắc rối quá, quen rồi chia tay, rồi quen lại…
Ông Tấn cũng hùa theo:
– Dạ… anh nói đúng đó, thời của tụi mình cha mẹ đặt đâu thì ngồi đó, chứ đâu có chuyện bây giờ con cái nó đặt đâu cha mẹ ngồi đó phải không anh?
Bổng con Quyên mím môi:
– Mà.. mà chú biết tại sao anh Tuấn ảnh bỏ con không?
Ông Tấn giương mắt ra:
– Tại sao con?
Quyên bỏ vẻ khá bức xúc:
– Con nói cái này chú phải tin con nha!
Ông Tấn cười gật đầu:
– Được rồi! Chú tin con!
Quyên làm ra vẻ quan trọng câu chuyện của mình hơn bằng cách nói thật chậm, thật rõ ràng và dứt khoát:
– Anh Tuấn bị người ta dụ!- Dụ? Là sao con?
Ông Tấn chau mày thắc mắc, trong khi con Quyên cũng đang khá bối rối, nó không biết phải trình bày thế nào nữa, thôi thì nói đại vậy:
– Ý con nói là ảnh chơi trò… Pede đó bác, ảnh bị thằng kia dụ, hai người họ đang chơi trò đồng tính luyến ái với nhau!
Ông Tấn nghe như trong vũ trụ đang có một vụ nổ thiên thạch thật lớn vậy.
Xoảng…
Trong nhà bếp có tiếng đĩa rơi vỡ xuống sàn. Mẹ của Tuấn chạy ra nhìn Quyên và hỏi:
– Quyên! Con nói sao? Thằng Tuấn nó chơi trò gì?