Nhóc Con... Tôi Thích Cô!

Chương 3


Bạn đang đọc Nhóc Con… Tôi Thích Cô! – Chương 3

Renggggg !!!chuông báo hết tiết vừa vang lên. Mọi người kéo nhau xuống canteen. N mua thật nhiều đồ ăn oy ra 1 chỗ trống ngồi( đừng nghĩ n thăm ăn chỉ là n muốn xem đồ ăn ở VN thế nào thôi), nhưng định đi ra thì có 1 người làm đổ nc vào áo n, n bực bội nhìn lên thì ra là hắn. n thếy hắn làm đổ nc ra áo mình mà mặt thì vẫn ko co tí j cảm xúc, n bực tức quát:
– anh làm cái trò gì vậy???. mắt anh để trang trí hay sao mà ko nhìn thấy tôi ???
– tôi ko cố ý. – hắn lạnh lùng nói.
– anh tưởng mỗi thế là xông ak?
Bây h hắn và n là nơi tập trung sự chú ý của cả canteen. Tất cả mọi người đều ngạc nhiên ko ngờ rằng n lại dám kãi lại hắn.
– thế cô muốn gì?- vẫn cái giọng lạnh lùng hắn nói.
– anh phải xin lỗi tôi.
– xin lỗi cô???cô nghĩ cô là ai mà tôi phải xin lỗi cô?- nói oy hắn lạnh lùng bỏ đi.
– thật bực mình!!! sao lại có kái loài ng vô duyên như thế nhỉ???- n vừa lẩm bẩm vừa loay hoay dọn mớ hỗn độn mà hắn gây ra. thì bỗng có 1 giọng nói:
– Chi ko sao chứ???- thì ra là Tuấn nhà ta.
– Chi có cần mình giúp gì ko- Tuấn nhà ta tiếp lời

– ko cần đâu- n bực tức nói ( đêy gọi là giận cá chém thớt ấy mà )
– Chi đừng giận cái thằng đấy. Tính n thế chứ n ko có ác ý gì đâu.
– ừm ko có gì đâu- vừa don dẹp n vừa nghĩ ” giá mà hắn đc 1 nửa của Tuấn thì tôt biết mấy. Mà lạ thật sao ác quỷ lại chơi thân đc vs nhau nhỉ ” ( hắn đẹp trai thế mà nói là ác quỷ ak ). Bỗng Tuấn nói:
– để mình dọn cùng Chi nhé!!!
– ừm cảm ơn Tuấn nhiều.
– hy2 ko có gì.
N và Tuấn cùng nhau don dẹp ” bãi chiến trường”. Sau khi dọn xong n và Tuấn cùng về lớp. n bc trên hành lang mà lòng vẫn ko khỏi bực tức. Còn Tuấn thì trong lòng lại có 1 cảm giác lạ lùng ( nghi lắm ). Còn hắn thì đang định đợi n vào lớp oy xin lỗi nhưng khi nhìn thấy n và Tuấn đi cùng nhau thì hắn lại cảm thấy bực tực khó tả ( lại nghi nữa oy ).
3 tiết học còn lại trôi qua đối vs n 1 cách nhàm chán ( haizzzzzzz)
Reeeeeeeenggg!!! Tiếng chuông báo hiệu hết tiết vang lên.
N, hắn và Tuấn lặng lẽ ra về.
* Tại ngôi nhà thân yêu của n.
– Con chào ba.
– Ừk đi hok tốt ko con.
– Dạ tốt chỉ có điều con vẫn chưa quen lắm vs nơi này.
– Vậy ak. Ko sao. Từ từ oy sẽ quen thôi. H ba có việc phải đi con lên phòng nghỉ ngơi đi nhé!
– Vâng. Con chào ba.
– Ừk. Chào con gái.
Nói oy n lê từng bước mệt mỏi lên cầu thang. Trong lòng thì vẫn tức chuyện buổi sáng. N nằm bệt xuống giường mà lòng thì ko khỏi nghĩ về hắn. ( Chi nhà ta lại nghĩ về hắn ak??? Khó hiểu nhỉ )
* Hắn lê từng bước mệt mỏi về đén căn nhà tuy rộng lớn nhưng lại rất trống trải. Tâm trạng của hắn h đây thì trái ngược vs n. Hắn ko bực tức nhưng thay vào đó là sự ngạc nhiên. Hắn ko ngờ 1 con nhỏ bình thường như n lại dám chống lại hắn ( ” bình thường” aaaaaaaaaa ). Hắn thầm nghĩ: ” Sao kon nhoc đấy lại ko sợ mình nhỉ??? chẳng lẽ cô ta lại ko biết mình là ai . Ko đúng ở trường Royal này ai ma lại ko biết Phan Vương Hoàng ta ( ax kiêu gớm). he3 ta phải xem con nhỏ này là ai mới đc.” Đang tự mãn vs suy nghĩ của mình hắn liền lấy đt ra gọi cho Phong ( tên thằng đàn em yêu đáu của hắn):
– A lu. Phong hả mày.

– Vâng. Em Phong đây có việc gì ko anh???
– Có. Anh muốn nhờ mày giúp anh chuyện này mày làm đc ko.
– Vâng. Anh cứ nói.
– Mày điều tra giúp anh về con nhox tên Dương Linh Chi mới chuyển vào lớp anh sáng nay. Có gì tối mày gọi cho anh nhé!
– Vâng. Em biết oy có gì em sẽ gọi lại cho anh.
– Ừk. Cứ thế mà làm nhé. Anh cúp máy đây.
– Vâng.
Nói oy hắn lên phòng ngủ 1 giấc mà ko hề mảy may suy nghĩ ( )
Anh Ken iu quý… đầu anh Ken như trái bí… trông anh Ken như con khỉ… anh Ken đ.zai nghe đt ( chết vs cái nhạc chuông này mất). Hắn ngái ngủ nghe đt:
– A lu. Ken đ.zai xin nghe.
– E Phong đây- nghe đến đay thì hắn đã tỉnh ngủ oy.
– Ừk. Có kết quả gì chưa???
– Dạ có oy.

– Nói nhanh.
– Dạ. Dương Linh Chi con gái cưng của ông Dương Minh Lâm là chủ của tập đoàn thời trang nổi tiếng trên toàn TG. Mẹ là Hazel- một diễn viên nổi tiếng của Hollywood.
-…………………………………………..
– Anh Ken anh có ở đó ko???
– Ừk anh đây. Đc oy cảm ơn em.
– Anh có cần em điều tra gì thêm ko ạ???
– Ko. Nếu có gì anh sẽ gọi lại ày sau nhé.
– Vâng. Thế thôi em cúp máy đây ạ.
– Ừk.
Tuuuuuuuuutttt. Hắn ngồi im ( bất động luôn ). Sau khi nghe Phong nói vậy tai hắn đã ù đi. Hắn ko ngờ rằng n quá giông vs Chi Cheo ( gọi là Chi Cheo do n hay leo trèo ở phần ký ức mình có nói tới )- con nhox hồi nhỏ chơi cùng hắn. Nhưng nếu là Chi Cheo thì sao n lại ko nhận ra hắn ( ng ta bị mất trí oy ng ơi), còn nếu ko phải là Chi Cheo thì tại sao lại có thân phận khá giong vs Chi. Trong đầu hắn bây h cả nghìn câu hỏi vì sao . Để xác định xem n ó phải là Chi Cheo hay ko thì hắn đã tự vạch ra ình 1 kế hoạch chuẩn ko cần chỉnh, chỉnh ko kần sửa. Yên tâm vs kế hoạch hoàn hảo của mình hắn liền say giấc nồng để chuẩn bị cho ngày mai tác chiến.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.