Nhóc... Em Dám Giả Trai Lừa Anh Sao

Chương 13


Bạn đang đọc Nhóc… Em Dám Giả Trai Lừa Anh Sao: Chương 13


– Cái gì bố nói…… con học cùng khu A trường Star vs anh sao. Bố không đùa vs con chứ. Cô nói như muốn khẳng định lại
– Ừ.
– Nhưng khu đó là…..

– Đúng Khu A của trường anh con chỉ dành riêng cho nam sinh.
– …….Vậy bố bảo con giả trai vào học sao.
– Không sai. Ông Phương lạnh lùng nói
– Nhưng…. Linh Linh chưa nói hết câu ….
– Không nhưng nhị gì hết. Ta và bố con đã tính kĩ rồi. 1 tuần nữa ta và bố con bay sang Mĩ . Bố con không an tâm nên muốn con học cùng anh, để nó chăm sóc con.
– Bố…. con không muốn…. Linh Linh lay lay tay ông Phương năn nỉ

– Ta đã nhập học cho con rồi, ba ngày nữa đến trường. Không có gì, ta lên phòng nghỉ ngơi. Cả buổi tối vì con mà gia đình hỗn loạn cả lên ta sẽ nói chuyện vs con sau.
– Bố…… Cô gắng năn nỉ
Nhưng hai ông bà Phương đã lên lầu
– Anh hai, anh nói bố mẹ giúp em đi…… Linh Linh thấy anh trai Long Long của mình vừa vào nhà thì tới kể túi bụi còn khóc lóc…. Long Long nhìn cô em gái lắc đầu chịu thua – Cái này Long Ca bó tay…. – Long ca….. mẹ thương anh nhất anh nói mẹ nói vs bố đi. – Anh nghĩ là mẹ sẽ không đồng ý…. – Nhưng em không muốn mình phải giả trai như vậy đâu. – Không phải hôm bữa em ns em thích làm con trai sao… giờ thì thành hiện thực rồi đấy. Long Long vừa nói vừa cười Khiến cô em gái điên tiếc lên – Chuyện em thích làm con trai là khác còn đằng này em phải giả trai vào học đấy anh hiểu không hả. Linh Linh giận dổi ngoảy mặt đi. – Thôi… đừng giận nữa…. đc…..Long ca này sẽ giúp em, nhưng mama mà không đồng ý thì kêu trời xuống xin cx không đc đâu nhá – Anh giúp em thực sao… – Thực…. …………………… Cốc…. cốc…. cốc….. – Vào đi…. – Chào bố mẹ…. – Long…. giờ này con đến tìm ta có chuyện gì sao…. – Vâng….. – Chuyện gì cứ nói đi. – Bố bảo Linh Linh phải giả trai để vào học . – Đúng… – Con nghĩ vs tính cách của nó thì khó mà làm đc chuyện đó… nếu lộ ra thì sẽ bị đình chỉ học ba năm đấy bố, vs lại nó cx đâu nhất thiết phải giả trai để vào học, trường Star có 2 khu mà khu nam sinh và khu nữ sinh… nó học khu nữ sinh vẫn đc mà bố. Long Long cố giải thích những gì có thể để giúp Linh Linh .
– Ta biết là con rất thương nó, vậy Con nghĩ là ta ko thương nó, không quan tâm nó sao. Mục đích ta để nó học cùng con là để con dễ chăm sóc cho nó. Vả lại con cx biết nó đã chịu đau khổ quá rồi, ta không muốn nó thêm một lần nào đâu khổ nữa. Ta nói vậy con hiểu rồi chứ….. Ông Phương nhìn Long Long như muốn cậu nhớ là chuyện gì đó đã xãy ra trong quá khứ. – ….. – Ta tin là con bảo vệ đc nó… Ông Phương vỗ vai cậu – Con sẽ cố gắng châm sóc Linh Linh, không để ai làm nó tổn thương đâu. Con nhất định sẽ làm cho nó vui vẻ, kí ức đâu khổ mà nó gánh chịu con sẽ làm cho nó tiêu tan. Bố hãy yên tâm. – Ta biết là con sẽ làm đc. ………………………………………………………… – Long ca….. mama và baba nói sao…. Linh Linh đang rất nôn nóng câu trả lời… – ….. Long Ca không nói gì vẻ mặt có lỗi. – Anh… – Xin lỗi Linh Linh… – Bố mẹ không… – Đúng … bố mẹ làm vậy cx để tốt cho em… – Nhưng em không muốn mình phải sống trong lo lắng… – Em không cần lo Long ca này sẽ bảo vệ em… – … Linh Linh lặng lẽ quay đi…. Xin lỗi nhóc anh cx không muốn như vậy, nhưng để em phải chịu đâu khổ thì càng không thể…. ………………………………………………… – Chào mẹ buổi sáng… – Ừ chào con trai…. – Anh hai không chào em sao…. Đan Nhi nói. – Nhỏ này… không chào anh thì thôi, còn ngồi đó mà…Đan Phong đánh vào đầu cô em gái. – Mẹ kìa anh hai bắt nạt con… Đan Nhi la lớn mách mẹ. – Lớn rồi còn mách mẹ… lêu lêu…. – Mẹ… coi ảnh kìa… – Hai cái đứa này lớn hết cả rồi …còn…. – Hí không chơi anh nữa… – Ai thèm chơi vs em… Đấu khẩu nhau một lúc… – Ủa mẹ , bố đâu. Đan Phong nhìn quanh một vòng rồi nói… – Bố con hôm nay bận việc ở công ty nên không ăn sáng đc… À … chút nữa mẹ quên mất… – Lúc đêm con bị tai nạn có sao không. – Không có gì đâu mẹ. Chỉ có cô nhóc đó thì… Cậu cười … – Thì sao anh. – Hơi có vấn đề. Đan Phong chỉ tay vào đầu của mình. – kể đi anh hai…. tò mò quá à. – Con nít con nôi, kể gì mà kể….. – Mẹ. Bảo anh kể đi….. Đan Nhi lay tay bà Vương.. – Đan Phong mẹ cx muốn nghe…. – Chuyện là thế này….. ……………….. Tại nhà của Linh Linh. – Sáng nay bố đến công ty để bàn việc sang Mĩ . Con ta đi mua đồ dùng nam cho con bé…

– Vâng… – Vậy ta đi đây….. Xe Hai ông bà Phương vưa chạy thì – Cậu chủ…. cô chủ … bà quản gia hốt hoảng nói – Linh Linh làm sao. Long Long lo sợ nói. – Cô chủ ko có trong phòng…. – Sao lại như vậy đc… m.n chia nhau ra tìm nó nhanh….. – Vâng thưa cậu. … Số máy bận….. Con nhỏ này, sao không nghe điện thoại.. ………………………………………. – Ha ha…. trên đời này cx có chuyện như vậy xãy ra sao…. haha… lãng mạn quá à anh hai…. – Cốc lãng mạn gì hả nhóc… Đan Phong cốc đầu Đan Nhi – Sao anh cốc đầu em…. chuyện buồn cười như vậy anh không cho em cười không lẽ em khóc sao…. mà anh hai…. – Chuyện gì nữa Đan Phong nói – Anh lời to rồi còn gì….. – Lời cái gì nhóc, vì cổ mà chiếc xe ms mua của anh phải vô viện bảo tàn đấy…. – Cx thương cho con bé…. con chạy xe ẩu thật may mà nó không sao. Bà Vương mắng hắn
– Thôi hai đứa ăn mẹ cx phải đến công ty giúp bố.. hôm nay bố mẹ không về vì mai còn đi công tác con ở nhà chăm sóc em… Không đc bắt nạt nó đấy…Bà Vương ôn tồn nói. – Vâng… Đan Phong lễ phép trả lời. – Hí… đó ….thấy chưa không đc bắt nạt em đấy…. coi chừng em mách mẹ đó…. Đan Nhi nhí nhảnh đánh nhẹ vào anh trai rồi bỏ chạy… – Con nhỏ này đứng lại đấy, em màbắt đc thì đừng trách…. Bà Vương lắc đầu chịu thua hai đứa…. rồi bỏ đi… ………………………………… -Điện thoại đâu rồi nhỉ, hôm qua…. trời ơi sao không nhớ gì hết…….. Rõ ràng nếu rơi thì chỉ có rơi ở đây. Sao giờ không có nhỉ…..Linh Linh làm mọi cách để tìm ra điện thoại nhưng tìm mãi vẫn không thấy ………………………………….. số máy bận… Linh Linh …. nghe điện thoại đi….Long Long như muốn bóp nát chiếc điện thoại trên tay. Cậu đã điện gần 100 cuộc… điện thoại vẫn đỗ chuông nhưng lại không bắt máy khiến cậu điên tiếc lên…. ……………………………………….
– Hai đứa ăn, mẹ phải đến công ty giúp bố.. hôm nay bố mẹ không về vì mai còn đi công tác con ở nhà chăm sóc em… Không đc bắt nạt nó đấy…Bà Vương ôn tồn nói. – Vâng… Đan Phong lễ phép trả lời. – Hí… đó ….thấy chưa không đc bắt nạt em đấy…. coi chừng em mách mẹ đó…. Đan Nhi nhí nhảnh đánh nhẹ vào anh trai rồi bỏ chạy… – Con nhỏ này đứng lại đấy, em mà bắt đc thì đừng trách…. Bà Vương lắc đầu chịu thua hai đứa…. rồi bỏ đi… ………………………………… -Điện thoại đâu rồi nhỉ, hôm qua…. trời ơi sao không nhớ gì hết…….. Rõ ràng nếu rơi thì chỉ có rơi ở đây. Sao giờ không có nhỉ…..Linh Linh làm mọi cách để tìm ra điện thoại nhưng tìm mãi vẫn không thấy ………………………………….. số máy bận… Linh Linh …. nghe điện thoại đi….Long Long như muốn bóp nát chiếc điện thoại trên tay. Cậu đã điện gần 100 cuộc… điện thoại vẫn đỗ chuông nhưng lại không bắt máy khiến cậu điên tiếc lên…. ………………………………………


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.