Nhóc Con... Tôi Thích Cô!

Chương 7


Bạn đang đọc Nhóc Con… Tôi Thích Cô! – Chương 7

Về đến nhà, hắn bế nó lên phòng. Đặt nó xuống giường, hắn ngồi cạnh nó mà nó mà ko ngừng suy nghĩ nó. Hắn ko biết nó có phải là Chi Cheo con nhóc mà khi xưa hắn thường chơi cùng, ko biết nó có phải là con nhóc luôn mồm gọi tên hắn, không biết nó có phải là cô bé luôn nghick ngợm và khiến hắn phải lo lắng… ko biết… ko biết… Bây h trong đầu hắn hiện lên muôn vàn từ ko biết. Đang suy nghĩ miên man thì bỗng bụng hắn đánh trông liên hồi. Hắn liền nhẹ nhàng ra ngoài và khép cửa lại để cho nó ngủ. Hắn xuống bếp chuẩn bị bữa tối ình và cho cả nó ( do hắn mất mẹ từ nhỏ, ba hắn mặc dù rất yêu thương con nhưng ông lại luôn bận rộn vs công việc, hắn lại thích sống tự lập nên những việc như này hắn đều biết làm và hơn nữa còn làm rất giỏi).
Đang ngủ ngon, bỗng có mùi thức ăn thơm làm nó tỉnh giấc. Nó bước xuống cầu thang thì thấy hắn đang làm thức ăn trong bếp. Ngạc nhiên ko biết vì sao hắn lại ở nhà mình nên nó hỏi:
– Sao anh lại ở nhà tôi ( nhận vơ chưa kìa).
– Hắn quay lại nhìn thấy bộ dạng luk này của nó ( đầu tóc rối bù, mắt nhắm mắt mở, chân đi đất) hắn phì cười:
– Nhà cô á??? Cô đang mở ngủ ak???
Nghe thấy hắn hỏi vậy nó mới để ý. Quả thật căn nhà này ko giông với nhà của nó. Thấy vậy nó hỏi hắn:
– Nhà anh ak?
– Hỏi thừa- hắn nhếch mép nói.
– Vậy đúng là nhà anh rồi. Hix. Sao tôi lại ở đây.

– Cô mất trí ak? Chả phải là cô mệt nên tôi đưa cô về hay sao.
– Thế sao ko đưa tôi về nhà?
– Tôi ko biết nhà cô.
– Vậy sao anh ko hỏi?
– Tôi định hỏi thì cô ngủ mất rồi nên đành đưa cô về nhà tôi.
Biết mình đã sai, nó liền cúi mặt xuống mà ko nói j. Thấy vậy hắn liền cốc nhẹ vào đầu nó 1 cái, nó ngẩng mặt lên phụng phịu nói:
– Sao anh cốc đầu tôi- vừa nói nó vừa lấy tay xoa đầu.
– Còn đứng đấy làm j đi rửa mặt rồi còn xuông ăn cơm. Hay cô định ko ăn???
– Nhưng tôi đâu biết nhà vệ sinh ở đâu- nó cãi.
– Ở trên tầng ấy hắn chỉ tay lên trên nói.
Nó lê từng bc lên tầng. Còn hắn thì quay lại chuẩn bị nốt đồ ăn. Hắn dọn mọi thứ xong xuôi rồi, định đi lên gọi nó xuống ăn thì:
– Aaaaaaa- nó hét lên.
– Cô làm cái trò gì vậy? Có nhanh lên rồi xuống ăn cơm ko? Hay định để tôi ăn hết.
-……………………………………..
– Cô bị câm ak. Có nhanh lên ko???
-……………………………………..

Thấy nó ko nói gì hắn lo lắng liền chạy nhanh lên xem nó có bị gì ko, Hắn gõ của nhà vệ sinh gọi nó:
– Cô có nhanh lên ko???
– Chết rồi.- nó nói.
– Chết cái gì mà chết – hắn thở phào vì biết nó ko bị gì nữa,
– Quần áo của tôi bị ướt hết rồi.
– Hả. Cô làm cái trò gì trong đấy mà để ướt hết quần áo vậy hả???
– Ai bắt anh giục tôi đâu. Tôi vội quá ra nhanh thì bị trượt chân ngã vào bồn tắm nên thế. Tại anh đấy- nó cũng bực ko kém.
– Xì. Mệt với cô quá. Cô đứng yên trong đó đợi tôi.
– Đợi anh làm gì?
– Cô hỏi nhiều thế bảo đợi thì cứ đợi.
– Này- hắn quay lại luồn tay vào nhà vệ sinh đưa cho nó 1 bộ quần áo.

Nó cầm lấy rồi ngạc nhiên hỏi:
– Ủa anh là con trai mà sao co quần áo của con gái vậy??? ( đây là quần áo của chị gái hắn, chị hắn qua Mĩ hok rồi).
– HỎi nhiều. Bảo cô mặc thì cô cứ mặc.
Nói rồi hắn đi xuống nhà ngồi đợi nó.
– Tôi xong rồi nè. Woooaaa!!! Đồ anh nấu đây hả? Trông ngon quá- Nó vừa bc xuống cầu thang vừa hỏi hắn.
Hắn quay lại nhìn nó. Hắn thật ko ngờ nó mặt đồ của chị Linh trông lại dễ thương đến thế. Mặc dù ngĩ vậy nhưng hắn lại nói:
– Cô mặc đồ này trông xấu tệ đúng là người xấu nên mặc gì cũng xấu. Thôi ngồi xuống ăn đi tôi sắp bị cô làm cho chết đói rồi đây này- hắn nói với bộ mặt đáng thương.
Nó bực tức nhưng đành phải ngoan ngoãn nghe lời. Vì dẫu sao thì đây cũng là nhà của hắn. Ngồi ăn mà hắn ko ngừng trêu nó. Có luk hắn còn làm cho nó bị sặc cơm, rồi hắn còn tranh giành đồ ăn với nó. Những luk đó nó xụ mặt xuống trông rất đáng yêu. Nó đâu biết rằng những hành động vừa rồi của nó đã làm trái tim ai đó lỗi đi 1 nhịp.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.