Nhóc Con... Tôi Thích Cô!

Chương 17


Bạn đang đọc Nhóc Con… Tôi Thích Cô! – Chương 17

Hết ly này đến ly khác hắn đang tự chuốc ình say để có thể quên đi tất cả. Hắn muốn quên đi nó và quên đi những gì thuộc về nó. Nhìn hắn lúc này chả khác gì một cais xác ko hồn:
– Anh, anh Ken sao anh uống say quá vậy- Phong chạy lại lay người gọi hắn.
– Ai vậy- ngẩng mặt lên hắn hỏi Phong.
– Trời em Phong nè anh uống say quá đến nỗi nhìn mặt em cũng ko rõ luôn hả?
– Hỳ… Phong àk… anh ko say… thằng này… nói… linh tinh… anh… say sao được.
– Thôi để em đưa anh về.
– về gì…còn…sớm mà.
– Anh ơi bây h là 12h đêm rồi đó có sớm gì đâu anh, thôi để em đưa anh về.
Phong chật vật dìu hắn ra xe. Người hắn nồng nặc mùi rượu. Đã rất lâu rồi Phong mới nhìn thấy hắn trong bộ dạng này. Phong thật ko thể hiểu nổi đã có việc gì xảy ra khiến hắn- đại ca của một thế giới ngầm h lại trong bộ dạng này.
Ở nhà, Linh đang đi đi lại lại lo lắng ko biết sao h này mà hắn vẫn chưa về:
– Bác quản gia, chiều nay Ken nó có về nhà ko bác?- Linh lo lắng hỏi.
– Dạ hồi chiều thiếu gia có về sau đó lại đi luôn rồi ạ.
– Bác biết nó đi đâu ko, sap cháu gọi điện cho nó mãi mà ko đc.
– Dạ thưa tiểu thư tôi ko biết, hay để tôi sai người đi kiếm cậu chủ về ạ.
– Dạ thôi ko cần đâu ạ h này cũng đã muốn rồi như vậy thì phiền mọi người lắm. Cứ thử đợi một lát nữa xem sao bác àk.

– Vâng thưa tiểu thư.
Kíng Koong tiếng chuông cửa nhà hắn reo lên.
– Chắc Ken nó về, bác để cháu ra mở cửa cho.
– Tôi đi cùng tiểu thư.
– Dạ thế cũng được ạ.
Đi ra cửa thấy Phong, Linh liền hỏi:
– Phong hả lâu rồi ko gặp em dạo này thế nào rồi, khỏe ko?
– Dạ em chào chị, em khỏe ạ.
– Ừk mà h muộn rồi em đến đây có việc gì ko em.
– Dạ anh Ken uống say quá em đưa anh ấy về ạ.
– Thằng này sao hôm nay tự dưng lại uống say vậy
– Em cũng ko biết nữa hình như là anh ấy đang buồn chuyện gì đấy ạ.
– Ừkm vậy ak, bác quản gia bác đưa Ken lên phòng giúp cháu nhé.
– Dạ vâng thưa tiểu thư.

– Phong em vào nhà nghỉ một lát nha em.
– Dạ thôi ko cần đâu ạ, h này cũng muộn rồi em phải về đây ạ.
– Ừm, cảm ơn em nhiều làm phiền em quá.
– Dạ ko có gì đâu ạ, àk khi nào chị rảnh chị qua chơi cùng bọn em nhé, mọi người nhớ chị lắm á.
– Okie, Chị sẽ qua, em giúp chị chuyện lời hỏi thăm đến mọi người giùm chị nhé.
– Dạ vâng. Thôi em về đây, em chào chị.
– Ừm bye em, em về cẩn thận nha.
– Vâng, bye chị.
Bước vào nhà Linh hỏi bác quản gia:
– Ken đang ngủ hả bác.
– Vâng thưa tiểu thư cậu ấy ngủ rôi ạ.
– Vâng cháu cảm ơn bác. H này cũng muộn rồi bác và mọi người ngủ sớm đi ạ. Cháu qua phòng nó xem sao.
– Vâng, tôi ngủ trước đây, tiểu thư ngủ ngon nhé.
– Vâng bác ngủ ngon.
Vừa bước lên phòng Linh vừa suy nghĩ ko hiểu vì sao hắn lại uống say đến thế. Sáng đi học thì bỏ về trước, tối về thì say khướt. Linh cũng phần nào hiểu được hắn vì sao mà lại ra nông nỗi này. Nhìn hắn bây h có phần nào đấy cảm thấy rất đáng thương.
– Trời vừa bước vào phòng mà đã nồng nặc mùi rượu.- Linh vừa mở của phòng vừa nói.
Ngồi trên giường Linh ko ngừng lo lắng cho thằng em trai duy nhất của mình. Linh biết được rằng hắn rất yêu nó, và cũng biết rằng nó yêu hắn. Nhưng Linh ko thể nào hiểu được vì sao nó lại nhận lờ làm người yêu của Tuấn. Có lẽ nào giữa hắn và nó đã có hiểu lầm gì đó.
Bước ra ngoài và đóng cưa phòng lại Phòng vừa nghĩ ” cô bé tên Chi ấy trông rất giống với một người”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.